Announcement

Collapse
No announcement yet.

[Tuyển dụng] Công ty FSoft,

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • [Tuyển dụng] Công ty FSoft,

    Hi, all,

    Hiện FSoft đang có đợt tuyển dụng:

    Vị trí tuyển: Developer
    Số lượng tuyển: 250
    Nơi làm việc: HCM
    Ngày hết hạn: 31/12/2011

    Quyền lợi
    -Phụ cấp đào tạo: khoảng 5.000.000 – 7.000.000/ tháng (tùy theo năng lực).
    -Cơ hội làm việc với các khách hàng lớn trên thế giới, công nghệ tiên tiến, phát triển bản thân…
    -Môi trường làm việc cởi mở, dân chủ, đặc trưng văn hóa FPT
    -Được đào tạo bài bản về công nghệ, quy trình… trước khi vào làm chính thức
    -Được đóng BHXH, BHYT, BHTN theo quy định của nhà nước
    -Được hưởng bảo hiểm FPT Care và chế độ nghỉ mát cho bản thân và gia đình (chế độ hiện tại: nghỉ mát 5 ngày làm việc/năm)
    -Có nhiều cơ hội làm việc/du lịch nhiều nơi trên thế giới
    -Nhiều hoạt động dành cho thanh niên như FDance, Movie, Bóng đá, Bơi lội, Cầu lông…
    -Tòa nhà FPT Software HCM (F-TOWN) đặc biệt mang đến các tiện ích cho nhân viên: khu sinh hoạt cộng đồng, nhà ăn, caféteria, sân bóng đá, sân golf mini, khu thể thao đa năng, phòng Gym, Yoga, bóng bàn, billiards …


    Mời xem link đính kèm, tại đây.


    Thân mến.
    Last edited by BiThuDoan; 14-01-2012, 10:39.
    Ta sẽ trở lại và nguy hại hơn xưa

    https://www.facebook.com/profile.php?id=100000880942392

    Hành trình bí ẩn V2.0: http://forum.uit.edu.vn/threads/5869-Cuoc-thi-quot-Hanh-trinh-bi-an-quot-SE-Discover

    Trailer HTBA V2.0: http://www.youtube.com/watch?feature...&v=n_UHkSIcHVM

  • #2
    Post lại link đính kèm Thầy ơi

    Comment


    • #3
      Originally posted by thuongnh View Post
      Hi, all,

      Hiện FSoft đang có đợt tuyển dụng:

      Vị trí tuyển: Developer
      Số lượng tuyển: 250
      Nơi làm việc: HCM
      Ngày hết hạn: 31/12/2011

      Quyền lợi
      -Phụ cấp đào tạo: khoảng 5.000.000 – 7.000.000/ tháng (tùy theo năng lực).
      -Cơ hội làm việc với các khách hàng lớn trên thế giới, công nghệ tiên tiến, phát triển bản thân…
      -Môi trường làm việc cởi mở, dân chủ, đặc trưng văn hóa FPT
      -Được đào tạo bài bản về công nghệ, quy trình… trước khi vào làm chính thức
      -Được đóng BHXH, BHYT, BHTN theo quy định của nhà nước
      -Được hưởng bảo hiểm FPT Care và chế độ nghỉ mát cho bản thân và gia đình (chế độ hiện tại: nghỉ mát 5 ngày làm việc/năm)
      -Có nhiều cơ hội làm việc/du lịch nhiều nơi trên thế giới
      -Nhiều hoạt động dành cho thanh niên như FDance, Movie, Bóng đá, Bơi lội, Cầu lông…
      -Tòa nhà FPT Software HCM (F-TOWN) đặc biệt mang đến các tiện ích cho nhân viên: khu sinh hoạt cộng đồng, nhà ăn, caféteria, sân bóng đá, sân golf mini, khu thể thao đa năng, phòng Gym, Yoga, bóng bàn, billiards …


      Mời xem link đính kèm, tại đây.

      Thân mến.
      Căng hết mắt mà đọc.....
      Lê Hà Nam - 097 5454 248

      Comment


      • #4
        Originally posted by 10520526 View Post
        Căng hết mắt mà đọc.....
        Không biết zoom trình duyện lên mà đọc mà ở đó than.
        Trần Trung Ngôn UIT-CE 08520257
        My Blog

        Comment


        • #5
          trời tuyển những 250 suất :O
          Có thể đại học không là cánh cửa duy nhất để vào đời, nhưng trước khi bạn đủ lớn để biết mình muốn gì thì đại học là "tấm vé" bảo đảm rằng bạn có ít nhất một giá trị.

          Comment


          • #6
            Originally posted by 08520257 View Post
            Không biết zoom trình duyện lên mà đọc mà ở đó than.
            Ai bảo không biết Zoom....Ý nói là thầy Post nhỏ, hạn chế lần sau giữ nguyên bản Copy thôi
            P/s: Hàm ý cả
            Lê Hà Nam - 097 5454 248

            Comment


            • #7
              Sao em vào link nó lại bắt đăng nhập mail sv vậy thầy. Mà đăng nhập vào rồi chả có gì. Thầy copy link trong mail ra dễ bị thế lắm thầy ơi.
              -------------------------------------
              Đời là bể khổ.
              Quay đầu là bờ ai ngờ là đại dương.
              ------------------------------------------------------------------------

              Comment


              • #8
                Originally posted by 09520396 View Post
                Sao em vào link nó lại bắt đăng nhập mail sv vậy thầy. Mà đăng nhập vào rồi chả có gì. Thầy copy link trong mail ra dễ bị thế lắm thầy ơi.
                Cùng chung cảnh ngộ, nhấp vô link nó mở hộp mail sinh viên lên

                Comment


                • #9
                  Xin lỗi cả nhà :|

                  Tại đây
                  Last edited by BiThuDoan; 14-01-2012, 10:40.
                  Ta sẽ trở lại và nguy hại hơn xưa

                  https://www.facebook.com/profile.php?id=100000880942392

                  Hành trình bí ẩn V2.0: http://forum.uit.edu.vn/threads/5869-Cuoc-thi-quot-Hanh-trinh-bi-an-quot-SE-Discover

                  Trailer HTBA V2.0: http://www.youtube.com/watch?feature...&v=n_UHkSIcHVM

                  Comment


                  • #10
                    Đã tốt nghiệp

                    Comment


                    • #11
                      Yêu cầu là sinh viên đã tốt nghiệp... thiệt là khó đỡ!!!

                      Comment


                      • #12
                        Có vài dòng gửi các pác đọc chơi

                        Chương 1: Xin việc
                        Chương 2: Quá trình
                        Chương 3: Khát vọng
                        Chương 4: Lời hứa
                        Chương 5: Lương
                        Chương 6: Sếp
                        Chương 7: Checkpoint
                        Chương 8: CP234
                        Chương 9: Lương mềm
                        Chương 10: Thôi việc
                        Chương 11: Nhìn lại
                        Chương 12: Tiếp tục đấu tranh
                        Chương 13: Sự nghiệp mới

                        Trong tự truyện này có một số từ không đúng với thuần phong văn hóa mỹ tục VN, mong được anh chị em niệm tình bỏ qua..
                        Nguồn tham khảo: “dưa hấu chấm cơm”, lâu lâu ai gửi truyện gì vui vui cho em thì em up tiếp lên ạ, vài bữa quởn em mần cái trang cho nó đẹp lại tí...


                        Chương 1: Xin việc
                        Tốt nghiệp đại học hẳn hoi, tôi tự hỏi xin việc gì đây, thôi thì chỗ nào tuyển thì xin chỗ đấy, bạn bè em nó nghiên cứu nhiều công ty lắm, là lựa chọn để xin đi làm cho tốt, em thì chọn đại, miễn có cái làm vì mới ra trường mà có việc làm ngay thì còn gì bằng nữa, có thu nhập để có thể tiêu xài thoải mái, không phải dựa vào gia đình nữa. Định xin làm cho FPT Telecom hay cái công ty Games nào cũng được (tại mê game lắm, có hôm chuẩn bị báo cáo thực tập tốt nghiệp mà còn chơi tới sáng nữa là.., chắc tới già còn mê, hehe), nhưng sao tự nhiên nộp đơn và gọi đi phỏng vấn là FPT Software, thôi cái nào cũng là “Ép pi ti” chắc ngon lắm, làm đại cũng được.
                        Lúc đi học mấy ông “cựu sinh viên” về trường “chỉ giáo” ông nào cũng bảo lương kĩ sư Bách Khoa Công nghệ thông tin ra trường tới tận 300$ cơ. Tự nghĩ mình đi học ko lo học toàn lo chơi, học lại hơn 10 môn, hên hên ra trường được cái loại khá thì đi xin ít nhất phải được 250$ (tính ra gần 5 chai, gấp mấy lần tiền gia đình cho roài) chứ nhỉ, lúc nào cũng mơ ước tốt nghiệp ra trường để đi làm, tối ngủ mà còn năm mơ kìa, haha.
                        Đi xin thì thực tế nó trả được có 3M VND ặc ặc, đòi thêm 500K còn không được, tự hỏi sao công ty to vậy mà lương lại thấp thế nhỉ, mà mới đi phỏng vấn phát nó nhận luôn, lỡ từ chối phỏng vấn chỗ khác không nhận cái thì nhịn đói, ra trường rồi chẳng lẽ lại về nhà xin tiền nữa, nên thôi cũng tự bảo: Thôi làm tạm vậy, kiếm kinh nghiệm rồi đi chỗ khác. Làm tạm thế mà hết 4.5 năm rồi cơ đấy. Cũng có lần muốn đi nhưng nhiều lời hứa ngọt ngào nên níu chân em ở lại…


                        Chương 2: Quá trình
                        Ngày đầu vào làm, ôi “Ép sóp” sao to thế, làm ở nhiều tòa nhà thế (EW, ETOWN1, rồi lại tiếp theo mở rộng sang ETOWN2). To thế này chắc ngon lắm đây, giám đốc trẻ nữa (gì mà hơn mình chưa tới 10 tuổi), và ôi cả đống ông “sếp nhỏ” tầm như “Gờ rúp lít đờ”, “Sen nhi o lít đờ” cũng trẻ măng, mặt có người búng ra “mụn”, à ra “sữa” ấy chứ. Chắc chẳng mấy chốc mình có thể làm cái chức gì gì đấy dưới giám đốc thôi, như sau 10 năm có thể làm phó giám đốc chẳng hạn.
                        Rồi làm việc cũng khỏe lắm, nhớ cái thời ở nhóm P1 (Pi quanh) thích đi làm giờ nào thì đi (nói thế chứ cũng phải trước 10h sáng chứ, cty bảo 8h30 làm cơ mà), chơi gì thì chơi miễn mày xong việc cho tao là được, sướng thế còn gì bằng, có cái ko ngon là lương thấp thôi, nhưng mà tuổi trẻ mà, lương quan trọng gì miễn là đủ ngày 3 bữa, có tiền đóng nhà trọ là đủ rồi với dư ra tí tẹo cuối tuần chở “bồ” đi cà phê là “ô sờ kê” rồi. Sếp thời đấy cũng vui vẻ, cực kì thoải mái, người sếp mà anh em nào bây giờ gặp lại vẫn tôn trọng bởi cái gì ra cái đó rất rõ ràng (người ta hay gọi là anh Sơn già, bởi anh già nhất nhóm chứ ko phải vì anh quá già, hehe). Sếp cho chơi thoải mái, em bày đủ trò cho mọi người, từ Counter-Strike cho đến Warcraft 3 (là mấy cái trò hot khi đó), chỉ cần gần tới giờ nghỉ trưa là a lê hấp lên đạn liền, chơi phê nên đâu có ai nghỉ, mà sếp cũng vào quánh tới bến luôn. Mà khi làm việc thì phải nhiệt tình và làm cho tốt. Dzời đi làm sướng như đi chơi, ở nhà làm gì có người chơi cùng đâu, lên công ty cả đống bạn quánh cùng, vừa được chơi vừa được tiền sống qua ngày, thế thì “cứ thế mà tới”.
                        Rồi cái thời huy hoàng cũng biến mất, nhóm bị giải tán vì không có việc làm nữa, sếp cũng bị long bong như ai, tưởng là bị rơi vào “giảm biên chế” rồi, ai ngờ dòng đời đưa đẩy, đi làm loạn xì ngầu việc cả lên. Sau hơn 7 tháng lưu lạc chốn “giang hồ”, cuối cùng cũng được an phận tại G33 (tiền thân “Ép mít” bây giờ), qua nhiều sóng gió, với bao khát vọng, hoài bão, bao nhiêu lời hứa, bao nhiêu qui trình, tham vọng đã làm em gắn bó với “Ép mít” đến tận bây giờ. Bây giờ em vẫn còn tự hỏi tại sao em lại gắn bó lâu như vậy với 1 công ty, 1 bộ phận, phải chẳng bộ phận này rất tốt, nhiều điều làm em hài lòng đến vậy?


                        Chương 3: Khát vọng
                        - Ôi, bao giờ mình mới lên được level 3, level 4 (công ty chia làm 7 level, còn bậc lương thì vô số bậc, mà mỗi bậc cơ bản chỉ tầm 400K), mấy ông ở level 4 trở lên chắc lương cao ngất ngưỡng, không cao làm sao mà ổng mua được xe hơi, mua được nhà kia chứ, mà lên tới đó chắc giỏi lắm cơ! (Tôi tự hỏi mình như thế và đặt mục tiêu cho mình tối đa là 2 năm sau sẽ lên tới chức “pê mờ”, tầm Level 3 đấy)
                        Rồi sau hơn 1 năm ở G33 tôi lên được cái chức mà tôi hằng mong ước, mà chỉ có hơn năm chứ mấy, tôi tự hỏi lại có phải do tôi pro, cao siêu mà được vậy? Và có khi nó đúng với mơ ước ban đầu của tôi, sau 10 năm lên làm Phó giám đốc, haha. Nhưng nhìn lại thì không hẳn? Do may mắn, chắc do chẳng có ai, hay do người giỏi đã đi đi công tác rồi mà ở nhà lại đang thiếu cái chức này, nên cho làm đại ai ngờ làm đc thế là cho làm luôn, mà không những thế lại rất cần cù, không đòi hỏi gì cả, em ngoan thế thì còn gì bằng các sếp nhỉ. Tôi cố gắng chỉ mong có “ai đó ở trên” thấy được sự nỗ lự của mình để có thể bù đắp cho mình cái xứng đáng, mà bây giờ em mới thấy cái ngu của không đòi hỏi là “không có gì cả”. Em luôn nhớ mãi 1 câu mà em đc khen hoài từ các sếp làm em khoái ơi là khoái, giờ nghĩ lại thấy mình ngu vì đã bị dụ: “Dự án mà không có issues là dự án mà các anh yên tâm nhất, hãnh diện nhất”, nhiều cái nhất nhưng em được cái gì từ cái nhất đó vậy ta, vụ này có sếp biết, em biết, trời biết, đất biết (nói cho giống phim kiếm hiệp), người khác không biết. Em trình bày luôn là em không được gì cả, kẻo mọi người khác lại nghĩ là em được nhiều lắm thì oan uổng lắm.
                        Level 3 biết bao nhiêu là đãi ngộ, bao nhiêu là lợi ích, lương bổng cao. (Cái này mấy sếp nói chứ ko phải do em nghĩ nữa). Thật sự có phải như vậy không? Xin thưa là không, chẳng có cái cóc khô gì hơn cả, chỉ có công việc là nhiều hơn, ngày càng nhiều và không bao giờ thấy hết việc cả, nhưng mà lương vẫn vậy, chán vãi (nói theo dân chợ đen đấy, hehe). Em xin kể các cái không ra nhé. 1. Lương em tăng 1 hay 2 bậc chi đó, thế khác chi nhỉ?. 2. Các loại đãi ngộ lợi ích như thưởng nè, các chính sách sẽ ưu tiên hơn khi xét duyệt nè, v.v mà mấy cái đó có mấy khi có đâu, mà có thì bao nhiêu mà bảo hơn, với lại sự thật là người khác thưởng sao em vậy, thế thì hơn gì chứ. Có cái thưởng cuối năm hơn tẹo, mà hơn tẹo thì khác gì hồi xưa em làm lính cùi đâu. Thành ra công việc coi như tăng 1 xị mà mấy cái quyền lợi thì tăng 1 li (dân nhậu hay gọi là sai 1 li đi 1 xị, của em là tăng 1 li làm 1 xị). Tới đây bắt đầu thấy có cái mùi khét khét của cái gọi là “kèo thơm” rồi.
                        Tôi còn khát vọng nhiều nữa, muốn học hỏi thật nhiều, giỏi cả kĩ thuật lẫn kinh nghiệm quản lý, ôi tham lam quá, rồi tôi cũng cố gắng trao dồi cả 2, OT (viết tắt của chữ Over time, hay đọc là “ô tê”) dài dài không đòi hỏi, còn ngu ngốc động viên mọi người “ô tê” cùng để làm cho dự án nó tốt, để được lời khen của sếp. Em cảm giác như mình đang theo con đường mòn của các “sếp” để lại, nó gọi là dùng 3 tất lưỡi thi triển “võ mồm” để “mị dân” bằng “tương lai tốt đẹp” (Em thấy thật là tội lỗi). Em muốn học hỏi “pờ rồ sét” của thiệt pro của “Ép sóp”, nhưng mà mọi thứ nó trái ngược hoàn toàn với kì vọng của em. (Tiếp tục thấy mùi tập 2, nhưng mà vẫn chưa có đối sách chi cả). Nỗ lực cuối cùng chẳng có được cái gì, “pờ rồ sét” thì không biết nếu dùng thước đo thiệt thì hiện tại đang đứng ở mức nào (lý thuyết tốt mà thực hành thì tầm bậy), mấy ông “pê mờ” khác, ơ mà có cả “kiu ây” nữa hay phán cho “pờ rồ sét” 2 chữ thiệt là đẹp “TÀO LAO”


                        Chương 4: Lời hứa
                        - Làm theo năng lực, hưởng theo năng suất
                        Thực tế: khác cái quái gì, lương cũng nhiêu đó, checkpoint (kì đánh giá hằng 6 tháng để xem xét tăng lương tăng bậc) tăng cao lắm 2 bậc/năm, ai cao siêu thì tăng 3~4 bậc/năm. Làm còng lưng ra, có “ô tê” bao nhiêu, có làm mấy dự án cùng lúc, công sức bỏ ra có đạt 150% đi nữa, năng suất có cao đi nữa thì lương cũng nhiêu đó à, có cái gì hơn đâu. Vì nhiều lí do lắm ạ, ví dụ như “năm nay thu nhập toàn bộ phận không cao nên các em thông cảm”, hay là “em làm tốt rôi, cố gắng làm tốt hơn nữa nhé”, hoặc thậm chí là “em vừa tăng lương rồi, để giành cho người khác nhé”. Ôi dzời đủ các loại lí do mà để giải thích 1 chuyện là “tụi tao (sếp) quyết không tăng cho thằng A gì đó rồi”
                        - Level 3 thì em sẽ có bao nhiêu là quyền lợi: Lương cao hơn là hiển nhiên nè, các lợi ích trong công ty em cũng được nhiều hơn nè, cổ phiếu được mua nhiều hơn, rồi ôi thôi rất rất nhiều cái “hơn nè”.
                        Thực tế: Làm “pê mờ” hơn 2 năm rồi, hơn cái gì nhỉ, có cái hơn là “ô tê” nhiều hơn hồi xưa, đi làm về thấy mệt hơn, tóc bạc mọc nhiều hơn (em iu sờ cái đầu bảo anh si nghĩ tới con nhỏ nào mà tóc bạc hết vậy, tình ngay lí gian mà, em chỉ si nghĩ tới con nhỏ mang tên “Dự án” thôi, mà cũng đúng, si nghĩ nhiều lúc em iu còn giận vì chẳng bao giờ si nghĩ tới em nó cả) còn lương thì vẫn vậy.
                        Lợi ích thì hơn mấy members khác chỗ nào chẳng thấy được, cổ phiếu nhiều hơn members khác chắc chừng chục cái, làm hơn 4.5 năm được tầm hơn 200 cái có thể bán được thì phải (còn cổ tức hàng năm thì chắc đủ bữa ăn sáng đạm bạc của em), nhiều kinh, vậy nếu tính ra làm cả đời ở đây chắc không được triệu cổ phiếu nếu ko có tiền mua vào hoặc ko làm được giám đốc?
                        - Làm dự án xong thưởng nhiều tiền lắm
                        Thực tế: Có cái gì là nhiều, cao cực cao là 5M cho 1 team gần 10 người, đi xả xì trét 2 bữa hết sạch, mà 1 cái dự án làm cả hơn 3 tháng thì ít nhất phải đi 2 lần còn gì. Không đủ tiền cho bà con “ô tê” nữa là (tại tiền “ô tê” có 20K cho tiền ăn mỗi người/ngày à, không có “pờ len ô tê” trước thì khỏi xin tiền luôn)?


                        Chương 5: Lương
                        Làm level 3 chắc lương cao hơn hẳn khi mình làm cu li nhỉ?
                        Thực tế làm “pê mờ” hơn 1 năm mà nhìn lại bậc lương mình mới “ép mười nhăm”, mà cũng không biết là mình cao hay thấp hơn với mọi người. Canh me hỏi thử ông cu li mới vào mới té ngửa là ổng vừa vào đã 13, ông thì 14 rồi, ặc ặc. Mình làm gần 3 năm, làm tới “pê mờ” mà gì cùi vậy. Không biết mình tự nghĩ mà sao mấy “sếp” biết được, làm như đọc được suy nghĩ á, rồi năm đó đột ngột checkpoint tăng tới 4 bậc, giữa năm tăng lần 3 bậc, cuối năm lần 1 bậc nữa, 1 lần kí hợp đồng, tổng cộng là 5 bậc, tự nhiên thấy sướng hẳn, 1 năm gì tăng 5 bậc ghê thế, thấy mình tự nhiên được ngon cơm rồi, vù 1 cái tăng lương 2M, chắc là chỉ có em đạt được kỉ lục này ở “Ép mít” (cái này gọi là bị dụ nè).
                        Nhưng rồi nhìn ra ngoài, “ép 20” thì bao nhiêu nhỉ, năm nay đi gặn hỏi tiếp thì mới biết mấy ông cu li mới vào có ép 13, ép 14 rồi, rồi review checkpoint tăng tới 3 bậc cái thì gần bằng mình. Lúc này mới có cảm giác là vẫn còn bị dụ, hehe. Lại tiếp tục canh me hỏi thử mấy cao nhân khác thì được biết mình vẫn còn thua xa, ui chu choa, giờ này thì vở lẽ rồi, lương thua cả một số cu li lâu năm, mấy ông có chức “pi ti eo” cũng có người bằng, người hơn luôn, hỏi tới “pê mờ” giống mình thì ặc ặc (mấy pác đọc tự hiểu). Mình làm kém quá hay sao mà bị đối xử như vậy ta, mà lần nào gặp cũng được sếp khen mà, hay là khen giả bộ cho dzui thôi? Hay tại mình ngu ko biết đòi hỏi? (Lúc này em nhận ra mình ngu rồi đây). Và mấy sếp cũng biết tự nhiên tăng cho mình 5 bậc vì thấy “nó thấp quá tăng cho nó mừng… vì tăng như thế cũng chưa quá cao đâu, còn để giành để tăng từ từ dụ nó tiếp”.
                        Đến giờ vẫn tự hỏi 1 câu “Thằng mới vào nhìn lại nó còn ngon cơm hơn thằng làm lâu, vậy sao mình ko nghỉ xin vào lại nhỉ? (Hỏi thế thôi chứ chẳng dám nghỉ, sợ nghỉ rồi nghỉ luôn, haha). Mà tại sao mấy sếp lại kì vậy nhỉ, bất công nhỉ, hay là chính sách chi chi nó thế? Chẳng lẽ làm lâu không có cái lợi ích gì hơn so với thằng mới vào sao? Thiệt là cùi bắp quá đi đó mà”
                        Em tự hỏi tiếp, vậy số tiền to ơi là to lãnh từ khách hàng nó bay đi đâu nhỉ? Lương trả cho nhân viên trung bình chưa tới 1/4 số tiền khách hàng trả cho, vậy còn 3/4 chẳng lẽ cho chi phí mà nhiều dzậy trời? Ờ thì cho là bao nhiêu phần trăm phải trả lãi cho cổ tức, bao nhiêu phần trăm chi phí, vậy không lẽ tiền lời bé tẹo vậy á. Mà em nhẩm thử roài, không tiện ghi ra ở đây cũng không ít đâu, vậy nó bay đi đâu nhỉ?
                        Báo cáo hàng quí, từng S, từng năm tăng trưởng cả mí trăm phần trăm vậy mà nó đi đâu, level 2 cũng thấp, level 3 cũng thấp, không lẽ level 4 với level 5 lại thấp tiếp, chắc tiền nó tự nhiên biến mất. Mà có cái qui luật tào lao là “Tiền không tự nhiên mất đi, nó chỉ truyền từ tay người này sang tay người khác”, ặc ặc, không biết câu tào lao này đúng không? Em có lúc nghĩ là “Chắc tại bộ phận mình nhiều sếp”, ai làm ở “ép mít” chắc biết được có bao nhiêu ông sếp (bao gồm sếp bự ở Nhật nè, sếp bự ở Việt Nam nè, rồi vài ông sếp bự ở trong “ép mít” nữa, nhiều thế thì tiền ít là phải rồi), còn vì sao ít thì các bạn tự hiểu nhé, gợi ý là sếp mua được xe hơi.


                        Chương 6: Sếp
                        Sếp: Chúng ta làm nhiều sẽ được hưởng nhiều, các em làm tốt sẽ được đánh giá tốt
                        Thực tế:
                        1. Năm nay chúng ta làm ăn thua lỗ, phải bù lỗ cho các nhóm khác nên lương mềm có thấp chút, chúng ta cùng nhau vượt qua khó khăn này
                        2. Làm cả năm trâu bò, có lúc cày 2 dự án song song, công suất 150%, ngày nào cũng “ô tê”, chỉ biết làm nhiều + ăn ít + ngủ ít, hầu như chẳng được chơi, nhưng cuối năm cũng có khác gì mấy năm trước ngồi chơi xơi nước đâu? Thế thì các bác cố gắng lên sẽ được gì nhỉ, em đồng ý là làm nhiều hơn thì tiền nhiều hơn nhưng mà tiền nhiều hơn ấy lọt đi đâu rồi chứ có được thể hiện cho em thấy đâu. Ngoài ra nữa là việc quánh giá có thiệt sự là công bằng ko?

                        Sếp: Năm nay doanh thu chúng ta tăng hơn 170%
                        Thực tế: Lương mềm vẫn vậy à, có khác gì đâu nhỉ, làm háo hức chờ đợi, thấy lương xong nhìn mặt ngu hẳn ra mà chẳng biết kêu ai. Chẳng lẽ chạy vào phòng bảo “Sếp sếp lương em sao ít thế à?” Hỏi thế lại tiếp tục nghe 1 bài giảng đạo làm mị dân rồi cũng lủi thủi đi ra thôi.

                        Sếp: Team XYZ là team ổn định nhất, được khách hàng đánh giá cao nhất, không có issues gì cả, các anh là các anh yêu quí team em nhất đấy
                        Thực tế: Được m.. gì kia chứ? Lợi ích vẫn vậy, lương vẫn thế, lương mềm vẫn thế. Có bao giờ thèm hỏi thăm nhóm 1 câu đâu kia chứ, nó làm đc thì để im cho nó làm, nó ko đòi hỏi gì thì để thế nó vẫn làm tốt mà, tăng thêm làm gì cơ chứ, cứ phang vài câu ngọt ngọt hoặc hứa lèo vào thì nó vẫn làm tốt đấy thôi. Mà nếu là em hoặc bất kì ai cũng thế nhỉ, phải thông cảm cho sếp chứ, có ai bao giờ chịu chia sẻ miếng ăn cho người khác khi mà người ta ko than đói hoặc thậm chí là sắp chết kia chứ.

                        Sếp: Em làm key member của team XYZ rồi, mọi người đang đưa em vào candidate để đi làm BrSE, em phải ráng rèn luyện thêm Nhật ngữ và tính cẩn thận đi nhé.
                        Thực tế: Em vừa đi xe buýt vừa học Nhật ngữ, cày trây bò ơi là trâu bò, “ô tê” suốt theo lệnh để cứu dự án, để cho các anh thấy cái “cố gắng” của em, nhưng mà hết tuyển BrSE này tới BrSE kia thì em thấy cái lời hứa của các anh chẳng đáng giá cái sh… gì cả. Cơ mà hứa thế cũng chẳng tăng em bậc lương nào, lương em bây giờ thấp hơn cả thằng mới vào mặc dù em làm gần 3 năm rồi cơ đấy. Sau 2 tháng nghỉ việc “Ép mít” và chuyển chỗ làm em mua đc cái iPad cơ đấy ạ, làm ở “Ép mít” gần 3 năm em ko dám mua con Nokia 1280 để nghe gọi ạ, vì sợ mua xong tháng đó ăn.. mì gói. (Hơi cường điệu tí nhưng mà nó cũng giống giống thế thôi ạ)

                        Sếp: Theo nhưng độ tăng trưởng Năng suất đã hứa với khách hàng thì đợt này các em phải đạt được con số này này này, con số em đưa ra là thấp quá thấp không chấp nhận được
                        Pê mờ: Sao kì vậy anh, con số này là do các anh hứa với khách hàng chứ em đâu có hứa (em đâu phải con nhà họ Hứa, hehe), con số của mọi người trong team em đạt được là con số này này cơ, anh chơi ép kèo quá.
                        Sếp: Không biết, đã hứa với khách hàng thì con số tối thiểu phải đạt được thế này chứ không thể nào thấp hơn được, chú mày thích làm sao thì làm miễn được con số ấy.
                        Pê mờ (Nghĩ thầm): Má ơi, tào lao đến thế là cùng, con số mấy ổng hứa thì mấy ổng phải nghĩ ra giải pháp chứ, đếch nghĩ ra lại bảo mấy thằng lính nó chịu thay là sao? Sếp sao cùi bắp vậy nhỉ? Làm sếp là có quyền ấy à. (Nói thật chứ cái này không đáng là sếp nói ra, xin lỗi ra chứ nói chuyện ngu quá không chịu được)
                        Pê mờ: Nhưng mà em có số liệu cũ đây này, nó thế này này, mọi người chỉ đạt con số này thôi mà là toàn hàng tuyển đó, bây giờ team lại toàn là người mới, đạt thế nào mà đạt được. Chắc phải hô biến như Tôn Ngộ Không mới được quá.
                        Sếp: Không biết, cái team ABC kia nó đạt được kìa, em sang học hỏi nó đi
                        Pê mờ: Dạ nó làm được thì anh cho em biết thử coi nó làm cách nào, em học hỏi theo
                        Sếp: Chưa thống kê được, tự làm tự học hỏi nó đi
                        Pê mờ (Nghĩ thầm): M.., sao ổng không thấy cái team ABC kia cả team nó “ô tê” cả thứ 7, chủ nhật, đi làm suốt phải 3 tháng trời, lại đem ra đi khoe thế kia hả trời. Mà có cái kiểu chi lạ thế, thế mà bảo là “pờ rồ sét” gì gì cho lắm, bựa không chịu được. Mấy ông không thống kê, phân tích, đưa ra cách làm thực tế, chưa có đánh giá gì cả thế là bảo áp dụng, đ..m..
                        Pê mờ: Em không biết, chưa có thì sao em làm được, phải áp dụng và tăng từ từ chứ, mà em thấy team kia nó “ô tê” triền miên cả thứ 7 chủ nhật kìa anh
                        Sếp: Nó “ô tê” có mấy ngày đâu mà nhiều? Với lại con số này không được, em làm lại đi, con số này không chấp nhận, không thì không approve không được làm (Không được làm là có khi em cho vào danh sách “giảm biên chế” ấy)
                        Pê mờ (Nghĩ thầm): làm sếp là có cái quyền vô lí thế cơ đấy, nhưng mà lính cùi phải dạ thôi, không dạ cuối năm sao ổng tăng lương được. Ôi sướng vãi đạn, ngồi trên là hét cái chi nó cũng tới, mà tính em trước giờ chưa hét chi cả, chỉ có dụ dỗ và lừa gạt “cấp dưới” tí tí thôi ạ.
                        Thực tế: Dự án đang cháy tè le, trễ phải hơn 40 pds rồi (hơi chuyên môn tí), thời gian thì trễ đến hơn 10 ngày hoặc hơn tí rồi, ặc ặc (vì em sắp nghỉ nên chẳng thống kê chính xác vụ này), kinh doanh phải thế là đúng nhỉ, cho lính “ô tê” là đúng nhỉ, khoái dự án cháy mới vui nhỉ, nó mới còng lưng ra làm hết sức mình, vậy mình mới thực hiện đúng nghĩa là “bóc” và “lột” nhiệt tình? Mà nghĩ cũng đúng, sếp thì 5h30 lên xe buýt về, lính nó “ô tê” kệ m… nó chứ, liên quan gì, bóc lột được nhiêu thì cứ bóc, khi nào nó kiệt sức nó nghỉ thì kiếm thằng khác vào mà “bóc” tiếp. Em mà nói sai thì chịu gì cũng chịu, sếp ngày nào cũng 5h30 lên xe về, có khi nào ông “pê mờ” lên tiếng nhờ sếp giải quyết chi chi thì mới thấy bữa sếp “ô tê” cùng “thứ dân”, thật là thán phục.

                        Sếp: Hiện tại có template mới về báo cáo tuần gửi khách hàng, các em sử dụng nó nhé, nó sẽ giúp kiểm soát tình hình tốt nhất, ngoài ra giúp tiết kiệm thời gian tạo báo cáo cho các anh em
                        Thực tế: Chưa có ông “pê mờ” nào mà làm cái báo cáo này dưới 3 tiếng cả, ông nào làm dưới 3 tiếng em gọi bằng sư phụ, em ngu hơn nên làm tới 2 ngày lận ạ. Thế là tiết kiệm chỗ nào ạ, mà kiểm soát tốt là sao ạ, hồi xưa em ko cần làm cái này tiết kiệm gần 2 ngày làm báo cáo mà dự án em nó vẫn chạy tốt ào ào. Em ức lắm chứ, mọi người cũng thế, nhưng mà khi trình lên thì phải chỉ rõ sai chỗ nào, ôi trời em còn chưa hiểu nó là cái chi chi chỉ biết làm theo lệnh thôi sao mà chỉ sai chỗ nào, rồi phân tích giải thích này nọ, mà có khi lại nhận 1 câu “Chú cứ làm đi” thì công toi mà tốn vài ml nước bọt không. Nói thật giờ em còn ám sờ ảnh luôn á, may là em tự cứu “đời hoa” của em, haha.

                        Sếp: Sao “me trít” (đại loại là số liệu ấy) nó xấu vậy? Phân tích như vậy thì làm sao rút ra được bài học gì? Cần phải phân tích sâu hơn? Đưa ra giải pháp để khắc phục tình trạng này? “Me trít” xấu thế làm sao mà giải thích với khách hàng được chứ?
                        Pê mờ (Nghĩ thầm): M… sao hồi xưa ổng từng làm “pê mờ” như mình số ổng còn xấu gấp mấy lần, phân tích thì tào lao thiên địa giống vậy, bây giờ làm sếp thì thế sao. Chắc làm sếp là vậy, có quyền được mắng chửi thoải mái mà chẳng ai dám làm gì. Hay là ổng muốn cải tiến hơn, như là xe cải tiến ấy, hehe.
                        Pê mờ: Dạ, để em coi lại ạ. (Chỗ này có còn mỗi nước là em nói “Em ..éo làm”)


                        Chương 7: CheckPoint
                        Câu chuyện mà thường nghe nói trong Checkpoint nhiều nhất là “Lắng nghe nguyện vọng của nhân viên”, có lắng nghe nhưng chắc chẳng bao giờ thấu hiểu, 2 bên nói tào lao thiên địa cả gần tiếng đồng hồ xong thì cả nhân viên và sếp đều cùng chung 1 mục tiêu “Có tăng lương, tăng bậc hay không, hết”. Có 1 số lý do mà bạn chắn chắn không bao giờ được tăng lương
                        1. Trong 6 tháng vừa làm bạn vừa kí hợp đồng (thường sẽ tăng 1 bậc lương), tại sao lại như vậy nhỉ? Hợp đồng tăng lương thì kệ m.. hợp đồng, cái đấy là luật gì gì đó rồi nhưng nó liên quan gì tới checkpoint nhỉ? Gọi là hên lắm cho trường hợp này thì bạn thêm được 1 bậc, còn bình thường thì “không có xu nào đâu cưng”.
                        2. Đã tăng lương trong 6 tháng trước đó, cho dù là 6 tháng năm trước. Tại sao nhỉ? Chắc tại vì tăng lương là nghĩa vụ thôi chứ không liên quan gì tới việc nhân viên có làm tốt hay không để được tăng lương. Nhưng mà như vậy có nghĩa là đừng cố gắng mà hãy cố gắng trong 6 tháng nào đó thôi, 6 tháng tiếp theo đừng có cố quá (coi chừng quá cố) vì chẳng được bao nhiêu đâu, rồi tới 6 tháng tiếp tiếp nữa hãy cố lại nhé.
                        3. Ngu ngu gây sự với sếp, đố bạn được tăng lương!
                        Khi đã có quyết định tăng bao nhiêu bậc thì chắc chắn 100% là ko thể xin thêm được (mà nghĩ cũng đúng đâu có ông nào vào ngồi nghe cả buổi mới quyết định đâu, kiểu đấy dễ bị hụt tiền của mình lắm, do cho nhiều quá thâm hụt ngân sách coi như thâm hụt tiền mình), nếu có xin thêm sẽ nhận được lời hứa là “Các anh sẽ xem xét”, nghe câu này thì giống như nghe câu “Xem hồi sau sẽ rõ” vậy đó. Như vậy Checkpoint là cái quái gì nhỉ, nhưng ai cũng phải mong đợi vì nó là cơ hội duy nhất để xem bạn được tăng lương hay không, không còn cơ hội nào khác cả (ngoại trừ kí hợp đồng khác), em từng ở đó thì em cũng thế, không có nó thì không bao giờ có cách gì khác để lên lương cả và tiếp tục vẫn thế.

                        Mình có 1 bài toán nhỏ về lương dựa trên Checkpoint cho các bạn xem thử nhé lương của “Ép sóp” trong khoảng 10 năm ra sao (Tính từ mức lương hiện tại)
                        Mới vào: F13, F14 (Khoảng 6tr8 ~ 7tr2) – Em đánh giá mức này là cao đấy ạ (cái này chưa tính thuế đấy ạ)
                        Mỗi năm tăng siêu cấp là 5 bậc, cao là 3 bậc, trung bình là 2 bậc, thường là 1 bậc à, xui pà cố luôn là ko tăng xu nào, tính thì em lấy trung bình vì chẳng có dạng siêu cấp hay cao cấp chi cả, vậy sau 5 năm là tăng 10 bậc chẳng hạn: ~ 4tr. Vậy sau 5 năm tối đa lương của bạn là khoảng 11tr (trước thuế nhé, sau thế còn chừng 10tr)
                        Sau 10 năm, bạn tăng tiếp 10 bậc nữa: ~ 6tr. Vậy lương của bạn sau 10 năm: 17tr
                        Đến thời điểm sau 10 năm thì trượt giá nó như thế nào, bạn đã bao nhiêu tuổi, bạn đang ở vị trí nào? Và cách em tính là cao cho 1 nhân viên tăng đều 1 năm 2 bậc đấy, chỉ có các bạn gọi là cày sâu cuốc bẩm suốt 10 năm thì mới có được mức này. Và khi các bạn ở mức này thì tôi suy đoán có 2 trường hợp. 1 là bạn đã lên được vị trí cao để lãnh đạo và có mức thu nhập khá hơn (cái này khó à, điển hình là có nhiều người làm 10 năm rồi vẫn chỉ là “pê mờ” là cao thôi đấy, nhưng có 1 số người dựa vào cái tài chi chi đấy lại lên trong vòng vài năm ngắn gọn, tôi chỉ nói 1 số chứ ko nói số đông có khả năng thật sự nhé), 2 là bạn có khả năng bị chèn ép khó tăng lương vì có khi lương bạn đã đạt ngưỡng của 1 thằng lính, người ta không ngu gì trả mức lương gấp gần 3 lần cho 1 người mà khả năng làm chưa chắc gì gấp đôi những người mới vào, vậy thì bạn sẽ phải ra đi để nhường chỗ cho người mới vào với mức chi phí rẻ hơn nhiều từ các sếp.

                        Thực tế bản thân mình: 4.5 năm làm việc, lương hiện tại của mình chỉ dừng ở “ép 20”(trước thuế nhé, sau thuế còn ít nữa, em không nói thực tế ra chỉ nói cho những ai làm ở “ép pi ti” sẽ tự tính ra được thôi), như thế cao hay không tùy các bạn đánh giá nhé………… Có người làm đến 7 năm cơ, mà lương cũng cỡ đấy à, không phải họ cùi bắp đâu nhé, pro hẳn hoi đấy.


                        Chương 8: CP234
                        Một chương trình được đặt ra để nhằm mục tiêu tăng năng suất cho nhân viên, cả thiện thu nhập cho mọi người.
                        Có 3 loại trong CP234 (chắc ai cũng biết), mỗi loại có mức thưởng hàng tháng khác nhau, mới áp dụng ai cũng hú hí tưởng là có thêm thu nhập hàng tháng, ngon pà cố (nếu loại Good thì hơn 1 chai chứ không ít), ai cũng cố gắng cả, nhưng cũng có thành phần bất hảo chẳng thèm tham gia cái gọi là quánh giá hàng tháng.
                        Theo luật đề ra ai mà làm tốt hết tất cả công việc được giao, không vi phạm qui định về khoản A, B, C, tùm lum tá lả thì sẽ đạt loại Fair, ặc ặc, vậy thì toàn là siêu nhân cả nếu đạt loại Good, ai cũng cần cố gắng làm gì nhỉ nếu mức mình ko thể đạt được loại Fair nữa, do điều này nên cũng có khá nhiều thành phần bất hảo? Mà ngặt cái điều luật này chỉ áp dụng cho cái khoản trừ thì nhiều, khoản cộng thì ít, khoản bà con cố gắng “ô tê” để hoàn thành công việc được giao, hoặc là cố gắng hết sức cứu chữa cho dự án nhưng dự án vẫn ko tốt thì mọi người vẫn bị quánh giá là “cùi bắp” vì “tại mày làm kém nên cái dự án nó mới bị thế”. Như thế thì ai cần cố gắng làm gì nữa. Em thì nói thật cái team tốt quá, ai cũng tốt cả làm việc quá nhiệt tình tại bị ép quá nên nó xấu này xấu nọ thế mà bắt em quánh giá cho loại Fair thì không được nên toàn cho loại Good, khổ nỗi vì điều này mà em bị răn đe mấy lần, ông nào cũng chỉ trách mình vậy thì thật sự các sếp đã có cách nào quánh giá thật tốt mọi người trong các kì Checkpoint chưa?
                        Kết quả cuối cùng, tháng nào cũng đều đều được loại khá nhận được cục tiền thêm 1 chai, ơi gọi là quá ngon, cả 3 bậc lương đấy, cày phải 2 năm mới có mà giờ tháng nào cũng được. Thế nhưng cuối năm nhận 1 cục lương mà ai cũng nghĩ là mọi người được nhận nhầm. Em được thông báo là nhận thưởng cuối năm hơn 3 tháng rưỡi lương nhưng thực tế nhận đâu đấy có tháng lương à. Hỏi vì sao? Vì đã thưởng cho em hàng tháng vào CP234 rồi (do toàn đạt loại Good, nhận nhiều quá cuối năm chẳng con cái quái gì… má ơi), cái gì tào lao thiên địa vậy nè trời. Vậy cái CP234 làm gì nhỉ? Giống như kiểu ứng trước để dụ cho tụi nó siêng năng làm việc hơn í mà. Cơ mà những thành phần mà em nói là “bất hảo” thành ra lại hay, hàng tháng ko nhận thì cuối năm cũng còn cả cục đấy, bay đi đâu mà lo nhỉ?
                        Rồi trong năm nay làm suốt 6 tháng trời hơn, nhưng chẳng có tháng nào nhận được cắc lẻ nào. Hỏi vì sao? Vì chưa chốt được khoảng lương em ơi – Sếp nói. Chỉ cần nói thế thôi là huề à. Ờ mà cũng được chẳng sao, vì nhận trước thì cuối năm còn cái cù loi mà ăn tết. Nhưng mà nếu nhận trước thì có lợi cho người sắp nghỉ như tôi (không nhận trước nên ra đi trắng tay nè, hehe).


                        Chương 9: Lương mềm
                        Nhân viên: Anh ơi, nghe đồn là chia lương mềm trong tháng 8 này, em làm từ đầu năm tới 11/8, gần 7 tháng rưỡi, mà chia lương lại chia cho 6 tháng đầu năm, sao em không được chia đồng nào vậy anh?
                        Sếp: Nghỉ việc rồi thì ko được chia em à! (Ý là: Mày nghỉ rồi mà còn vòi tiền à, mơ đi cưng, nhưng nói như thế cho nó lịch sự)
                        Nhân viên: Em làm cho “Ép mít” hơn 3 năm rưỡi rồi, có nhiều đóng góp để xây dựng team XYZ, để xây dựng hình tượng cho khách hàng? Vậy công ty không có 1 chút gì đó để thể hiện sự quan tâm đến em? Hoặc chí ít là cho em chút nào đó ít hơn so với lương đáng được hưởng của em không anh? (Ráng uốn 3 tất lưỡi dẻo miệng để xin thử)
                        Sếp: Em có thấy bất động sản không? Hôm nay em mua miếng đất, hôm sau nó qui hoạch, em có đòi tiền lại được hay không?
                        Nhân viên (nghĩ thầm): Fuck, to đầu mà không hiểu tôi đang hỏi gì à? Ặc ặc, kiểu vắt chanh bỏ vỏ, kiểu trả lời chẳng đâu vào đâu, kiểu nói chuyện tào lao thiên địa không hiểu câu hỏi, ko nghe nhân viên nói là SẾP sao? Mà có sếp thế thật đấy, ai không tin vào làm đi rồi biết, haha
                        Nhân viên: À anh ơi, dạo này sao “Ép mít” mình nghỉ nhiều người quá nhỉ, anh có thấy vậy không? Mà lại toàn KEY members nữa chứ.
                        Sếp: Kệ m… tụi nó, không sao đâu, thiếu gì người kia chứ
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): (Đ... m… muốn chửi thề theo, mình nằm trong cái đống gọi là KEY members kia đấy, vì mấy sếp luôn miệng gọi mình là KEY member chứ bây giờ mình thấy mình là thằng culi đang bị lợi dụng thôi). Sorry cho em chửi fuck phát nữa cho đỡ tức, tức quá, haha

                        Chương 10: Thôi việc
                        Sau bao nhiêu chịu đựng cuối cùng nó gọi là tức nước vỡ bờ, em phải khăn gói ra đi, vẫn còn ấm ức nhiều thứ như nói như “nước đổ lá khoai” hay “đàn gãy tai trâu” thì chịu, em chưa đòi thật nhiệt tình và cũng không dám đòi nhiệt tình khi còn đang đi làm, đây là cái ngu của em.
                        Sếp: Em nghỉ thế này thì bao nhiêu việc như thế làm sao giải quyết được, dự án đang khó khăn em đi thì nhiều bạn khác cũng gặp khó khăn do em lắm đó, với lại bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu công sức em gây dựng nên team XYZ như bây giờ em bỏ đi sao?
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): Khó khăn thì kệ m… chứ, khó khăn này do con số năng suất (Chương 6) gây ra chứ do đâu mà bây giờ bày đặt nói chuyện tình cảm. Cơ mà tình cảm với team cũng nhiều thiệt, bao nhiêu công sức, văn hóa, bao nhiêu quan hệ mình đã gầy dựng lên đc như thế này, nhưng mà mình ko thể ở lại với cái “Ép mít” này đc, nó cùi bắp hết sức rồi. Thà nghỉ luôn nhịn đói về trồng rau sống vài tháng còn hơn tiếp tục gắn bó.
                        Nhân viên: Dạ, em cũng hiểu khó khăn của anh, nhưng em có nhiều thứ phải lo, gia đình, công việc dưới quê không thể đợi em được. (Em tìm cách nói tránh đi, bà con hay dạy là ra đi ráng giữ mối quan hệ tốt, em đang làm theo đây)
                        Sếp: Em có biết qui định trong OSDC là phải thông báo trước 3 tháng mới được nghỉ sao? Có thể bị đền bù hợp đồng đó
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): M… cái OSDC cù loi, mỗi tháng không biết kí với khách hàng được bao nhiêu, quẳng cho mình mỗi tháng 600K mà bắt phải thông báo trước 3 tháng mới được nghỉ à, cái công ty nào nó chịu PV xong 1 nhân viên mà 3 tháng sau nó mới đi làm. Với lại cái OSDC hồi xưa là ép buộc vào, mình làm nhân viên đc gọi là KEY thì ko vào không được vì khách hàng nó có chịu đâu? Mà đền bù cái quái gì, cái CP234 bắt làm đỏ con mắt giờ ko có chưa đòi thì thôi chứ đền bù OSDC là sao!
                        Nhân viên: Dạ em biết là OSDC nhưng mà cái này hồi xưa hợp đồng cũng đâu có ghi rõ là phải đền bù gì đâu anh, kí cho có kí vậy mà, nhưng mà có đền thì em cũng chịu thôi.
                        Sếp: Em đừng nghỉ nữa, làm 6 tháng rồi có khi lương mềm năm nay cao lắm đấy, có thể được khoảng 50 chai hoặc hơn
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): Sao mọi năm được đâu có tới ½ con số trên đâu nhỉ? Chắc năm nay thưởng được 50 chai đế hay chai Ken gì đây mà, haha.
                        Nhân viên: Dạ, em cũng nghĩ tới những việc này rồi, nghĩ nhiều lắm, làm hơn 6 tháng rồi chứ không ít nhưng mà nếu ở lại thêm em mất nhiều cơ hội, lệch nhiều kế hoạch của em lắm ạ
                        Sếp: Thế cơ hội của em mất bao nhiêu? Có thể thương lượng để các anh đền bù cho cái khoản thiệt hại đó
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): Đấy lòi mặt chuột ra, mà đền bù thế nào chứ, chẳng lẽ đền bù cả 1 năm lương của công ty mới nếu mình làm thêm ở đây đến hết năm, chắc chắn là ko đc. Mà có được đi nữa tức là lương mềm cuối tháng hoặc tăng lương cũng chẳng có, vì mình sắp nghĩ rồi, trong mắt mấy ổng mình cũng là rác thải rồi, kéo mình lại vì lợi ích của các ông thôi.
                        Nhân viên: Dạ cho em thêm 1 ngày suy nghĩ, nhưng khả năng thay đổi là không có đâu ạ.
                        Sếp: Em biết là em đi lúc này khó khăn lắm không, team XYZ đang ổn định, khách hàng nó dự định tăng size cho team, mà giờ em lại ra đi, em lại làm “pê mờ” chứ có phải nhân viên bình thường đâu. Em suy nghĩ kĩ nhé
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): Suy nghĩ cái quái gì nữa, cái này chẳng qua vì lợi ích của các ông, các ông suy nghĩ cho bản thân mình mà có suy nghĩ cho nhân viên đâu, sao ko có 1 cái gì đó tốt đẹp thì người ta sẽ ở lại… Nhưng mà giờ có cho bao nhiêu cũng đếch cần nữa, đi là đi. Ở lại cũng chỉ là tôm tép rác rưởi thôi.
                        Nhân viên: Dạ em biết là khó nhưng mà team XYZ còn thiếu gì người tài anh ơi, em đi thì mấy bạn khác có cơ hội thể hiện hơn em ấy chứ.
                        Lần cuối cùng nói chuyện, sếp vẫn còn thêm cho em 1 câu mà em nghĩ bụng dạ các ông sao mà xấu thế, xấu mà thối như sh.. nữa.
                        Sếp: Chúc em thành công trên con đường em đã chọn, anh vẫn nhớ cái chuyện mà năm xưa em gửi “meo” cho các anh, nhưng mà mọi chuyện đã qua rồi, hi vọng tương lai sẽ có mối quan hệ tốt đẹp hơn
                        Nhân viên (Nghĩ thầm): Câu chuyện mà cách đây phải 3 năm trời, vì quá bức xúc nên tôi đã gửi mail gây sự với các sếp, đến bây giờ chia tay lại nhắc lại, có phải là bụng dạ quá hẹp hòi, vẫn còn ghim trong bụng cái việc ấy. Vợ tôi thường bảo có khi các sếp vẫn còn thù dai nên chèn ép anh như vậy đó, cái này đúng hay không thì chỉ có sếp biết thoai, em chẳng biết nữa, biết đâu là sự thật thì sao.

                        Chương 11: Nhìn lại
                        Nếu bạn làm ở “Ép mít”, nếu bị yêu cầu làm gì khác ngoài việc bạn đang làm thì bạn phải đòi, đòi không được thì dọa nghỉ việc (mà bạn phải có “cơ” kìa, còn mới vào làm thì nên nghỉ luôn khỏi dọa, vì chẳng ai coi bạn ra gì cả đâu, key member còn ko được coi ra gì nữa là). Không đòi là ngu vì chẳng có ông nào ngu đưa tiền cho bạn cả, kể cả bạn cũng vậy thôi nếu bạn đang ở vị trí làm chủ, để đó tự mình có thêm thu nhập không sướng hay sao lại cho thằng khác kia chứ. (Nói thì nói thế chứ tự nhiên lính cùi cho lên làm pê mờ hoặc pi ti eo thì ông nào chả khoái, chỉ cần đc làm là khoái rồi, lương tính sau… Nên cái vòng nó cứ xoay mãi)

                        Nếu bạn đã từng làm pê mờ ở “Ép sóp” nói chung và “Ép mít” nói riêng, mình xin liệt kê 1 số công việc dưới đây, bạn nào yêu thích thì bạn đó gọi cho mình, mình xin mời 1 chầu thiệt hoành sờ tráng để đối ẩm
                        - Project Planning
                        - Kick-off
                        - Post-Mortem
                        - Milestone
                        - Weekly report
                        - Monthly Assessment
                        - Summary report
                        - MM report
                        - Book phòng, máy chiếu
                        - Book sếp (cái này cực nhất nè, tới giờ họp phải tới năn nỉ anh vào họp, làm sếp sướng thiệt)
                        Bây giờ nó tòi thêm ra cái eCMMI audit, PCV, ..v.v, rất rất là nhiều công việc rất là PROCESS và rất chi là “thú vị” và có thể nói là “tào lao” đang chờ các bạn pê mờ tương lai. Nói thiệt, bảo cho mình lương gấp đôi để quay lại làm công việc này thì mình cũng xin reject thẳng thừng, không hiểu vì sao xưa nay mình có sức chịu đựng ghê nhỉ. Có thể đâu đó 1 công ty nó ít qui trình hơn, số lượng người ít hơn thì không phải làm nhiều thứ tốn công sức mà ko thấy ích lợi này đang chờ đợi ta, haha.

                        Có 1 điều mà trước đi đến đâu mà ai hỏi làm ở đâu thì mọi người lại không dám nói là tui làm ở “Ép pi ti” cả, càng không dám câu hỏi tiếp theo của người ta là “Mày/em/con/cháu làm ở FPT lương chắc ngon lắm ha, chắc phải ngàn đô chứ không ít, mà làm lâu rồi chắc làm sếp rồi?” Ặc ặc, không lẽ nói con ước con chỉ được ½ số đó thôi… Có ai gặp giống tôi không chứ tôi thì tôi ngại lắm cơ, phải làm sao cho hết mất cái cục ngại đó ngay thôi, haha.

                        Có mấy chữ em viết còn chừa dấu 3 chấm sau các chữ cái, ae điền giúp nhé, haha. (Mình viết cái này bị quánh giá là vô học quá, nhưng mà tức nước thì vỡ bờ thôi ạ, em viết mấy từ đó mới nhẹ lòng được, mà nếu các bạn ở đúng tâm trạng của tôi cũng sẽ như vậy thôi). Đây là những tâm sự thật lòng của một người sắp ra đi khỏi “Ép mít”/”Ép sóp”/”Ép pi ti” sau gần 5 năm cống hiến. Có thể các bạn ko tin, có thể các bạn đánh giá, nhưng cảm giác cay đắng trắng tay khiến tôi ko thể ko nói ra cho mọi người biết. Tôi ko khuyên bạn từ bỏ “Ép sóp”, tôi chỉ muốn nói rằng: Hãy cố gắng, phát triển và đòi hỏi đúng cách, biết đâu bạn sẽ có cơ hội trở thành những nhân vật là “sếp” như trong tự truyện của tôi.

                        Sau 1 thời gian nghỉ việc hẳn ở “Ép sóp”, tôi đã có công việc mới nhưng vẫn còn bức xúc trước những gì mình đã trải qua, một lần nữa…
                        Chương 12: Tiếp tục đấu tranh
                        Sau khi rời đi, tôi vẫn chưa thể nào nguôi ngoai được, và tôi tiếp tục đấu tranh với hi vọng là có 1 người nào đó đủ khả năng đứng ra chỉ trích “sếp” cũ của tôi, nó quá vô lý mà luật phát VN thì không có qui định cái khoản này nên không chơi đến cùng được. Và vì tôi được biết là 1 người bạn cũ của tôi làm ở bộ phận khác trong cùng công ty, chỉ làm có 3 tháng đầu năm, rời sang cơ quan khác làm việc và đến kì chia lương 6 tháng đầu năm người ta vẫn được “mời” nhận đàng hoàng ko phải đi chìa mõm ra năn nỉ khô cả nước miếng, với tốn 3 tất lưỡi như tôi mà chẳng được gì.
                        Tôi đã tiếp tục “kiện” (bằng cách gửi “i meo”) lên trên cho “Đai rét tờ” của “ép sóp” và “ép pi ti” với hi vọng sẽ có 1 email phản hồi và sẽ có 1 vài lời nào đó với các “sếp” cũ của tôi, tôi chẳng mong gì số tiền mà đáng ra tôi phải được nhận nữa, tuy nhiên vẫn bặt vô âm tín, không một cái “meo” trả lời nào cả. Thế là thôi rồi, có khi nào “i meo” của tôi không tới đc mấy “sếp bự” này hay là nó đến nhưng người ta chẳng quan tâm vì đời nào lại đi nghe 1 thằng “cu li” đã nghỉ rồi đi chỉ trích những người “cầm cờ” như mình cơ chứ.
                        Theo viễn cảnh này thì tôi tự hiểu và tự trách là mình “ngu” và “xui”. Ngu vì không biết đòi hỏi, không dám đưa ra tiếng nói khi đang còn là 1 người đóng góp cho cái công ty ấy. Xui là đã ra đi không đúng thời điểm, cái thời điểm mà chỉ cần dời lại 1 tháng là coi như em có đc thêm 1 ít để gọi là “xài cho mát tay”, và xui là chui vào nhầm cái bộ phận mà các “sếp” chỉ được “võ mồm” và tài “mị dân”, đồng thời cực kì “ki bo”. Có thể nếu tôi làm cùng bộ phận với người bạn cũ của tôi thì có lẽ đã khác rồi, tuy nhiên như thế cũng đủ để nhận ra được sự thật của 1 bộ phận, 1 số người mà xưa nay tôi vẫn gọi là “sếp”, xin gửi đôi lời đến các bạn khác đã và đang lâm vài viễn cảnh như tôi, qua những điều tôi đã viết ra đây thì hẳn các bạn phải biết làm gì để giảm đi cái “ngu”, còn cái “xui” thì chịu thôi, hehe.
                        Chương 13: Sự nghiệp mới
                        Khi tôi vừa rời khỏi công ty thì tôi quay về quê ngay, quê tôi có thể nói không quá hẻo lánh và cũng không quá phồn hoa đô thị nhưng là 1 nơi sống cực tốt, tôi nghĩ nếu quay về thì không thể nào có được 1 công việc tốt hơn công việc mà nếu tôi tiếp tục trụ chân lại nơi thành phố phát triễn lớn nhất nước này. Và nếu có trụ lại thì tôi cũng không định sẽ tiếp tục “cống hiến” sự nghiệp mình cho “ép pi ti” nữa.
                        Thế nhưng khi vừa quay về quê nhà thì tôi đã có hẳn 1 công việc tương đối, thoải mái hơn với mức lương cũng tương đối cho 1 vùng quê, tôi nghĩ như thế chắc là đã đủ. Tuy nhiên, tôi tiếp tục thử ứng cử vào 1 số công việc khác thì thật bất ngờ, có rất nhiều công việc khác mà mức lương đã bằng và cao hơn hẳn khi tôi đang làm việc ở “ép sóp”, cùng lúc có đến cả 3 công ty gọi tôi đi làm với mức lương hậu hỉnh, tôi vui mừng vì nó đã vượt quá mong đợi của tôi. Hiện giờ tôi đang và sẽ làm tốt, công việc không quá nhiều áp lực như đã từng làm, lại có nhiều cơ hội học hỏi hơn, điều kiện sống tốt hơn, thu nhập tốt hơn, chi phí giảm đi, rất nhiều điểm cộng v.v. và v.v. Và nếu không phù hợp thì tôi lại tiếp tục công việc mới, bởi lẽ có quá nhiều cơ hội cho tôi.
                        Qua những gì tôi kể thì chỉ muốn nhắn với các bạn nếu các bạn đã thật sự thấy có điều chi không đáp ứng hoặc không phù hợp, các bạn phải đòi hỏi trước, không phải rời đi thường xuyên là tốt. Tuy nhiên người ta gọi là “tức nước vỡ bờ” thì khi các bạn đã hết cách, đã đấu tranh hết sức mình nhưng không có sự thay đổi gì thì các bạn hãy tính đến chuyện tìm cho mình 1 cơ hội mới, biết đâu các bạn lại có được cơ hội tốt như tôi đã và đang có. Đây có lẽ là 1 kết thúc có hậu cho tôi, hoặc chỉ mới là sự bắt đầu của gian nan mới, tôi chưa dám khẳng định nhưng những thứ hiện tại trước mắt tôi thật sự tốt hơn nhiều những cái đã có trong quá khứ.
                        Những lời tôi viết ra nó chỉ có ý nghĩa trong 1 thời gian nhất định và chỉ có ý nghĩa hơn cho những người cùng suy nghĩ như tôi, chúc mọi người sẽ đạt được những ước mơ và thành công của riêng mình.

                        Comment


                        • #13
                          FSofp nó bóc lột ghê quá.....
                          Tôi đã chọn và tôi sẽ đi bằng mọi cách.

                          Comment


                          • #14
                            Không tìm thấy dữ liệu trên hệ thống!


                            Viết_Thêm_Dòng_Này_Cho_Đủ_Chỉ_Tiêu_Post_Bài

                            Comment


                            • #15
                              Có ai được Fsoft Accept vòng gửi xe không vậy?

                              CV cùng cover letter lâm li bi đát của mình chỉ được VNG và CSC accept thôi, but my application form is denied by Fsoft.

                              Phải chăng Fsoft quá gắt gao vòng gửi xe, còn 2 công ty còn lại coi nhẹ hơn !?
                              Hay 2 công ty kia không quan tâm CV, còn Fsoft lại check kĩ hơn !?
                              Ta đã trở lại . :choler:

                              Comment

                              LHQC

                              Collapse
                              Working...
                              X