Có 1 sự thật mà ai cũng biết là mới có điểm ĐH, cũng có một sự thật mà không phải ai cũng biết là có 1 số bạn thiếu 1 chút may mắn đang nghĩ những gì... đùa tý thôi.
Vài lời tâm sự với những bạn không may mắn đó, hy vọng sẽ có ích với các bạn.
Năm trước mình cũng rớt ĐH, nhiều bạn sẽ nghĩ đến tự tử, lúc đó mình cũng vậy. Lúc đó suy nghĩ lung tung, dàn vặt đủ thứ, thấy chán nản và vô vọng với cuộc sống, mệt mỏi trước mọi thứ>>>>>>>>>> mình đã nghĩ đến tự tử, biết đó là không tốt thế này thế kia nên đã tìm mọi cách tìm lại niềm vui cho cuộc sống. Đọc truyện cười, tâm sự với người khác, tự làm khổ bản thân...vv... làm nhiều cái lắm nhưng vẫn không quên được suy nghĩ tự tử.
Rồi 1 lần tình cờ vào 1 forum, đọc được tâm sự của 1 người cũng từng giống mình, có 1 câu của bạn ấy đã làm mình thay đổi :"tự tử chẳng giải quyết được gì, nó chỉ đem lại tai tiếng cho gia đình, đau khổ của những người thân yêu, và sự vui sướng của những kẻ ghét mình, rồi sau đó 2 năm người ta sẽ quên bạn như bạn chưa từng có trên đời". Đọc xong câu đó thì tự nhiên những suy nghĩ thay đổi hoàn toàn, có những lần sém đút tay vào ổ điện, nhưng may mắn đã không đút.
Bây giờ ôn thi lại đâu rồi, nghĩ lại lúc đó dại thật, rớt ĐH chẳng là vấn đề to tác gì, đừng nghĩ tôi đang an ủi bạn, năm trước nghe câu đó tôi cũng nghĩ mình đang "bị" an ủi nên càng buồn hơn. Năm trước rớt ĐH An Ninh, mặc dù bị ép thi An Ninh những cũng buồn, và quyết định vừa học CĐ tc-hq vừa ôn thì lại để theo đuổi ước mơ mang tên UIT. Giờ lại cảm thấy may mắn vì lúc đó đã rớt để bây giờ có thể theo đúng nghành mà mình đam mê cho dù nghành đó có hot hay cool gì cũng không sao.
Cho nên các bạn nếu chẳng may rớt cái nghành mà mình ao ước thì cũng đừng nên buồn quá, hãy lựa chọn con đường khác để đi đến đích hoặc ôn thi lại như tui. Nếu bạn đam mê thật sự thì chẳng có gì là trở ngại cả, tôi cũng vậy, chúc bạn sẽ có 1 lựa chọn đúng đắn.
ps:"giấc mơ UIT ơi, chạm được rồi nhé"
Vài lời tâm sự với những bạn không may mắn đó, hy vọng sẽ có ích với các bạn.
Năm trước mình cũng rớt ĐH, nhiều bạn sẽ nghĩ đến tự tử, lúc đó mình cũng vậy. Lúc đó suy nghĩ lung tung, dàn vặt đủ thứ, thấy chán nản và vô vọng với cuộc sống, mệt mỏi trước mọi thứ>>>>>>>>>> mình đã nghĩ đến tự tử, biết đó là không tốt thế này thế kia nên đã tìm mọi cách tìm lại niềm vui cho cuộc sống. Đọc truyện cười, tâm sự với người khác, tự làm khổ bản thân...vv... làm nhiều cái lắm nhưng vẫn không quên được suy nghĩ tự tử.
Rồi 1 lần tình cờ vào 1 forum, đọc được tâm sự của 1 người cũng từng giống mình, có 1 câu của bạn ấy đã làm mình thay đổi :"tự tử chẳng giải quyết được gì, nó chỉ đem lại tai tiếng cho gia đình, đau khổ của những người thân yêu, và sự vui sướng của những kẻ ghét mình, rồi sau đó 2 năm người ta sẽ quên bạn như bạn chưa từng có trên đời". Đọc xong câu đó thì tự nhiên những suy nghĩ thay đổi hoàn toàn, có những lần sém đút tay vào ổ điện, nhưng may mắn đã không đút.
Bây giờ ôn thi lại đâu rồi, nghĩ lại lúc đó dại thật, rớt ĐH chẳng là vấn đề to tác gì, đừng nghĩ tôi đang an ủi bạn, năm trước nghe câu đó tôi cũng nghĩ mình đang "bị" an ủi nên càng buồn hơn. Năm trước rớt ĐH An Ninh, mặc dù bị ép thi An Ninh những cũng buồn, và quyết định vừa học CĐ tc-hq vừa ôn thì lại để theo đuổi ước mơ mang tên UIT. Giờ lại cảm thấy may mắn vì lúc đó đã rớt để bây giờ có thể theo đúng nghành mà mình đam mê cho dù nghành đó có hot hay cool gì cũng không sao.
Cho nên các bạn nếu chẳng may rớt cái nghành mà mình ao ước thì cũng đừng nên buồn quá, hãy lựa chọn con đường khác để đi đến đích hoặc ôn thi lại như tui. Nếu bạn đam mê thật sự thì chẳng có gì là trở ngại cả, tôi cũng vậy, chúc bạn sẽ có 1 lựa chọn đúng đắn.
ps:"giấc mơ UIT ơi, chạm được rồi nhé"
Comment