Announcement

Collapse
No announcement yet.

Tôi học IT

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • [Tâm sự] Tôi học IT

    Sau hội thảo tại trường CNTT, Ad nhận được nhiều câu hỏi liên quan đến chuyện học hành, nghề nghiệp của dân IT. Các câu hỏi tuy nhiều nhưng nói chung cũng trùng ý nhau. Ad đã nhờ các anh IT của GlobeDr, thay vì trả lời từng câu, kể lại kinh nghiệm học hành, nghề nghiệp của mình. Đây là bài của một anh software design. Ad gửi mọi người.
    Tôi học IT

    1. Đại học không phải Cấp Bốn
    Tôi sinh ra trong một gia đình nửa phố-nửa quê, sống ở một quận vùng ven một thành phố lớn, vì thế, dù mang tiếng dân phố nhưng làng tôi thì rặt quê. Lũ chúng tôi, 10 thì đến 6 nghỉ học trước khi xong chương trình phổ thông. Tôi may mắn là một trong những đứa còn lại tốt nghiệp phổ thông, không những thế, còn là đứa được cho là giỏi toán, và vì thế, cha-mẹ, thầy-cô, và nhiều người nữa, rất kì vọng vào tôi.
    Rồi, chả biết may mắn thế nào, tôi đậu đại học ngay lần thi đầu tiên, lại ngay ngành “hót” nữa – Công nghệ Thông tin, dù điểm thi chỉ vừa đủ. Thế là mọi người lại càng kì vọng vào tôi. Cha-mẹ và cả tôi nữa, hãnh diện lắm!
    Tôi ngẩng cao đầu bước vào đại học với rất nhiều dự tính cho tương lai.
    Thế nhưng, học đại học không như học phổ thông, sau thời gian đầu “hạnh phúc” vì không bị “khảo bài” mỗi ngày như phổ thông, do không biết học, tôi bắt đầu không còn hiểu những gì thầy giảng nữa, sau nửa học kỳ, không chỉ một môn, mà hầu như mọi môn phải suy luận, tôi gần như không còn hiểu gì nữa! Thì ra, hồi xưa tôi “giỏi” là vì tôi được đi học thêm suốt, những gì ở trường, thầy-cô giảng còn lơ mơ, đến lớp học thêm (ở quê, chỉ là lớp con con, chừng vài trò), tôi được giảng lại và được làm bài tập như một cái máy. Giờ học đại học, ai mà dạy thêm! Tôi bấn loạn và không biết phải làm sao, ngày nào cũng thức đến 1-2 giờ sáng mà bài vở vẫn còn nguyên-xi-bà-xì! Rồi vì thức khuya, đến lớp lại không hiểu, thế là… ngủ gục, và đâm… chán đến lớp… May mắn cho tôi là ông anh đã “bày vẽ” cho tôi cách học và cách chia thời gian để không chỉ học mà còn thư giãn, thể thao nhẹ. Cách ảnh bày rất đơn giản: (i) việc nào ra việc nấy; (ii) bắt đầu lại từ chương… zê-rô; (iii) bắt đầu từ bài dễ rồi khó dần lên; (iv) với những bài khó, không giải được thì cứ để đấy, khi nào đầu óc thư thả thì giải tiếp, còn nếu hỏi được ai cách giải thì hỏi, nhưng đừng nhờ giải hộ (xui lắm ra thi mới gặp bài… khó đến thế, khi ấy… chấp luôn 1 điểm); (v) ngủ sớm và dậy sớm;… Thế là tôi dần lấy lại căn bản và vượt qua học kỳ đầu tiên đại học, không… hoành tráng như phổ thông hồi ấy nhưng cũng… tàm tạm với trung bình học kỳ trên 6.5.
    2. Muốn đi phải học đứng cho vững
    Học kỳ 3, chúng tôi bắt đầu tiếp cận với những môn chuyên ngành “ai-ti” bằng môn lập trình. Cái lô-gíc máy nó cứ… sao sao ấy! Tôi phải vật lộn vất vả với cái kiểu “x = x + 1” (vậy x bằng mấy???); với cái kiểu “for tới for lui” có khi máy nó… đơ ra (mà anh giáo hướng dẫn bảo nó “loop” rồi,… tắt máy làm lại ha!!!); chưa kịp hoàn hồn với “for” thì bị táng thêm cái gọi là “đệ qui”, rồi còn bày đặt “khử đệ qui đầu với đệ qui đuôi”,… tôi bắt đầu… nản và chỉ còn học cho… xong. May tôi vừa vặn qua được môn “lập trình” này với giá phải trả là trung bình giờ rớt xuống dưới 6.
    Học kỳ 4 mới… phát hoảng với những món thuần IT. Nào là cấu trúc dữ liệu, nào là hệ điều hành,… rối lại còn lập trình nâng cao (giời ạ, nâng thấp đã muốn chết, giờ nâng cao, chắc… nằm xuống 5 đã là may!!!). Khổ, mấy món “đặc sản” này vừa phải tư-duy lại vừa phải… cày-sâu-cuốc-bẫm nó mới thuần thục, và cách kiểm xem trò có… cày không là… deadline… deadline… lại deadline… đã thế còn nộp bài… online, cứ giờ đó điểm, không kịp… submit kể như… toi (điểm số về “mo”). Suốt ngày với cái máy tính, ăn máy tính, ngủ máy tính, cái gì cũng máy tính,… cứ như… con nghiện. Tôi đâm chán, đến cả chơi… game còn chán), và chỉ muốn… ngủ. Có khi, nản quá, tôi nghĩ bụng hay… thi lại đại học… chứ việc ngồi máy tính và “code” hàng giờ không phải “phong cách” của mình, rồi thấy sao IT nó lại… khô khan đến thế… Thế nhưng, hoàn cảnh gia đình không cho phép, tôi lại phải… bắt đầu… lại, và tôi giở lại “bí kíp” năm nhất đã giúp tôi vượt qua: tôi chỉnh đốn lại giờ giấc, lập lại kế hoạch từ dễ đến hơi khó (khó quá khéo…nản luôn thì toi)… và tôi đã lấy lại thăng bằng. Do, đây là những môn rất căn bản, nên vượt qua được nó giúp tôi lấy lại niềm vui với ngành IT đã… lỡ chọn (vì người ta xúi chọn mà!) và kết thúc với con số mem mém 7.5 (kể như… tàm tạm với một đại học… to và chuyên như trường tôi!).
    3. Ai-ti và Inh-lít
    Tôi muốn kết thúc câu chuyện bằng một nỗi… sợ khác: tiếng Anh!
    Vốn dân… quê, lại bày đặt thích… toán, tôi đã không mấy chú tâm đến món ngoại ngữ cho lắm (ở quê, người ta khen giỏi nghĩa là giỏi… toán và học được toán thì cái gì… chả học được!). Mà thực ra, trường làng tôi ngày ấy, có muốn học ngoại ngữ giỏi cũng… khó (đâu có thầy-cô đâu, học… đối phó thôi!). Tôi xác quyết rằng tôi… dốt tiếng Anh. Xui cho tôi, kiểm tra xếp lớp tiếng Anh, tôi lại… may mắn bỏ qua những mấy cấp, nhảy thẳng vào cấp… lưng chừng chứ không phải… xì-tạc-tơ (starter) như phần lớn các bạn chung khóa. Vào học mới thấy… nhục, nhục lắm… Trong lớp, các bạn giỏi thiệt chứ không phải vào vì may mắn như tôi. Bơi theo các bạn, tôi… hụt hơi… đuối dần… đuối dần… Nhiều lúc cũng muốn… bắt đầu lại (như cái chiêu năm nhất ấy!) mà cũng chả được bao lâu, lại… nản (hình như chiêu ấy chỉ… chơi được cho mấy món khoa học tự nhiên hay sao í!?). May, Thầy tôi rất tâm lý, (i) trước hết, Cụ không làm tôi cảm thấy xấu hổ vì ngồi… nhầm lớp; (ii) rồi, Cụ nói tôi học cho thuộc bảng động từ bất qui tắc (chừng đâu 300 từ), mỗi ngày 10 từ mới và… dợt lại ngẫu nhiên từ 20 đến 50 từ cũ; (iii) ngữ pháp thì học ngày nào, thuộc ngày ấy; (iv) chuyện… ăn-nói, tính sau, nói… dở tí cũng không sao, mình có phải dân… Mỹ đâu mà đòi hay!... Cụ còn bày cho tôi là lập trình cứ “… đặt biến bằng… tiếng Anh… rồi còm-măng tá lả bằng tiếng Anh đi, có ai… đọc code của con đâu…”. Tôi đỡ tiếng Anh cũng từ sau năm được may mắn học với Thầy rất tâm lý đó. Con cám ơn Thầy dẫu biết Thầy chắc cũng chẳng đọc chuyện này của con!
    4. Tóm lại,
    (i) tôi chọn IT vì… oai; (ii) rồi bao lần định… bỏ nhưng lại vượt qua, khi thì có người bày vẽ (năm nhất, tiếng Anh), khi thì tự giác (học các môn căn bản của ngành); (iii) và vì có chút căn bản, tôi có đà và đang… hành nghề Ai-Ti.
    Để tìm hiểu, thảo luận cùng với chuyên viên tâm lý/ công nghệ thông tin, các bạn có thể vào Diễn Đàn Tâm Lý Sinh Viên của GlobeDr...:byebye:
    Last edited by GlobeDr; 23-05-2017, 08:24.

  • #2
    Mình cũng là dân IT theo cảm nghĩ riêng của mình thì IT có cái hay cũng có cái làm, làm được thì thấy vui và hay còn làm không được thì không muốn học nữa :doubt:

    Comment

    LHQC

    Collapse
    Working...
    X