Mười sáu tuổi, bé bước vào trung học
Hồn ngây thơ như áo trắng mới may
Bước lúng túng trong hai tà lụa mỏng
Tóc ngang vai, bé bước nhẹ vào đời
Lần đầu tiên, bé bước vào trường mới
Lớp hông quen, bạn cũng lạ quá chừng
Ai cũng yên, ngồi nhìn lén từng người
Mắt gặp mắt, cùng nhoẽn cười bẽn lẽn
Lớp học mới đông tới hơn năm chục
Con trai nhiều, trông dể sợ quá đi
Chỉ mười hai cô gái nhỏ nhu mì
Ngồi khe khẻ hỏi tên nhau làm bạn
Năm học đầu trôi qua trong bình thản
Mười hai cô giờ thành nhóm tiểu yêu
Cùng đùa vui, cùng chạy giởn mổi chiều
Bài ít nhớ, tựa film thì hết ý
Năm thứ hai, bé đã vào mười bảy
Ðã bắt đầu biết suy nghỉ vẫn vơ
Trong giờ học len lén tập làm thơ
Biết vuốt tóc khi anh ta nhìn trộm
Chàng giỏi lắm không bao giờ trốn học
Toán tài ghê chẳng biết bí là gì
Chẳng hiểu sao chàng làm chuyện thiệt kỳ
Cứ mượn vở, mượn bài sau lớp học
Mổi khi trả, đều liếc nhìn mặt bé
Miệng lầm bầm không hiểu nói chuyện chi
Tay run run, mặt tái mét hết hồn
Nhìn thấy ghét, người gì vô duyên lạ
Mổi cuốn vở mà chàng ta mang trả
Ðều kèm theo một mẫu thơ tình
Của những nhà thi sỉ lừng danh
Yêu với nhớ, chép đầy trên giấy mỏng
Rồi một bửa, bà cô sao gắt gỏng
Bắt kiểm tra lịch sử đầu giờ
Biết tính sao cho thoát khỏi bây giờ
Bé cúi mặt... đành trổ tài lật vở !
Vừa hồi hộp, vừa thêm phần mắc cở
Thử liếc nhìn coi hắn có thấy không?
Buồn cười ghê chàng cũng thiệt là tài
“Quay phim“ sử còn nghề hơn cả bé
Chợt trông thấy bé nhìn chàng chăm chú
Hắn ngước nhìn mặt đỏ thật tội ghê
Bé phì cười ra dấu chẳng hề chi
Rồi từ đó.... thơ tình hai đứa đọc
Mỗi lần say sưa anh lại nhớ em
Làm như thể em là ly bia vậy
Ly bia nhấp môi thì anh uống đại
Em nhấp anh thì biết uống cách nào
Em nhấp anh nghĩa là kép nhấp đào
Hoa nhấp bướm và rơm nhấp lửa
Bướm đụng hoa thì hoa tàn, nhị rữa
Lửa đụng rơm thì rơm bén hết mình
Mà chúng ta thì khác hẳn trái chanh
Vắt nước sớm chỉ còn trơ miếng vỏ
Anh sẽ vắt em như chồng vắt vợ
Trăng mật cả năm đâu chỉ một tuần
Đâu chỉ gối chăn mới hết nghĩa động phòng
Ta động phòng nhau từ trong cái nhớ
Cái “động“ dễ thương, cái “phòng “ dễ sợ
Dễ sợ, dễ thương nên nhớ nhau hoài
Cái nhớ lũy thừa mỗi lúc anh say
Làm như thể sắp bồng em ra biển
Đặt xuống cát đen chờ con sóng đến
Chứng kiến anh đang tuyên thệ ái tình
Cái nhớ bình phương lúc nhớ thình lình
Nhớ mà giấu thì làm sao chịu được
Anh sẽ hét lên cho lỗ tai em nhột
Còn hét tên ai, đố em biết... hà hà
Hồn ngây thơ như áo trắng mới may
Bước lúng túng trong hai tà lụa mỏng
Tóc ngang vai, bé bước nhẹ vào đời
Lần đầu tiên, bé bước vào trường mới
Lớp hông quen, bạn cũng lạ quá chừng
Ai cũng yên, ngồi nhìn lén từng người
Mắt gặp mắt, cùng nhoẽn cười bẽn lẽn
Lớp học mới đông tới hơn năm chục
Con trai nhiều, trông dể sợ quá đi
Chỉ mười hai cô gái nhỏ nhu mì
Ngồi khe khẻ hỏi tên nhau làm bạn
Năm học đầu trôi qua trong bình thản
Mười hai cô giờ thành nhóm tiểu yêu
Cùng đùa vui, cùng chạy giởn mổi chiều
Bài ít nhớ, tựa film thì hết ý
Năm thứ hai, bé đã vào mười bảy
Ðã bắt đầu biết suy nghỉ vẫn vơ
Trong giờ học len lén tập làm thơ
Biết vuốt tóc khi anh ta nhìn trộm
Chàng giỏi lắm không bao giờ trốn học
Toán tài ghê chẳng biết bí là gì
Chẳng hiểu sao chàng làm chuyện thiệt kỳ
Cứ mượn vở, mượn bài sau lớp học
Mổi khi trả, đều liếc nhìn mặt bé
Miệng lầm bầm không hiểu nói chuyện chi
Tay run run, mặt tái mét hết hồn
Nhìn thấy ghét, người gì vô duyên lạ
Mổi cuốn vở mà chàng ta mang trả
Ðều kèm theo một mẫu thơ tình
Của những nhà thi sỉ lừng danh
Yêu với nhớ, chép đầy trên giấy mỏng
Rồi một bửa, bà cô sao gắt gỏng
Bắt kiểm tra lịch sử đầu giờ
Biết tính sao cho thoát khỏi bây giờ
Bé cúi mặt... đành trổ tài lật vở !
Vừa hồi hộp, vừa thêm phần mắc cở
Thử liếc nhìn coi hắn có thấy không?
Buồn cười ghê chàng cũng thiệt là tài
“Quay phim“ sử còn nghề hơn cả bé
Chợt trông thấy bé nhìn chàng chăm chú
Hắn ngước nhìn mặt đỏ thật tội ghê
Bé phì cười ra dấu chẳng hề chi
Rồi từ đó.... thơ tình hai đứa đọc
Mỗi lần say sưa anh lại nhớ em
Làm như thể em là ly bia vậy
Ly bia nhấp môi thì anh uống đại
Em nhấp anh thì biết uống cách nào
Em nhấp anh nghĩa là kép nhấp đào
Hoa nhấp bướm và rơm nhấp lửa
Bướm đụng hoa thì hoa tàn, nhị rữa
Lửa đụng rơm thì rơm bén hết mình
Mà chúng ta thì khác hẳn trái chanh
Vắt nước sớm chỉ còn trơ miếng vỏ
Anh sẽ vắt em như chồng vắt vợ
Trăng mật cả năm đâu chỉ một tuần
Đâu chỉ gối chăn mới hết nghĩa động phòng
Ta động phòng nhau từ trong cái nhớ
Cái “động“ dễ thương, cái “phòng “ dễ sợ
Dễ sợ, dễ thương nên nhớ nhau hoài
Cái nhớ lũy thừa mỗi lúc anh say
Làm như thể sắp bồng em ra biển
Đặt xuống cát đen chờ con sóng đến
Chứng kiến anh đang tuyên thệ ái tình
Cái nhớ bình phương lúc nhớ thình lình
Nhớ mà giấu thì làm sao chịu được
Anh sẽ hét lên cho lỗ tai em nhột
Còn hét tên ai, đố em biết... hà hà
Comment