Announcement

Collapse
No announcement yet.

Nhật ký IT

Collapse
This is a sticky topic.
X
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Originally posted by 11520239 View Post
    Người đó là người mà tôi không thể quên được từ cái nhìn và lần nói chuyện đầu tiên với cô ấy.Và cũng chính cô ấy là người đã bắt chuyện với tôi đầu tiên trong lần gặp gỡ đó.Dù chỉ mấy câu hỏi han nhưng tôi không thể quên được.

    Cô ấy lại tiếp tục tên Trang mẹ ah!Đây là lần thứ 2 con lại có cảm tình với 1 cô gái tên Trang.Phải chăng đây là định mệnh hả mẹ?Tại sao ông trời lại đặt ra tình huống nầy cơ chứ!????Why?????Thật trớ trêu !Tại sao không phải ai khác mà lại là Trang cơ chứ?
    Tôi move bài của bạn sang topic này, nó phù hợp hơn topic trước.

    Ôi cái năm nhất. Khát khao có tấm bằng khá giỏi vì nghe người ta nói bằng giỏi mới đi xin việc dễ. Ao ước một mảnh tình vắt vai vì nghe nói sinh viên yêu nhiều lắm (không biết có đúng những thứ bạn nghe không nhưng tôi đoán là vậy). Rồi vài năm sau bạn sẽ trải nghiệm nhiều hơn và bạn sẽ thấy mình khác với mình bây giờ.

    Ví dụ như tôi mách nhỏ cho bạn là vài bữa nữa bạn sẽ biết là bằng của trường không ghi xếp loại, và vài năm nữa bạn sẽ biết khi vào được cử nhân tài năng người ta phải đặt mục tiêu tốt nghiệp loại giỏi chứ loại khá thì ai trong lớp cũng làm được còn đặt mục tiêu làm gì nữa Và rồi bạn sẽ biết là có rất nhiều người đi qua giảng đường không lưu luyến lại một mảnh tình nào cả, đặc biệt là các trường kỹ thuật như trường ta, nhưng mà họ vẫn sống tốt học giỏi có việc làm ngay thôi bạn ạ, chuyện đó bình thường.

    Bạn nghĩ đây là ông trời bày cảnh nhưng thật ra trên đời không có gì ngẫu nhiên đâu bạn, có lý do cả. Nếu cô bé ấy không tên Trang chắc gì khi cô ấy bắt chuyện bạn đã chú tâm nghe? Nếu cô bé ấy không tên Trang có lẽ bạn đã không nhiệt tình trò chuyện đến thế, bạn đã không tự đặt mình trong một trạng thái "chẳng phòng vệ gì cả" như thế. Và có lẽ bạn đã quay mặt bỏ đi không lưu luyến như bạn từng làm với bao cô bé khác từ hồi đó tới giờ. Khi người sau có cái gì đó làm gợi nhớ lại kỷ niệm với người trước, nó làm khơi gợi lại cảm xúc trong lòng và làm con người ta "thành kiến" hơn.

    Biết đâu đây sau cô bé Trang này thì hễ gặp một cô gái này mà giới thiệu mình tên Trang bạn sẽ chẳng buồn nói chuyện cũng không chừng=)). Câu hỏi của bạn tôi nghĩ bạn muốn hỏi: "Tôi thích cô bé, tại sao cô ấy lại tên là Trang"?
    Nhưng cũng có thể hiểu là "Tại sao cô bé lại tên là Trang, nếu không tôi đã đỡ phải mất công thích cô ấy??"
    Và câu trả lời cho cả 2 câu trên đều là: "Tại trước đây bạn thích một cô bé khác cũng tên Trang, nên cô này mới "lại" là Trang"

    Đời còn dài, đường còn trường. Đây không phải là bé Trang đầu tiên và chắc chắn không phải là bé cuối cùng. Bạn sẽ sắp phải tốn một đống tiền cho cô bé (trước mắt nhất là tiền nhắn tin gọi điện) nhưng làm gì làm đừng để vì cô bé mà mục tiêu tốt nghiệp loại khá lại chuyển xuống thành "cầu trời cho con trunng bình - khá" nhá.

    Comment


    • #17
      Mùa xuân Bắc Việt

      Đây là cảm nhận em tự viết để đóng góp cho Nhật kí IT

      Vậy là năm nay nó sẽ được về quê ăn tết, về với miền Bắc thân yêu! Trong nó tự dưng sống lại cái cảm giác háo hức của cái tết năm nào… Về giữa cái tiết trời mùa đông lạnh đến tê người. Vừa bước ra khỏi xe, tay nó bỗng dưng cứng lại vì cái lạnh đang riết lấy nó. Một làn hơi mỏng thơm lừng và ấm áp quyện vào cánh mũi nó. Chà! Thì ra là mùi phở gà, nó nhanh chóng xách đồ lao vào quán phở cạnh đó. Chẳng mấy chốc bát phở gà thơm ngon đã được đem đến đặt trước mặt nó, mặc dù đang rất đói nhưng nó không vội ăn ngay mà từ từ mân mê bát phở, hơi ấm làm tay nó cảm thấy thật dễ chịu và đến khi ăn được những miếng đầu tiên nó mới cảm thấy cơ thể nó đang dần bỏ đi cái mệt mỏi của 2 ngày ròng rã trên xe. Về vào những ngày giáp tết, nó được chị dẫn đi chơi chợ tết. Chơi đủ trò chơi, từ bốc thăm may mắn đến phóng phi tiêu và chính nó cũng không hiểu sao nó lại may mắn đến vậy, ôm trong tay một mớ quà tết về khoe với bác. Chị em nó cùng nhau chọn lấy một cành mai thật đẹp và một cây quất thật sai đem về chưng. Tối đến lại rả rích tám chuyện sau mấy năm trời không gặp bên nồi bánh chưng bập bùng. Đêm giao thừa năm đó của nó cũng khác hoàn toàn so với những giao thừa mà nó đã từng đón. Vì cả ngày đi chơi quá mệt mỏi nên hôm đó nó đi ngủ sớm, hẹn giờ nửa đêm lúc giao thừa sẽ dậy. Ai ngờ đâu cái tính ngủ quên của nó vẫn như ngày nào, nó ngủ luôn một mạch, đồng hồ kêu lúc nào không hay, chỉ khi tiếng pháo vang rộ ngoài kia nó mới chợt giật mình tỉnh giấc. Trời đất, đã trễ 15 phút, chị nó cùng nó khoác vội cái áo lao ra đường hướng về phía chùa. Trên con đường làng nhỏ, có người đã bắt đầu đổ về với nắm nhang với cành lộc trên tay. Khi chị em nó đến chùa, chị nó bảo nó bẻ một cành lộc đem về, nó lóng ngóng bẻ một cành nhỏ, chị nó bảo bẻ cành to vào, chị nó lại bẻ một cành khác thật to. Rồi chị em lao vào chùa lấy nhang, lao vào trong đám khói nhang dày đặc đến ngạt thở, nó rút ở mỗi bát nhanh một que nhang, mỗi bát nhang lại thờ một ông thần hộ pháp khác nhau. Khi đã lấy hết các bát nhang, nó cũng chị nó lon ton chạy trên con đường cũ về nhà. Năm nay nó với chị nó sẽ tự xông đất cho nhà bác nó, vừa về đến cổng nó đã râm ran những câu chúc năm mới với bác nó. Nó với chị chạy lên sân thượng ngắm những quả pháo đang rộ lên từ bốn phía. Khi tiếng pháo dần thưa thớt cũng là lúc cơn buồn ngủ của nó dần kéo đến và nó quay lại với cái giường ấm áp của mình.
      Sáng hôm sau, nó được bác nó dẫn đi chúc tết họ hàng. Hôm đó trời đổ mưa xuân với cái lạnh tê cóng, nó được bác nó dẫn đi qua những con đường làng nhỏ hẹp lát gạch để đến từng nhà một. Lâu lắm rồi nó mới lại được về quê nên nó cũng chẳng nhớ được hết mặt họ hàng. Đến vài nhà nó bị bắt phải uống rượu, và mới được vài li mặt nó đã đỏ ửng. Sau mỗi lần chúc rượu, nó lại ra ngoài bể vã mấy vốc nước vào mặt cho thấy dễ chịu hơn. Về nhà bác nó bóc cho quả bòng ăn vào để giải rượu. Sau mấy ngày tết chơi ở quê nội, chị nó chở nó qua quê ngoại chơi. Chị em nó thay phiên chở nhau trên chiếc xe máy dưới cái tiết trời lạnh dưới mười độ của mùa xuân miền Bắc. Nhiều lúc mặt nó tê cóng và cứng lại vì rét. Đi qua thị xã Thái Bình, nó thích thú ngắm nghía mọi cảnh vật của ngày tết, từ những cái mâm chất đầy những quả ổi Bo bự chác được xếp cẩn thận đặt bên đường cho đến những hàng tò he đầu năm. Chợt đến Quỳnh Côi, chị nó rủ vào ăn canh cá Quỳnh Côi, và nó không chần chừ gì mà không đồng ý ngay cả. Chị em nó tạt vào một quán nhỏ ven đường, mùi canh cá thơm ngào ngạt dường như đang đẩy xa dần đi cái hơi lạnh đang bao quanh nó. Ăn canh cá ngon phải biết, từng miếng cá dai và ngon được chiên thật đẹp, với cái nước thì khỏi chê, nó ăn luôn quên cả mời chị nó. Và rồi nó lại được chơi những ngày tết thật vui bên quê ngoại, được đi câu bên cái ao làng, được đạp xe đi dạo quanh cánh đồng Vũ Thắng bao la nơi gắn chặt với bao kỉ niệm tuổi thơ của nó. Và rồi khi về mắt nó bỗng rưng rưng, lại một lần nữa xa quê, nhất định nó sẽ còn trở về với miền quê bao dấu yêu này…

      Comment


      • #18
        2 năm với Thủy Lội và Hà Lội =))

        Bài viết này tôi mạn phép lấy từ blog của anh bạn tôi, một tâm trạng của tôi, rất hợp. Biết bao điều cần suy nghĩ. Trong bài viết có ngon từ không lịch sự, tuy nhiên để tôn trọng tác quyền, tôi không chỉnh sửa, mời các bạn tham khảo.

        Hôm qua đi chơi 20-10 cùng cả lớp. Chiều 1 h tất cả mọi người cùng lững thững ra về.
        /me cũng lững thững ra về ...

        Lên xe bus, gần về đến nhà rồi lại ngủ quên mất ( hay cố tình ngủ quên ???), ngủ để cố quên đi vài điều lại sống dậy, vài điều mới, và vô số điều cũ. Nhắc mình, hãy luôn là mình, đừng là người khác, đừng không phải là chính bản thân mình nữa !!! Cuộc sống đã bị xáo trộn quá nhiều, hãy cố tìm những khoảng lặng, suy nghĩ cho chính mình, suy nghĩ cho tương lai cuộc đời đang còn phía trước. Đừng là thằng Tux HDB nữa, hãy là Mad Tux, Crazy Tux & Mr.Tux !!!

        Có vẻ như rất nhiều người không tin vào những điều mình sẽ làm trong thời gian tới. Thật buồn là trong đó còn có cả chính mình. Tự nhiên mất đi một cái lòng tin vào bản thân. Uhm, mình biết dù sao cái quyết định đó của mình, cũng đột ngột với rất nhiều người. Mình còn rất nhiều điều níu kéo, nhưng có lẽ cách này là tốt nhất. Mình cần một cái gì đó làm "mục tiêu sống" cho thời gian tới !

        Ngủ quên trên xe bus trong mớ hỗn mang những suy nghĩ về cuộc đời và bản thân. Rồi tĩnh dậy trong các cảm giác sợ sệt tất cả mọi thứ. Mọi thứ cứ như có một cái gì đó lôi kéo những kỉ niệm, tát mạnh vào má mình một cái rồi bảo "Tự mày chỉ làm khổ mày, chẳng ai làm điều đó cả". Mày đã sai lầm khi chọn một người để yêu, chọn một người để làm "bạn", mày đã sai lầm khi đã chọn một nơi để trú chân. Đừng trách bản thân làm gì. Mày đã làm thì mày chấp nhận mọi hậu quả mà nó gây ra mà. Hãy nhớ đó là một bài học !

        Bài học về sự tin tưởng với bạn bè, bài học rằng "Nếu ai đó quá tốt với mình, thì chắc chắn họ có một mục đích nào đó với mình". Đừng tin rằng, có cái gì vô tư khi người nào đó "tự nhiên" và hầu như làm mọi việc tốt cho bạn. Họ cần gì đó từ bạn. Chắc chắn cần cái gì đó !!! Họ đang muốn lợi dụng cái bạn đang có để làm cái gì đó phục vụ cho lợi ích của họ. Và nếu là người khác giới, không chắc họ đang có tình cảm với bạn. Đừng nghĩ rằng, tự nhiên có một "người bạn" lại quá tốt với mình như vậy.

        Và điều này nữa, đừng tin những lời hứa nhất là trong tình cảm, từ những "người bạn thân nhất" của mình. Họ không bao giờ nói cho bạn biết suy nghĩ thật của mình, họ sẵn sàng đâm sau lưng mình nếu cần thiết ! Vì thế mới có câu "Tin bạn thì mất vợ, và tin vợ thì mất bạn" ... Có những người chẳng bao giờ hiểu "tình bạn" là gì !? Có những người không "cầu xin" để có được tình cảm <= Mà sự thật ra thằng nào cầu xin, thì đó 100% éo phải là bạn bình thường, chứ éo nói gì là bạn thân, nhưng những thằng nói được câu đó, thì cũng éo biết "tình bạn" là cái gì. Có những kẻ không đáng được tha thứ, có những kẻ cố tạo cho mình vẻ đáng thương "cô độc" trong khi bản thân lại éo làm được. Tự "trừng phạt mình" chỉ là điều nói láo, có thằng éo nào mà không đặt "lợi ích" của bản thân lên đằng trước !!!

        Chơi với những kẻ có tham vọng, anh em ạ, phải luôn cẩn thận, vì éo biết lúc nào chúng ta sẽ thành "món hàng" trong "cuộc buôn" danh vọng của họ. Và khi không còn lợi dụng được nữa, thì cũng chẳng còn éo gì níu kéo cả. Với họ, éo gì quan trọng hơn "danh tiếng" và "địa vị" họ đang có. /me có thể chỉ từ một chiều, nhưng mà anh em có thích thì cứ trải niệm bigsmile =))

        Tiếp nữa, có những loại đàn bà luôn làm khổ đàn ông, cũng như một số loại đàn ông luôn làm khổ đàn bà !!! Đàn bà, bản chất chung đứa éo nào đa số cũng ích kỉ, nhiều khi chỉ muốn tốt cho mình, mà éo để ý rằng người khác thế nào. Không yêu, nhưng vẫn cứ muốn "làm bạn", để mà nhiều khi còn được quan tâm, còn được phổng mũi trước tụi bạn gái "Có gì đâu, là bạn thôi mà ... ?!?" hay "Chúng mày chỉ nghĩ linh tinh, chỉ là bạn thôi !" ... Nói chung là Đkm đKm và đkM ...

        Gần 2 năm học ở cái Thủy Lội, cũng tiếp thu được vài điểm :

        01 - Kiểu éo gì SV mới vào cũng bị mấy lão khóa trên lòe và dắt mũi. Hết đời này đến đời khác. Mấy lão khóa trên, thì nhiểu khi cũng éo biết mấy đâu, nhưng mà thích "chém dzó" thích hoành tráng, lúc éo nào cũng tạo ra một cái "màn sương" bí ẩn. Ra vẻ mình "thần linh" cao thủ trong khi chắc éo đã bằng ai ... "Cao thủ Cờ Cọng cọng" thế mà thua 1 chú năm 2, đi thi éo có giải giếc gì <= Cái này hết là SV năm nhứt mới bít p

        02 - Ở Việt Nam, nhất là cơ chế nhà nước, và kiểu "già nên lão làng" thì éo có chú nào năm nhất nói ra ý kiến dù đúng mà được chấp nhận hết ! Tất cả phải "đúng quy trình" như kiểu thằng nào đến trước, thì đi trước. Còn một số thằng đi sau thì chắc là tụt giày hay là vất phải cái éo gì.

        03 - Khen thưởng của nhà trường, cũng éo chứng minh được ai đó, hay nhóm người nào đó hoạt động tốt hay không. Thành tích thế éo nào thì thế, hoạt động thực sự có hiệu quả hay không, thằng éo nào tham gia vào đều biết hết. Khen thưởng của nhà trưởng chỉ là một cái thước đo 1 phần nào đó mà thôi. Túm lại, đừng nhìn vào thành tích mà đánh giá trình độ, vì cứ phải tiếp xúc thực sự mới biết thế éo nào !!!

        04 - Nhận ra sớm những cái hoạt động éo ra gì và sớm rời bỏ, tham gia những cái khác, hiệu quả thực tế hơn. "Cơ chế vẫn là cơ chế" éo thoát được. Cố gượng dậy một cái gì đó mà gần như éo có hy vọng thì éo lên làm, bạn bè rồi người thân thiếc gì cũng mặc kệ. Đường nào tốt thì nên đi, éo lên cố vì nể thằng chó nào cả !

        05 - Éo tin những cái gì những người "hoành tráng" hứa, vì họ hứa nhưng éo làm đâu vì còn bận hàng đống việc "hoành tráng" như họp hành, ăn nhậu, zui chơi, tự sướng, kiếm $$$ còn cái hướng "đưa SV tiếp cận đến CN" thì éo thấy đâu. Mọi thứ "hoành tráng" đều đi kèm 1 tá "hoành tráng" giả tạo khác ... "Lúc nào đến hạn thì call ..." và cứ thế ngồi đợi mòn cổ liếm láp sự hoành tráng phải hem bigsmile

        06 - Một luật quan trọng, ở môi trường ít cạnh tranh, tự tạo cạnh tranh cho mình bắt việc bắt đầu những thách thức lớn hơn đến từ những chỗ khác. Túm lại là đừng ngủ quên trên cái vinh quang hão huyền. tất cả chỉ làm u mê đầu óc và kéo tụt sự tiến lên của bạn. Và ... nếu cần hãy tìm đến môi trường mới, nhiều cạnh tranh hơn !!!!


        Thoắt cái quãng đời 2 năm lại sắp trôi qua, thế là từ một thằng bé vừa tốt nghiệp THPT thành một thằng SV thấm thoắt cũng 2 năm. Uồng trà đá, nhân trần, cơm bụi cũng vẹt cả mỏ rồi. ĐKm, thế mà cũng nhanh thật, mình lại sắp 20.

        20 tuổi đời mà đéo làm được cái gì ra hồn đáng để nhớ. Tin nhầm 1 vài người, khiến bản thân mất đi một khối thời gian, cố làm cho nó "tốt nên" nhưng rồi éo hiểu sao, cái kiểu "chỉ cho nó hướng đi" lại bị biến thành "phụ thuộc" (mà mình nhớ éo có bao giờ muốn nó phụ thuộc hay là bắt nó phụ thuộc). Nó tự chọn, vì thế mặc bà nó !!!

        Gần 20 tuổi đời, còn 3 tháng nữa chứ mấy, đủ cái quyền cuối cùng của thằng Đàn ông rồi còn éo gì nữa chứ ! Nhiều lúc tự nhủ, mình đã định làm gì vào cái tuổi 20 này nhỉ ? Hồi cấp 3 nghĩ về nó nhiều lắm, nghĩ rằng nó sẽ đẹp, tràn đầy nhiệt huyết. À mà đấy, đến 19 vẫn còn đầy nhiệt huyết để cống hiến, để yêu, nhưng mà rồi seo. Đkm những nhiệt huyết mình dành cho éo được đáp lại. Cố gắng làm điều tốt, nhưng mà họ éo thích "tốt", còn yêu đương, đkm giờ này muốn thoát, éo muốn nhắc đến nữa, mất quá nhiều thời gian , nước mắt và đinh+máu cho trái tim đã tím đen bằng sắt òi.

        20 tuổi éo có gì, 20 tuổi lại bắt đầu từ con số 0. Nghĩ mình điên, mà cũng điên thật. Hôm qua đi xe bus lòng vòng quanh cái Hà Lội đầy bụi bặm ồn ã này, éo biết là đang đi đâu luôn. Bắt xe từ Bến Xe yên nghĩa lên, ngủ tới tận chỗ Nhà Hát Lớn hay sao ấy, thấy 1 thằng bên cạnh nhảy xuống, thế là cũng nhảy như điên xuống. Ngồi phệt xuống bãi cỏ, mở cái bản đồ 9 mảnh (hôm nọ đi mưa, rách cha mất sad ) ra xem đang đứng ở chỗ nèo, phán đoán Nhà Hát Lớn p Ngồi được 1 lúc, đkm có đôi ngay mắt mình cứ vuốt ve, bực thấy con 11 nhảy lên => để xem thằng này chạy đi đâu ...

        Lò dò bản đồ một hồi, thấy Huế nhảy lên xe bus. Hỏi ra mới biết xe này đi Nông Nghiệp. Ờ thì sang đó chơi, đằng éo nào cũng có con bạn bên đó. Đi mình thế này, lại sang đột ngột, thằng bạn nó chém bỏ mẹ p Dọc đường đi qua sông Hồng, hôm nay nước cạn, lộ mấy cái bãi ở giữa sông. Lại nghĩ lại cuộc đời mình. Lúc nào tĩnh lặng, cũng ngộ ra được vô số điều, chẳng khác éo gì những cồn cát giữa sông, qua sống gió, nước lặng, bể yên là nhô ra, trần trụi, trần trụi đến khó tả ...

        Bên Long Biên còn rừng rú thật, chẳng trách quân Nông Nghiệp ngụ cư bên đó. Sang đến nơi, thấy có mấy cái hồ sen hồ súng, đi dạo một vòng linh tinh. Rút điện thoại, tìm mãi éo thấy số con bạn, chắc là éo lưu cũng nên, nhắn cho thằng bạn, lấy số rồi call => Con bạn đang ở nhà => Lủi thủi ra về. Mẹ, trên xe bus ngó nghiêng mãi éo thấy trại thương điên Trâu Quỳ ở chỗ éo nào =))

        /me thế là cứ tiếp tục lòng vòng đến tối .... về nhà, lăn ra ngủ, sáng dậy. Vẫn thấy tiếng chim hót, thấy nắng vàng, vươn vai 1 cái.

        Một ngày mới lại bắt đầu !!!

        Hãy bắt đầu 1 cuộc sống mới, với những dự định mới, ước mơ mới !!!
        Sống thật nhiệt huyết vào !!! Nhưng nhiệt huyết phải đặt đúng chỗ !!!
        Sống như thế, mới là thằng Thuận xưa kia, mới là thằng Tux thật !!!

        P/S : Ngày mới nữa lại bắt đầu, Ngày mai của ngày hôm nay roài ...
        Be different and always different
        http://archlinuxvn.org/
        http://theslinux.org
        http://lab.infosec.xyz

        Comment


        • #19
          Tất cả mọi chuyện đến……đi……

          Nhanh như 1 cơn gió thỏang……

          Và……tôi ngồi đây……khóc

          Và……nước mắt lại rơi……

          ……trong vô vọng……

          Mưa……mưa……

          Mưa phớt nhẹ qua má……

          ……lăn tăn trên mái hiên

          ……mằn mặn ngay đầu lưỡi



          Gío đến……nhẹ nhàng……

          ……phảng phất đâu đây……

          Hương đồng nội……

          Mùi cỏ úa……

          Thoang thỏang lời thì thầm……

          ……của máu……

          ……của gió……

          ……của nước mắt……

          Máu ích kỉ lắm……

          Nước mắt ghét máu……

          Tại sao??????

          Máu không như nước mắt……

          ……đỏ thẫm……

          Nước mắt lại trong suốt……

          Máu vô tình……

          ……để nước mắt rơi……




          Biết bao nhiêu lần……

          ……máu chảy……

          Nước mắt lại buồn……

          ……lại khóc……lại xót xa……

          Thấy máu……nước mắt……

          ……không có lấy 1 ngày bình yên……

          Thấy máu……nước mắt……

          ……không thể cười……không thể vui……

          Vậy mà……

          ……máu ích kỉ lắm……

          Máu chỉ biết có mình……

          Còn nước mắt thì sao……

          Máu không công bằng……

          Hay vì……

          ……máu cũng ghét nước mắt……




          Và rồi……

          Máu lại tuôn……

          Máu lại chảy……

          Mặc……

          Nước mắt……dửng dưng……

          Nước mắt không rơi nữa……

          Nước mắt không khóc nữa……

          Máu vẫn chảy……

          Chậm dần……chậm dần……

          Máu ngừng hẳn……

          Bỗng dưng……

          Nước mắt khóc…

          Nước mắt rơi……

          ……lã chã……

          ……ướt đẫm……

          Nhưng……

          Máu không chảy……

          Nước mắt vỡ òa……nghẹn ngào……

          Máu vẫn không chảy……

          Nước mắt ghét máu……

          ……ghét luôn cả bản thân mình……

          Nước mắt ghét mọi thứ……

          Nước mắt lại khóc……




          Vì……

          ……là máu hay chính nước mắt ích kỉ

          ……là máu hay chính nước mắt không chịu hiểu……không cảm thông

          ……là máu hay chính nước mắt phải hối hận

          Bởi……

          Máu đã đi……vĩnh viễn……

          Không có máu……

          ……nước mắt trở nên vô dụng

          Không có máu……

          ……nước mắt không biết phải rơi vì ai

          Để rồi……

          Máu ơi……

          Máu có biết……

          Nước mắt đã hiểu……

          Nước mắt đã thực sự hiểu……

          Rằng……

          Nước mắt……

          ……luôn có máu bên cạnh

          ……rất yêu máu

          Và……máu……

          ……thật tuyệt vời

          Máu không chỉ mang đến niềm vui……

          ……cho nước mắt

          Mà còn……

          Máu ơi……

          Nước mắt muốn bày tỏ lòng này……

          Nước mắt muốn san sẻ cùng máu……

          Nước mắt muốn máu hiểu……

          Nước măt muốn nói với máu……

          Nước mắt không thể thốt thành lời……

          Là……

          Nước mắt yêu màu đỏ……

          Nước mắt thích khóc……

          Nước mắt cần những lần cãi nhau vô cớ……

          Nước mắt ước mình ích kỉ……

          Nước mắt muốn vỡ tan ra……

          Tại……

          ……nước mắt yêu máu

          ……nước mắt thích trông thấy máu

          ……để thấy máu đáng yêu, được máu vỗ về

          ……để giữ mãi máu trong tim

          ……để hòa vào dòng máu khiến 2 chúng ta là 1




          Gìơ thì……

          Nước mắt bàng hòang nhận ra 1 điều……

          Phải…nước mắt đã sai……

          Bởi……

          Khi máu cạn nghĩa là nước mắt cũng sẽ không bao giờ có thể rơi được nữa……



          TÔI VIẾT NHỮNG DÒNG NÀY KHI TÔI ĐÃ THẬT SỰ MẤT ĐI 1 NGƯỜI BẠN,CÓ THỂ LÀ MÃI MÃI……TÔI SÁNG TÁC BÀI"Máu và Nước Mắt”VỚI HI VỌNG NGƯỜI BẠN ẤY CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC NỖI LÒNG CỦA TÔI VÀ TRỞ VỀ BÊN TÔI.NHƯNG CÓ LẼ ĐÃ QUÁ MUỘN……TẠI SAO BẠN ẤY VẪN KHÔNG CHỊU HIỂU TÔI LÀM TẤT CẢ NHỮNG ĐIỀU NÀY LÀ VÌ TÌNH BẠN CỦA CHÚNG TA,TÔI ĐÃ RÚT LUI CHỈ ĐỂ BẠN HẠNH PHÚC….RỒI 1 NGÀY NÀO ĐÓ…GẦN ĐÂY THÔI…BẠN SẼ ĐAU NHƯ CHÍNH TÔI LÚC NÀY.



          :sosad: Từng 1 thời đầy tâm sự như thế... 1 thời ngốc ngếch như thế... Nhớ cái thời ấy quá đi... Không biết có bạn nào từng như tui trước đây không nhỉ? Mọi người ai quan tâm thì ghé thăm Blog mình nhé (tạo cũng khá lâu rồi nhưng cho nó ngủ đông, khi nào có time chắc làm lại cái mới hic
          Link:
          http://allthelife2010.blogspot.com/2...-nuoc-mat.html

          Last edited by 12520799; 19-02-2013, 19:50.
          Đặng Thị Kim Luyến
          kimluyen.ce@gmail.com
          (+84)169.790.1226
          University of Information Technology (UIT)

          Comment


          • #20
            Rất có thể, đây sẽ là lần cuối em vào trang web này...

            Có thể em sẽ không thi CNTT nữa...

            Tờ báo thi của e bị sai, và rắc rối cũng sẽ đến. Khi em bảo em bị sai, mẹ bảo, mấy tờ ko thi thì ko sai, lại sai đúng cái tờ của trường mà mh thi. Dường như mẹ sợ điều gì đó . E nói với chị, chị ấy chỉ vỏn vẹn 1 câu: "Thôi bỏ trường đấy thôi". Bố em thì cũng không hướng cho em đi trường này.

            Em thích trường từ hè năm ngoái, tự nhiên bắt gặp tên trường ở 1 trang web, rồi thấy thích. Từ đấy đi đâu cũng UIT. Hị. Đến đợt làm hồ sơ, lúc đầu em cũng chẳng được nộp hồ sơ vào UIT đâu. Nhưng đến giây phút cuối cùng, cái ngày đi nộp hồ sơ, chuẩn bị nộp rồi thì bố gọi bảo a e nói đăng kí thêm trường UIT với ngành httt nữa. E đã làm... Và từ lúc đó đến h, e cũng chỉ xác định là mh sẽ đi thi trường này

            Em không biết là mh có chọn lựa sai không nữa. CNTT học khó, thật sự là thế, em sợ vào rồi lại hối hận nhưng em vẫn muốn thi vào. Hị. Dù sao đây cũng là trường ĐH làm em thích đầu tiên. Nhưng đến bh thì... Có lẽ em sẽ phải từ bỏ. Gia đình em càng ngày càng gặp khá nhiều chuyện. E là một đứa hay suy nghĩ. Vậy nên em không thể nào tập trung học được khi mà cứ vài phút là được nghe thêm một chuyện buồn mới. Thật sự là sức học có em đã giảm sút đi rất nhiều

            PTIT em cũng chọn CNTT, nhưng điểm chuẩn thấp hơn. Số điểm đó đủ để e đậu đh. Em thật sự rất buồn *rưng rưng*

            Em không biết phải quyết định tnào... Có nên buông xuôi không đây
            Hay là...

            [♥] Buông xuôi nhé...

            Comment


            • #21
              Originally posted by thienthan.h23 View Post
              Rất có thể, đây sẽ là lần cuối em vào trang web này...

              Có thể em sẽ không thi CNTT nữa...

              Tờ báo thi của e bị sai, và rắc rối cũng sẽ đến. Khi em bảo em bị sai, mẹ bảo, mấy tờ ko thi thì ko sai, lại sai đúng cái tờ của trường mà mh thi. Dường như mẹ sợ điều gì đó . E nói với chị, chị ấy chỉ vỏn vẹn 1 câu: "Thôi bỏ trường đấy thôi". Bố em thì cũng không hướng cho em đi trường này.

              Em thích trường từ hè năm ngoái, tự nhiên bắt gặp tên trường ở 1 trang web, rồi thấy thích. Từ đấy đi đâu cũng UIT. Hị. Đến đợt làm hồ sơ, lúc đầu em cũng chẳng được nộp hồ sơ vào UIT đâu. Nhưng đến giây phút cuối cùng, cái ngày đi nộp hồ sơ, chuẩn bị nộp rồi thì bố gọi bảo a e nói đăng kí thêm trường UIT với ngành httt nữa. E đã làm... Và từ lúc đó đến h, e cũng chỉ xác định là mh sẽ đi thi trường này

              Em không biết là mh có chọn lựa sai không nữa. CNTT học khó, thật sự là thế, em sợ vào rồi lại hối hận nhưng em vẫn muốn thi vào. Hị. Dù sao đây cũng là trường ĐH làm em thích đầu tiên. Nhưng đến bh thì... Có lẽ em sẽ phải từ bỏ. Gia đình em càng ngày càng gặp khá nhiều chuyện. E là một đứa hay suy nghĩ. Vậy nên em không thể nào tập trung học được khi mà cứ vài phút là được nghe thêm một chuyện buồn mới. Thật sự là sức học có em đã giảm sút đi rất nhiều

              PTIT em cũng chọn CNTT, nhưng điểm chuẩn thấp hơn. Số điểm đó đủ để e đậu đh. Em thật sự rất buồn *rưng rưng*

              Em không biết phải quyết định tnào... Có nên buông xuôi không đây
              Nếu đam mê mà dễ buông xuôi thế thì hoặc chỉ là ý thích nhất thời, hoặc là bạn sẽ mãi mãi không thực hiện được ước mơ của mình nếu không mạnh mẽ mà vượt qua chút sóng gió.

              "Không gì là không thể với một trái tim đã sẵn sàng."

              Chúc bạn mạnh mẽ hơn ở những lần sau

              Comment


              • #22
                Originally posted by thienthan.h23 View Post
                Rất có thể, đây sẽ là lần cuối em vào trang web này...

                Có thể em sẽ không thi CNTT nữa...

                Tờ báo thi của e bị sai, và rắc rối cũng sẽ đến. Khi em bảo em bị sai, mẹ bảo, mấy tờ ko thi thì ko sai, lại sai đúng cái tờ của trường mà mh thi. Dường như mẹ sợ điều gì đó . E nói với chị, chị ấy chỉ vỏn vẹn 1 câu: "Thôi bỏ trường đấy thôi". Bố em thì cũng không hướng cho em đi trường này.

                Em thích trường từ hè năm ngoái, tự nhiên bắt gặp tên trường ở 1 trang web, rồi thấy thích. Từ đấy đi đâu cũng UIT. Hị. Đến đợt làm hồ sơ, lúc đầu em cũng chẳng được nộp hồ sơ vào UIT đâu. Nhưng đến giây phút cuối cùng, cái ngày đi nộp hồ sơ, chuẩn bị nộp rồi thì bố gọi bảo a e nói đăng kí thêm trường UIT với ngành httt nữa. E đã làm... Và từ lúc đó đến h, e cũng chỉ xác định là mh sẽ đi thi trường này

                Em không biết là mh có chọn lựa sai không nữa. CNTT học khó, thật sự là thế, em sợ vào rồi lại hối hận nhưng em vẫn muốn thi vào. Hị. Dù sao đây cũng là trường ĐH làm em thích đầu tiên. Nhưng đến bh thì... Có lẽ em sẽ phải từ bỏ. Gia đình em càng ngày càng gặp khá nhiều chuyện. E là một đứa hay suy nghĩ. Vậy nên em không thể nào tập trung học được khi mà cứ vài phút là được nghe thêm một chuyện buồn mới. Thật sự là sức học có em đã giảm sút đi rất nhiều

                PTIT em cũng chọn CNTT, nhưng điểm chuẩn thấp hơn. Số điểm đó đủ để e đậu đh. Em thật sự rất buồn *rưng rưng*

                Em không biết phải quyết định tnào... Có nên buông xuôi không đây
                hi em,
                không biết em là trai hay gái nhỉ, nhưng thích IT thì phần lớn là trai rồi , nhưng con trai mà chỉ vì nguyên nhân bé tẹo đấy mà từ bỏ cái gọi là "mơ" thì có vẻ hơi yếu nhỉ
                hồi xưa khi thi vào trường này mình còn không có giấy báo thi( không biết tên nào làm lạc mất :| ) đến mãi trước hôm đi thi một ngày mới có đấy... và giờ thì mình đã ra trường và cũng có việc rồi ).
                vậy nên đừng vì vài nguyên nhân nào đó mà từ bỏ em nhé

                Comment


                • #23
                  Originally posted by 08520396 View Post
                  hi em,
                  không biết em là trai hay gái nhỉ, nhưng thích IT thì phần lớn là trai rồi , nhưng con trai mà chỉ vì nguyên nhân bé tẹo đấy mà từ bỏ cái gọi là "mơ" thì có vẻ hơi yếu nhỉ
                  hồi xưa khi thi vào trường này mình còn không có giấy báo thi( không biết tên nào làm lạc mất :| ) đến mãi trước hôm đi thi một ngày mới có đấy... và giờ thì mình đã ra trường và cũng có việc rồi ).
                  vậy nên đừng vì vài nguyên nhân nào đó mà từ bỏ em nhé
                  Em là girl ạ

                  Có lẽ em là kẻ thất bại rồi khi mà điều mh muốn lại ko làm đc .

                  Nhưng thật sự em không có sự lựa chọn nào khác. Cả ngày hôm nay như người mất hồn, cứ nghĩ đến chuyện phải từ bỏ là em lại rưng rưng... rồi thì bh mắt sưng húp. Hị, em luôn lấy UIT làm mục tiêu để em học mà. Tự nhiên từ bỏ, giống như e phải từ bỏ all...

                  Có lẽ phải dừng ở đây thôi... Em không thể ích kỉ vì bản thân mh được. E phải từ bỏ... Dù em không hề muốn .

                  Chúc các a c UIT học tốt nhé.

                  Tạm biệt UIT :')
                  Hay là...

                  [♥] Buông xuôi nhé...

                  Comment


                  • #24
                    Originally posted by thienthan.h23 View Post
                    Em là girl ạ

                    Có lẽ em là kẻ thất bại rồi khi mà điều mh muốn lại ko làm đc .

                    Nhưng thật sự em không có sự lựa chọn nào khác. Cả ngày hôm nay như người mất hồn, cứ nghĩ đến chuyện phải từ bỏ là em lại rưng rưng... rồi thì bh mắt sưng húp. Hị, em luôn lấy UIT làm mục tiêu để em học mà. Tự nhiên từ bỏ, giống như e phải từ bỏ all...

                    Có lẽ phải dừng ở đây thôi... Em không thể ích kỉ vì bản thân mh được. E phải từ bỏ... Dù em không hề muốn .

                    Chúc các a c UIT học tốt nhé.

                    Tạm biệt UIT :')
                    Tôi nhớ trước lúc thi ĐH, ông thầy dạy toán có bảo một câu thế này: "Tuổi 18 là tuổi của hi vọng, khát khao và mạo hiểm. Em thích trường nào mà thấy hơn sức 1 tí thì cứ thi thử. Rớt lần 1 thì gửi nguyện vọng 2, rớt khối A thì còn khối D, rớt đại học thì còn thi Cao Đẳng. Em có 6 cơ hội đậu đại học lận. Cứ thử đi, đừng để thi xong lại hối hận vì điểm cao mà không vào được trường mình thích" anh nghĩ ba mẹ nói vậy nhưng nếu em có quyết tâm thì cũng không ép em phải từ bỏ ước mơ của mình đâu.

                    Giấy tờ sai thì em có thể chỉnh, trên forum thầy Toàn rất nhiệt tình việc này cho em (nếu cần có thể liên hệ mình để lấy sđt của thầy).

                    Đừng vì những ảnh hưởng ngoại lực làm tác động tới bản thân nội tại kì thi lần này đời người chỉ có một lần, thi lại rất khó và rất ít cơ hội đậu. Đừng từ bỏ để sau này hối hận "phải chi hồi đó...".
                    CNTT học khó, nhưng trường không thiếu những bạn nữ giỏi, và các nữ UIT mà anh biết ra trường đều làm việc tốt và khá thành công rồi. :love:

                    Cố lên em nhé. Hi vọng em sẽ quyết định thật sáng suốt và tỉnh táo

                    Comment


                    • #25
                      Originally posted by thienthan.h23 View Post
                      Rất có thể, đây sẽ là lần cuối em vào trang web này...

                      Có thể em sẽ không thi CNTT nữa...

                      Tờ báo thi của e bị sai, và rắc rối cũng sẽ đến. Khi em bảo em bị sai, mẹ bảo, mấy tờ ko thi thì ko sai, lại sai đúng cái tờ của trường mà mh thi. Dường như mẹ sợ điều gì đó . E nói với chị, chị ấy chỉ vỏn vẹn 1 câu: "Thôi bỏ trường đấy thôi". Bố em thì cũng không hướng cho em đi trường này.

                      Em thích trường từ hè năm ngoái, tự nhiên bắt gặp tên trường ở 1 trang web, rồi thấy thích. Từ đấy đi đâu cũng UIT. Hị. Đến đợt làm hồ sơ, lúc đầu em cũng chẳng được nộp hồ sơ vào UIT đâu. Nhưng đến giây phút cuối cùng, cái ngày đi nộp hồ sơ, chuẩn bị nộp rồi thì bố gọi bảo a e nói đăng kí thêm trường UIT với ngành httt nữa. E đã làm... Và từ lúc đó đến h, e cũng chỉ xác định là mh sẽ đi thi trường này

                      Em không biết là mh có chọn lựa sai không nữa. CNTT học khó, thật sự là thế, em sợ vào rồi lại hối hận nhưng em vẫn muốn thi vào. Hị. Dù sao đây cũng là trường ĐH làm em thích đầu tiên. Nhưng đến bh thì... Có lẽ em sẽ phải từ bỏ. Gia đình em càng ngày càng gặp khá nhiều chuyện. E là một đứa hay suy nghĩ. Vậy nên em không thể nào tập trung học được khi mà cứ vài phút là được nghe thêm một chuyện buồn mới. Thật sự là sức học có em đã giảm sút đi rất nhiều

                      PTIT em cũng chọn CNTT, nhưng điểm chuẩn thấp hơn. Số điểm đó đủ để e đậu đh. Em thật sự rất buồn *rưng rưng*

                      Em không biết phải quyết định tnào... Có nên buông xuôi không đây
                      co jk dau ban.chi can ban co long tin thi ko jk co the ngan buoc ban.cung jong nhu mjh ne.ko ai cho di CNTT nhung mih nop 3 hs deu CNTT het

                      Comment


                      • #26
                        Originally posted by BiThuDoan View Post


                        Câu chuyện về 4 ngọn nến
                        Trong phòng tối có 4 ngọn nến đang cháy. Xung quanh thật yên tỉnh đến mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của chúng.
                        Ngọn nến thứ nhất cất tiếng than vãn:
                        “Ta là biểu tượng của sự thanh bình, hòa thuận.
                        Thế nhưng ngày nay điều đó thật chênh vênh, thế giới hiếm khi im tiếng súng, người với người thậm chí vợ chồng, anh em trong 1 nhà cũng còn hằn học nhau. Ta vô cùng thất vọng vì thấy mình vô nghĩa. Thế rồi ngọn nến leo lét mờ dần cho đến khi tắt hoàn toàn”
                        <Cuộc đời sẽ như thế nào nếu ko có tôi, tôi thực sự quan trọng cho mọi người!>
                        Ngọn nến thứ 2 vừa lắc lư vừa kể lễ:
                        “Ta là ánh sáng của niềm tin, thế nhưng dạo này ta dường như là một kẻ thừa bãi, một món hàng xa xỉ. Biết bao người chỉ biết chạy theo lối sống thực dụng ko cần đến niềm tin nữa, ta hóa ra vô ích mà”.
                        Nói rồi ngọn nến từ từ tắt.
                        “Ta là ngọn nến lữa của tình yêu” Ngọn nến thứ 3 hiu hắt nói…Nhưng ta ko còn đủ sức tỏa sáng nữa. Người ta gạt ta ra bên lề ko còn coi trọng giá trị của ta. Cứ nhìn thế giới mà xem, ko thiếu kẻ quên luôn cả tình yêu đối với những người ruột thịt của mình. Ta trở nên vô dụng.”
                        Dứt lời phẫn nộ ngọn lữa vụt tắt.
                        Căn phòng trở nên tối tăm, lạnh lẻo. Chỉ còn một ngọn nến nằm ở góc xa vẫn tiếp tục tỏa sáng, nhấp nháy như ngôi sao lẻ loi, cô đơn giữa bầu trời đêm âm u. Bổng chợt cô bé vào phòng. Thấy 3 ngọn nến bị tắt, cô bé òa khóc:
                        “Tại sao các bạn ko tiếp tục tỏa sáng nữa? Cuộc sống này luôn cần đến các bạn.”
                        Ngọn nến thứ 4 lên tiếng:
                        “Đừng lo cô bé! Khi tôi còn cháy thì có thể thắp sáng lại ba ngọn nến kia. Bởi!...Bởi vì tôi là hy vọng.”
                        HY VỌNG
                        Lau những giọt nước mắt còn đọng lại. Cô bé lần lượt thắp lại những ngọn nến vừa tắt!!!
                        Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
                        Nguyên tắc để thành công:
                        1.Suy nghĩ Tích cực
                        2,Cảm nhận Say mê
                        3. Hành động Kiên trì
                        Thành công sẽ đến.
                        Chúc các bạn lun thắp sáng 4 ngọn nến này nhé. Cho dù 3 ngọn nến tắt đi nhưng bạn ko được để ngọn nến hy vọng vụt tắt đi!!!
                        Chúc các bạn thành công!

                        Năm nay em mới vào trường,vào đọc cái này của thầy hay quá :adore:

                        Comment


                        • #27
                          bạn cho mình sđt đi mình tư vấn cho
                          Thời xưa : hy sinh đời cha cũng cố đời con ....... Thời nay : đời cha mà ngon thì đời con coi như ổn !!!!

                          Comment


                          • #28
                            Mình yêu 1 bạn ở UIT mà ko dám nói. hic sợ a ấy từ chối, a ấy xuất sắc còn mình chỉ giống cỏ dại....

                            Comment


                            • #29
                              Originally posted by Mai Lan View Post
                              Mình yêu 1 bạn ở UIT mà ko dám nói. hic sợ a ấy từ chối, a ấy xuất sắc còn mình chỉ giống cỏ dại....

                              Bạn học nhân văn hay trường nào bạn, thích anh nào có cần mình làm mai cho không? Mình giúp cho

                              Comment


                              • #30
                                Originally posted by Lệ Dương
                                6 cơ hội đậu đại học là thế nào ạ?
                                Bạn có thể thi tối đa 2 khối Đại Học và cộng thêm 1 đợt thi Cao Đẳng nữa, vậy là tổng cộng max là 3 lần thi, mỗi lần thi bạn đều có thể sử dụng kết quả để xét NV2, như vậy là có 6 cơ hội đó bạn .

                                Comment

                                LHQC

                                Collapse
                                Working...
                                X