Announcement

Collapse
No announcement yet.

[Giao lưu] Cuộc thi :”Viết về tuổi thơ tôi”

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #76
    Ngồi trên xe buýt,1 thoáng suy ngẫm,bần thần nghĩ về ngày xưa."Ngày ấy" trong tôi cũng ko có gì là quá nổi bật,ngoài dăm ba câu chuyện ngắn củn...mẹ tôi kể nghe đâu cũng dữ dội lắm...hồi còn chập chững,ngây ngô tới độ suýt nữa là chui vô hòm ông ngoại,đã thế còn hỏi 1 câu như thánh "đóng nắp rồi sao ông ngoại chui ra"..nghĩ lại thì *cười khẽ* tôi nhớ 1 ngày đẹp trời,như mọi ngày,Mẹ chở tôi đến trường Mẫu giáo nằm khá xa nhà ngoại,cọc cạch trên chiếc xe đạp cũ kĩ nhưng riêng tôi lại cảm thấy khoang khoái lắm,và rồi 1 con trâu to,chắc nó bị say nắng,lù lù băng băng ra đường rượt theo chiếc xe mà Mẹ đang chở tôi,sừng nó đã gần chạm lưng tôi thì may thay,ông kia đuổi theo con trâu được 1 quãng xa đã kịp chộp lấy sợi dây thừng buộc ở mũi trâu..1 phen hú vía..tôi vẫn ôm cứng người Mẹ tôi,oà khóc .Chưa hết ,ngày ấy ngu ngơ đến nỗi thằng Hai sát vách cầm cây liềm cắt lúa giơ lên nhát 1 cái *kể ra thằng đó cũng chơi ngu thiệt* ,tôi hoảng quá nhảy xổ ra đường,vừa chạy vừa ngoảnh lại mà ko hay biết mọi thứ diễn ra xung quanh,lúc tôi kịp thoáng thấy bóng áo dài trắng lướt qua thì tôi đã nằm quay đơ dưới 3 chiếc xe đạp kèm theo 3 nữ sinh,tôi ko khóc,nhưng cũng trầy trụa cả tay chân và về nhà với dáng vẻ thảm hại,may mà ko gãy cái xương nào..vui nhất có lẽ là những giờ ra chơi được bắn bi,nhảy dây,đá banh,đánh cù tại trường cấp 1 trong Kinh cùng những lần được nhận thưởng riêng trong nhà Sơ,lúc đó tôi tưởng tượng mình cứ như súp-pơ xì-ta dưới ánh nhìn của 1 con bé nào đó kia...kể cả những hôm bị ông Cậu bắt đi mua cho ổng chai rượu,tôi vốn tính sợ ma đã thế còn bị mấy con chó hàng xóm rượt chạy mệt muốn đứt hơi..v.v...Và cho đến khi tôi lên lớp 2,mẹ đưa tôi lên thành phố mưu sinh...Có lẽ chính vì thế mà mọi thứ đẹp đẽ kia cũng dần rời xa tôi....Tôi còn nhớ như in cái bến đò thân thuộc ngày xưa ,tết năm ngoái nó đã được khang trang lại rồi,nhưng tôi vẫn thích cái cũ hơn,nơi đó tôi được Ba tôi dắt đi chơi quanh chợ đầu Kinh 10 ,dạy cho tôi bơi,trò chuyện phiếm cùng tôi,và đêm hôm nào Ba cũng ngồi ngoài hàng hiên nhìn lên bầu trời đêm trông về 1 thứ gì đó rồi chốc chốc lại thở 1 hơi dài,thật dài,tôi đâu biết,tôi cứ nắm tay kéo ba vô nhà vì sợ ma bắt mất ba,giờ thì khác rồi...Ba tôi dạo ấy gầy lắm,thô lắm,nhưng không có hay hút thuốc lá nhiều như bây giờ,và ít ra là lúc đó tôi vẫn được ở bên ông ấy....rồi khoảng thời gian sau khi tôi lên tp ,tết tôi vẫn về,những cái tết ở quê tôi cũng dần bớt vui,nhưng năm nào tôi cũng nôn nao muốn được về quê cho bằng được....mọi thứ giờ đây như ùa về trong tôi như muốn cho tôi 1 cơ hội để được sống lại cái cảm giác hồn nhiên,vô tư của 1 thằng nhóc nhơ nhếch,tinh nghịch,ranh ma của ngày nào....Đang say sưa ngủ như chết thì bỗng xe buýt vấp phải ổ gà ,à không ,xác định là ổ voi,tôi lúc đó vẫn chưa muốn tỉnh giấc nhưng chợt nhận ra xe buýt đã chạy qua nhà mình được gần 5 cây....thôi thì cũng vui
    // bài này e post lên FB cũng được lâu rồi ,mà e cũng chẳng biết đặt tên chủ đề cho nó là gì nữa 0.T

    Comment


    • #77
      Còn nhiều cơ hội nhận giải thưởng lắm, ai nhanh tay gựt giải cái coi , đợi lâu lắc rồi :embarrassed:

      Comment

      LHQC

      Collapse
      Working...
      X