Announcement

Collapse
No announcement yet.

Ráng mà ra trường @_@

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #31
    Originally posted by toannv View Post
    Từ HK2 năm học này, phòng CTSV đang thử nghiệm kế hoạch "quản lý" các SV được liệt vào diện cảnh cáo học vụ, diện đình chỉ ..... để các bạn có thể thoát khỏi cảnh "đèn đỏ". Vừa qua, phòng đã tổ chức "điểm danh chuyên cần" từng buổi học, tìm nhóm ôn tập trước khi thi học kỳ ... với 11 bạn SV diện đình chỉ.
    Hi vọng, nếu kết quả tốt sẽ đưa vào Qui chế và sẽ áp dụng từ năm học tới.
    Khó khăn thì ai cũng gặp phải, có khác là khác về mức độ và hoàn cảnh. Cái quan trọng là mình đã tự làm gì để tự giúp mình, tự chịu trách nhiệm với bản thân mình trước khi nhờ tới sự hỗ trợ của người khác. Tại sao...? Tại sao...? và Tại sao...?

    Tôi đã từng nghe một câu nói trong 1 buổi thảo luận là "Khi đã muốn làm thì kiếm cách, còn không muốn làm thì kiếm cớ"

    Đọc thông tin thầy Toàn cung cấp mà tôi thấy buồn. Thật đáng tiếc cho những trường hợp là sinh viên rồi mà thầy cô vẫn bị phải quản lý như mẫu giáo... Theo quan điểm của tôi thì nếu mình không tự chịu trách nhiệm với bản thân mình thì không ai dám tuyển dụng cả...!!!

    Trân trọng,
    Trí Dũng

    Comment


    • #32
      cho dù nợ môn nhưng vẫn đi làm bình thường thôi, lo gì. vừa đi làm vừa trả nợ môn. bây giờ nhiều cty ko quan trọng chuyện bằng cấp đâu chỉ cần chứng cho họ thấy là mình có khả năng tốt nghiệp và năng lực làm việc của mình thì không cần phải lo mấy chuyện này đâu

      Comment


      • #33
        Ráng mà ra trường ^^!

        Sống là để ko có gì phải hối tiếc lúc chăn chối...chúc các bác may mắn và cố lên...Khó khăn thì khó khăn, đắng cay thì đắng cay, khó khăn hay đắng cay thì niềm đam mê lun trong trái tim ko bao giờ tàn..

        Comment


        • #34
          Originally posted by dungvt View Post
          Khó khăn thì ai cũng gặp phải, có khác là khác về mức độ và hoàn cảnh. Cái quan trọng là mình đã tự làm gì để tự giúp mình, tự chịu trách nhiệm với bản thân mình trước khi nhờ tới sự hỗ trợ của người khác. Tại sao...? Tại sao...? và Tại sao...?

          Tôi đã từng nghe một câu nói trong 1 buổi thảo luận là "Khi đã muốn làm thì kiếm cách, còn không muốn làm thì kiếm cớ"

          Đọc thông tin thầy Toàn cung cấp mà tôi thấy buồn. Thật đáng tiếc cho những trường hợp là sinh viên rồi mà thầy cô vẫn bị phải quản lý như mẫu giáo... Theo quan điểm của tôi thì nếu mình không tự chịu trách nhiệm với bản thân mình thì không ai dám tuyển dụng cả...!!!

          Trân trọng,
          Trí Dũng
          em đồng ý với ý kiến này của thầy... Theo em ĐH không phải là cái trường mẫu giáo... sinh viên cũng đủ 18 tuổi rồi, đủ để chịu trách nhiệm với những gì mình làm rồi. Tốt nhất là bạn nào thích học thì không, không thích học thì cứ để bạn ấy "chết đi". Có thể là bạn ấy đã có một quyết định sai lầm khi chọn ngành không phù hợp, cũng có thể là do bạn ấy lười... Nếu ở trường hợp đầu, để mặc bạn ấy "chết đi" thì có thể bạn ấy sẽ tự tìm ra cho mình một con đường riêng để theo đuổi, còn trường hợp thứ hai thì đến một lúc nào đó bạn ấy sẽ nghĩ lại... quay đầu là không bao giờ muộn. Khi đó các thầy cô, bạn bè chỉ cần giúp đỡ những trường hợp như thế này... Trong cả hai trường hợp thì cái sự "để tụi nó chết đi" vẫn tốt hơn là chăm bẵm như đứa trẻ lên ba để rồi ra trường chỉ biết dựa dẫm vào người khác... không làm được thì lại đổ thừa hoàn cảnh. Dĩ nhiên là "để tụi nó chết đi" thì các "boss" ở trên sẽ chẳng thể nào "tô hồng" cái bản báo cáo thành tích... cho nên đứng ở góc độ này thì "không thể để tụi nó chết đi được"...

          Em nhớ những năm đầu tiên khi vào trường, có một chị khóa 1 đã nói với em một câu rất hay : "nếu bạn học ở TN hay BK thì các bạn có thể đi lên từ những nền tảng sẵn có, nhưng ở UIT thì bạn phải học cách xây dựng một nền tảng cho riêng mình"... UIT bây giờ không phải là UIT của 5 năm về trước, các bạn khóa sau đã có một nền tảng vững vàng để đi lên hơn tụi em ngày đó... đó là một việc tốt. Nhưng ở một góc nhìn nào đó (như của em chẳng hạn) thì đó chưa hẳn là một điều tốt, nếu như tụi em trước đây... khi gặp một đề tài, khi ôn thi cuối kì... tụi em chả có gì trong tay cả phải tự tìm tòi trên mạng, tự đi hỏi các anh chị khóa trên rồi tự mày mò "thử, sai"... Mất nhiều thời gian hơn, sản phẩm làm ra xấu xí hơn... nhưng em nghĩ là tụi em học được nhiều thứ hơn...

          Theo suy nghĩ của em, cách đơn giản nhất mà ít gặp phản ứng của SV nhất đó là siết đầu ra thật chặt... còn sv học thế nào thì "mặc kệ nó", đoàn/hội sinh viên thì chăm lo đời sống tinh thần giáo dục sinh viên (trách nhiệm của một cán bộ Đoàn/Hội chỉ đơn giản là nói những gì sv cần nghe, chứ không phải những thứ họ muốn nghe... còn sv nghe không thì tùy). Đến lúc không tốt nghiệp được, có khóc có than thì sv cũng chỉ có thể tự trách bản thân mình thôi. Dĩ nhiên là nếu làm theo cách này thì chắc chắn thời gian đầu sẽ không có được những bản báo cáo thành tích đẹp "như mơ". Nhưng mà em nghĩ đây là cách tương đối tốt để sinh viên có thể phát triển bản thân theo cách phù hợp với điều kiện của mình nhất...

          Một vài suy nghĩ cá nhân, mặc dù em không thích lắm với cách làm việc hiện nay của trường (chi tiết thì em đã điền hết vào bảng đánh giá đợt tốt nghiệp vừa rồi)... nhưng mà dù sao đây cũng là nơi em đã từng học, nếu không có sự nghiêm khắc của thầy Khải, cô Nguyệt... nếu không có những lời động viên của thầy Nghĩa, thầy Sơn... hay thầy Lung - người trưởng khoa đã chạy một mạch từ lầu 3 xuống thẳng phòng đào tạo để "dàn xếp" vụ việc phòng Đào tạo "nhập điều kiện tiên quyết ... bị lỗi" , nếu không gặp được những người giáo viên như vậy thì có lẽ em đã chẳng thể "gạch đít bôi đen" như hôm nay... Hi vọng UIT ngày càng phát triển với bản sắc riêng của UIT, một phong cách rất riêng của UIT chứ không phải là cái bóng của một trường nào đó.
          Last edited by 08520229; 02-07-2013, 22:26.
          Một khẩu súng giữ hai trời Nam Bắc,
          Một dấu chân in màu đất hai miền.

          ------------------------------------------------------

          Comment


          • #35
            Em ổng hộ ý kiến của thầy Toàn, chương trình hỗ trợ sinh viên được áp dụng ngay cả trong các trường Đại Học quốc tế ( ví dụ: RMIT Sài Gòn )

            Vì sao ?
            Mỗi người một hoàn cảnh thôi các bạn à, có bạn thì muốn mình có GPA thật cao, có bạn lại muốn tập trung cho mình những kỹ năng cần thiết hoặc là đam mê nghiên cứu một công việc không nằm trong chương trình đào tạo của nhà trường ... hoặc muốn đi làm kiếm tiền chẳng hạn ??!
            Nhiệm vụ của trường không phải là cứ là dạy và dạy, vô cảm với Sinh Viên mà phải hiểu được tâm lý của Sinh Viên, phải hỗ trợ Sinh Viên hết mình, phải để lại ấn tượng tốt với Sinh Viên khi ra trường.

            Dành cho những bạn nào thích điểm cao nhé :shy:

            Đôi khi các thầy nhìn vào thành tích học tập trung bình của sinh viên mà đánh giá em đó lười, không có trách nhiệm với bản thân thì điều đó quả là phiến diện vô cùng ... :cry:

            Comment


            • #36
              Cố lên anh. Em cũng phải ráng không rớt môn nào :stick:
              "Tôi sẽ trở thành Vua Hải Tặc" - I love One Piece

              Comment


              • #37
                Originally posted by 09520409 View Post
                Em ổng hộ ý kiến của thầy Toàn, chương trình hỗ trợ sinh viên được áp dụng ngay cả trong các trường Đại Học quốc tế ( ví dụ: RMIT Sài Gòn )

                Vì sao ?
                Mỗi người một hoàn cảnh thôi các bạn à, có bạn thì muốn mình có GPA thật cao, có bạn lại muốn tập trung cho mình những kỹ năng cần thiết hoặc là đam mê nghiên cứu một công việc không nằm trong chương trình đào tạo của nhà trường ... hoặc muốn đi làm kiếm tiền chẳng hạn ??!
                Nhiệm vụ của trường không phải là cứ là dạy và dạy, vô cảm với Sinh Viên mà phải hiểu được tâm lý của Sinh Viên, phải hỗ trợ Sinh Viên hết mình, phải để lại ấn tượng tốt với Sinh Viên khi ra trường.

                Dành cho những bạn nào thích điểm cao nhé :shy:



                Đôi khi các thầy nhìn vào thành tích học tập trung bình của sinh viên mà đánh giá em đó lười, không có trách nhiệm với bản thân thì điều đó quả là phiến diện vô cùng ... :cry:
                Em đọc kỹ ý kiến của tôi nhé. Nếu sinh viên gặp rắc rối mà đã tự biết tìm cách giải quyết, tự tìm kiếm trợ giúp thì đâu thể nào ở trong tình trạng bị đình chỉ và phải có người điểm danh chuyên cần. Chỉ có những ai không muốn học, bị bắt ép học mới bị thành ra như thế thôi chứ.

                Trong những lớp tôi dạy tôi đều nói với sinh viên là các em nếu có khó khăn phải báo trước cho giảng viên để nhờ giúp đỡ, không được báo sau khi sự việc đã rồi (tất nhiên không tính tới bệnh tật, tai nạn có giấy chứng nhận thì tùy tình hình cụ thể sẽ xem xét sau), nếu có sinh viên nào không đi học được vì còn phải lo chuyện khác thì tôi cũng không ép tới lớp miễn sao các em phải tự thu xếp học được. Thời gian học đâu phải chỉ có mỗi thời gian ở trên lớp, mà các thầy có email lúc nào các em cũng có thể gửi các câu hỏi được, vậy em thử nói cho tôi biết nên đánh giá thế nào nếu như tôi đã dặn dò sinh viên như vậy mà vẫn có trường hợp hỏi tới không thể giải thích được mình đang làm cái gì!!!???

                Nhắc thêm 1 câu nữa trong lớp học tôi có dặn các em. Đó là trong thực tế khi gặp khách hàng, các em chỉ có 2 kết quả, hoặc là thuyết phục được khách hàng ký hợp đồng (10 điểm) hoặc là không ký được hợp đồng với khách hàng (0 điểm) chứ không có ký 1 nửa hợp đồng. Không có cơ hội cho các em ở đó giải thích tại sao đâu.

                Chúc các em học tốt,
                Trí Dũng

                Comment


                • #38
                  Bạn nợ ít hơn mình rồi. Mình còn 7 môn. Hix

                  Comment


                  • #39
                    Originally posted by 08520229 View Post
                    còn sv học thế nào thì "mặc kệ nó", đoàn/hội sinh viên thì chăm lo đời sống tinh thần giáo dục sinh viên (trách nhiệm của một cán bộ Đoàn/Hội chỉ đơn giản là nói những gì sv cần nghe, chứ không phải những thứ họ muốn nghe... còn sv nghe không thì tùy). Đến lúc không tốt nghiệp được, có khóc có than thì sv cũng chỉ có thể tự trách bản thân mình thôi. Dĩ nhiên là nếu làm theo cách này thì chắc chắn thời gian đầu sẽ không có được những bản báo cáo thành tích đẹp "như mơ". Nhưng mà em nghĩ đây là cách tương đối tốt để sinh viên có thể phát triển bản thân theo cách phù hợp với điều kiện của mình nhất...
                    Haiz......nếu thế thì nhà trường xây ra để làm gì nhỉ ?

                    1 cái cây, khi phát triển lên, nguòi ta muốn nó thành hình dáng, phải tỉa, phải bón phân. Nếu nó bệnh thì phải xem xét nó bệnh gì. Nếu cái cây không hợp với vùng khí hậu thì nên nhổ nó hay nên đặt nó vào nhà kính.

                    Không cần sinh viên phải được chăm bẵm 100%, nhưng ít ra cũng phải hiểu hoàn cảnh người khác. Nhất là những người mất động lực học, như chọn sai ngành, không học được, không hiểu bài, mất căn bản , ..... ?

                    Không biết anh Mẫn có đi dạy kèm bao giờ chưa ấy nhi Dạy mà để cho học thế nào thì "mặc kệ nó" là chỉ có chết .

                    Mình nhớ xem phim về Lý Tiểu Long, có 1 đoạn, trường ĐH của LTL có 1 giáo viên làm nhiệm vụ tư vấn tâm lý & định hướng (Psychologist & Coordinator). Ở các trường ĐH phương tây đều có những phòng này, nếu SV gặp rắc rối về tâm lý (học không được, nhớ nhà), hoặc sai định hướng, tư vấn về chuyên ngành (định hướng) thì có thể vào đây để hỏi.

                    Originally posted by dungvt View Post
                    Nhắc thêm 1 câu nữa trong lớp học tôi có dặn các em. Đó là trong thực tế khi gặp khách hàng, các em chỉ có 2 kết quả, hoặc là thuyết phục được khách hàng ký hợp đồng (10 điểm) hoặc là không ký được hợp đồng với khách hàng (0 điểm) chứ không có ký 1 nửa hợp đồng. Không có cơ hội cho các em ở đó giải thích tại sao đâu.
                    Hình như có đó thầy Đó là đàm phán không thoát khỏi bế tắc, nhưng 2 bên vẫn muốn hợp tác

                    Originally posted by 09520409 View Post
                    Dành cho những bạn nào thích điểm cao nhé :shy:
                    Xác xuất để vào Google , IBM là thấp, xác xuất để vào công ty bình thường là cao.
                    Chưa kể đừng tưởng bài báo đó nói thật. Nộp đơn vào Google ít nhất GPA là 4.5 (thang 5đ). Cứ ngầm hiểu vậy đi vì GPA < 4.5 là đã bị loại ra khỏi vòng scan CV rồi.
                    Và quan trọng nhất là bạn phải thuyết phục được Google bằng project tâm đắc nhất của bạn. Nếu không thuyết phục được thì cũng ngã ngựa. Bạn còn là SV trong trường và chưa code được 1 freetime project thì có thể cho qua ý tưởng này.
                    Last edited by 09520019; 03-07-2013, 18:33.
                    Khoảng cách giữa bạn và ước mơ của bạn là bao xa ?

                    Comment


                    • #40
                      Originally posted by 09520019 View Post
                      Haiz......nếu thế thì nhà trường xây ra để làm gì nhỉ ?

                      1 cái cây, khi phát triển lên, nguòi ta muốn nó thành hình dáng, phải tỉa, phải bón phân. Nếu nó bệnh thì phải xem xét nó bệnh gì. Nếu cái cây không hợp với vùng khí hậu thì nên nhổ nó hay nên đặt nó vào nhà kính.

                      Không cần sinh viên phải được chăm bẵm 100%, nhưng ít ra cũng phải hiểu hoàn cảnh người khác. Nhất là những người mất động lực học, như chọn sai ngành, không học được, không hiểu bài, mất căn bản , ..... ?

                      Không biết anh Mẫn có đi dạy kèm bao giờ chưa ấy nhi Dạy mà để cho học thế nào thì "mặc kệ nó" là chỉ có chết .

                      Mình nhớ xem phim về Lý Tiểu Long, có 1 đoạn, trường ĐH của LTL có 1 giáo viên làm nhiệm vụ tư vấn tâm lý & định hướng (Psychologist & Coordinator). Ở các trường ĐH phương tây đều có những phòng này, nếu SV gặp rắc rối về tâm lý (học không được, nhớ nhà), hoặc sai định hướng, tư vấn về chuyên ngành (định hướng) thì có thể vào đây để hỏi.



                      Hình như có đó thầy Đó là đàm phán không thoát khỏi bế tắc, nhưng 2 bên vẫn muốn hợp tác
                      Tôi không muốn viết quá chi tiết nhưng ý tôi không phải chỉ có ý gói gọn trong 1, 2 câu đơn giản như vậy. Các em nên nhìn bức tranh toàn cảnh chứ không nên bắt bẻ câu chữ của tôi như vậy.

                      Về ý em nói các trường đại học nên có hệ thống hỗ trợ sinh viên tốt, tôi hoàn toàn đồng ý, nhưng ý tôi vẫn như trong bài trước đó là sự giúp đỡ chỉ có hiệu quả một khi người được giúp đỡ cũng chủ động tích cực tham gia giải quyết công việc của mình chứ không phải là cứ có hệ thống trợ giúp như vậy là tự nhiên sinh viên sẽ học tốt hơn mà không phải làm gì cả, rồi lại nói nếu sinh viên không học tốt hơn được thì lại đổ vạ tại trường không cung cấp đủ tài nguyên. Ý này của tôi mà các em còn phản đối nữa thì tôi đầu hàng, hết ý kiến.

                      Còn câu nói của tôi mà em trích dẫn và phản bác như vậy thì tôi thấy ngữ cảnh của tôi và em đang nói là khác nhau. Em đang cố tìm 1 ví dụ cụ thể để nói là vẫn có trường hợp không thành công nhưng vẫn đem lại lợi ích. Còn tôi thì đang nói tổng quát trong tất cả các trường hợp nhất là trong trường hợp các em đi xin việc.

                      Bản thân sức lao động, tài năng của các em là mặt hàng, còn công ty tuyển dụng là khách hàng. Hoặc là các em ký được hợp đồng, hoặc là các em thất nghiệp. Cũng có những trường hợp vẫn muốn hợp tác như em nói thì coi như là cộng tác viên bán thời gian hay gì gì đó tương tự. Vậy tôi hỏi em ngay cả khi ký hợp đồng chính thức thì mức lương có chắc gì đã đảm bảo yêu cầu của các em chưa hay là sau 1 thời gian là các em lại nhảy việc (Cái này đừng có nói với tôi là không có vì chính tôi đã muối mặt đi xin lỗi nhiều công ty do giới thiệu sinh viên qua làm mà sinh viên bỏ việc ngang làm ảnh hưởng công việc của người ta rồi), nói gì đến công việc bán thời gian, cộng tác viên thì có phải là kết quả được đánh giá là thương lượng thành công không?!?!

                      Các em muốn nghĩ tích cực cũng tốt thôi nhưng tích cực cũng phải có cơ sở. Các thầy ở đây không phải trách cứ các em mà chỉ là truyền lại các kinh nghiệm mà có thể các em chưa biết. Có người muốn học từ kinh nghiệm của người khác nhưng cũng có người chỉ có khả năng học từ chính kinh nghiệm của bản thân mình.

                      Trân trọng,
                      Trí Dũng

                      Comment

                      LHQC

                      Collapse
                      Working...
                      X