Announcement

Collapse
No announcement yet.

[Suy Ngẫm] Truyện Rất Ngắn (Tổng Hợp) - Đọc và suy ngẫm

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • #76
    Originally posted by 09520133 View Post
    Tổng hợp những câu chuện rất ngắn nhưng chứa đựng những bài học lớn.
    cảnh báo: Một số câu truyện có khả năng lấy nước mắt của bạn!
    topic sẽ đc update liên tục...Mong mọi người ủng hộ!


    Thịt gà

    Tạnh mưa, bọn trẻ bưng cơm đứng ăn trước cửa. Tý khoe:
    - Nhà Tý ăn thịt gà.
    Đêm đó, bà Tám chửi:
    - Mả cha nó, nghèo mạt kiếp tiền đâu ăn gà, nó ăn gà bà, nó chết bất đắc.
    Ông giáo buồn lắm, ngã bệnh, qua đời. Thương tình, hàng xóm lo ma chay. Tý hớn hở vì nhà nó đông vui.
    Trời đổ mưa.

    Thằng Tý la lớn:
    - Con gà vô nhà, dậy bắt làm thịt ba ơi.
    Mọi người nhìn theo. Thì ra, một con cóc dưới kẹt tủ đang giương mắt nhìn lên quan tài ông giáo.

    (Sưu tầm)


    Mong các bạn đóng góp thêm!
    đọc xong buồn quá

    bài học rút ra: k0 ưa nhau, đừng nói lời cay đắng
    Thanh lý Bàn,Quạt,Vỉ nướng Hàn QUốc https://forum.uit.edu.vn/threads/679...-nhat-HCM-TDuc
    buddies keep in touch: mobi 01217 757819 funnydinosaur@yahoo.com https://www.facebook.com/media/set/?...7084021&type=3

    Comment


    • #77

      Giỗ ông. Chú lên mộ, tiện thể ghé qua công trường xây nhà thờ mới. Chú ngại, nhà thờ đang xây mà chưa đóng góp được gì. Leo lên cao, chú té trên mái nhà xuống.
      Ngày đậy nắp quan tài, cô ôm chú, đòi nhìn chú lần cuối. Giỗ ông giờ cũng là giỗ chú. Không con, giờ cô còn một mình.
      Tết, thăm cô. Cô mừng có thằng cháu IT về sửa giáo án cho cô. Cô rót trà, nói: "Hồi xưa toàn chú bay làm chứ cô có biết gì đâu". Cô đi vô, cháu nhìn theo.

      Mẹ
      Ngày ở nhà, mẹ huyết áp thấp, con chê mẹ nấu mặn, nấu đắng, nấu chua. Con tức mình chan nước lã vô cơm, không thèm ăn canh.
      Xuống Sài Gòn, ăn cơm bụi, mỗi lần trệu trạo nuốt không vô, nhớ mẹ dặn không được bỏ mứa, con nuốt miếng cơm, nuốt luôn hột nước mắt.


      Bé
      Bé học giỏi, lại xinh đẹp, ngoan hiền, may mắn khi được làm bạn với bé.
      Bé được học sinh giỏi, cả nhà thưởng đi Phan Thiết. Xe nghỉ chân, bé là chị cả dẫn theo 3 em xuống nghịch cát, cả nhà không ai biết.
      Sóng đến, chẳng bé nào biết bơi. Sóng cuốn bé đi, cả nhà hoảng loạn kêu cứu. Cứu hộ đến, tìm được một, mất tích 3. Em bất tỉnh đưa vào bệnh viện.
      Nghe tin, tôi ngồi yên, nhìn lên, mắt ướt. “Mình sống không ra gì sao lại không kêu mình, lại đi kêu bé.”
      Hôm sau, đang học, điện thoại reo… “Tìm thấy xác bé rồi”. Ngồi thu lu một mình, nước rơi lộp độp ướt cả quần áo.
      Tìm được xác hai em ở gần, nắm chặt tay nhau. Xác bé bị sóng đánh trôi xa.
      Em còn lại đã tỉnh. Mong em sớm vượt qua.
      49 ngày, tôi bắt xe về thắp cho bé nén nhang. Trời lạnh, gió đưa nhẹ, lại thấy gió thật ấm áp như nụ cười của bé.
      Last edited by 07520247; 05-03-2012, 02:07.

      Comment


      • #78
        Cập nhật tin tức, hình ảnh, video về ban con duoc gap cha me bao nhieu lan. Đón xem tin tức nóng hổi về ban con duoc gap cha me bao nhieu lan tại Eva.vn. 01755666876

        Đọc những dòng này mà thấy thấm thía !
        Có 1 số truyện ngắn rất hay trong trang haynhatvn.net nhưng mà bản thân web nó hơi không " trong sáng " nên chỉ giới thiệu qua 1 chút,mem nào thích thì qua đó đọc rất cảm động !
        Topic cho anh em giao lưu,chia sẻ vs anh em PTIT HN http://svptit.org/forum.php
        RS => Restart : Một sự khởi đầu mới !

        Comment


        • #79
          Originally posted by rs_36™ View Post
          http://www.eva.vn/lam-me/ban-con-duo...c10a87016.html
          Đọc những dòng này mà thấy thấm thía !
          Có 1 số truyện ngắn rất hay trong trang haynhatvn.net nhưng mà bản thân web nó hơi không " trong sáng " nên chỉ giới thiệu qua 1 chút,mem nào thích thì qua đó đọc rất cảm động !
          Topic cho anh em giao lưu,chia sẻ vs anh em PTIT HN http://svptit.org/forum.php
          nếu bạn có lòng thì hãy chọn những bài tiêu biểu và đăng lên forum nhé, mình không thích post link kiểu này nhé, bạn xem từ đầu đến giờ có ai post link không ?
          Be different and always different
          http://archlinuxvn.org/
          http://theslinux.org
          http://lab.infosec.xyz

          Comment


          • #80
            ba,má luôn là người vĩ đại trong tâm mỗi chúng ta,hãy sống sao cho sau này họ mất đi mình cũng không cảm thấy ân hận về những gì mình đã làm.

            Comment


            • #81
              Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18-25 tuổi,lúc mà bạn có cả sức khoẻ lẫn sự dẻo dai; cả hưng phấn lấn thất vọng;cả niềm tin sắt đã lẫn sự ngoan cố mù quáng; cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc. Lúc ấy là lúc có cả một tiềm năng – cái năng lực tiềm ẩn trong từng cử động, từng quyết định nhỏ, cái khả năng có thể nhảy rất dài,vượt rất xa, thay đổi cả thế giới; hoặc là cái nguy cơ trượt xa khôn cùng xuống vực sâu của tăm tối, kiệt quệ, u uất và rệu rã.


              Tuổi trẻ – tự bản thân nó đã là một tài sản, tự bản thân nó đã hàm
              chữa ánh sáng và hạnh phúc, khi bị dúi xuống bùn, cơ hội để nó vẫn toả sáng và thăng hoa sẽ lớn hơn so với khi bạn già đi. Lúc đó là lúc phép thử còn màu nhiềm, con tốt đỏ trong tay có thể còn phong Hậu; bạn có thời gian làm hậu thuẫn và chân trời vẫn còn gợi nhiều thôi thúc. Còn khi bạn đã lớn tuổi hơn, những xây xước đằng trước sẽ làm cho bạn ngần ngại, nếu bạn bị dúi xuống bùn thì rất có thể bạn sẽ tặc lưỡi nằm đó một mình, hoặc sẽ cố gắng vùng vẫy sao cho người khác cũng vấy bẩn lem luốc giống với bạn.


              Tuổi trẻ có một thứ vốn ngầm rất đáng quý mà không phải ai cũng biết: sự cô đơn. Trái tim là một giống loài dễ hư hỏng. Nếu nó được no đủ, nó sẽ đổ đốn ngay lập tức. Hạnh phúc làm cho con người ta mềm yếu,người ta vui tươi với mọi thứ, người ta quên mất việc phải làm, người ta còn bắt đầu tặc lưỡi nhiều hơn với những thói quen xấu. Tình yêu là một giống dây leo khó chiều. Nó cần được thử thách và bị tấn công. Nếu bạn mớm cơm cho nó hàng ngày, chăm sóc nó quá no đủ, nó sẽ chết yểu.


              Cô đơn ơi, tên của mi hàm chứa nghị lực. Nhưng sự cô đơn này không đơn thuần là “một mình” theo nghĩa đen của đúng từ này.


              Cô đơn là một trang thái tổng hoà rất đặc trưng của tuổi trẻ.


              Cô đơn vì thấy mình quá bé nhỏ, và ngộp thở trước sự rộng lớn của vũ trụ, của hàng hà tinh tú trên đầu mỗi đêm hè ta ngẩng lên.


              Cô đơn vì thấy mình bất lực trước một sinh vật ngang bằng mình, tồn tại cạnh mình, cần cho mình mà mình không sao sở hữu nổi nó.


              Cô đơn vì thấy có quá nhiều tiếng gọi mà không biết sẽ đi đâu.


              Cô đơn vị sự giằng xé giữa những ước mơ thời bé và những thực tế vừa mới đến.


              Cô đơn vì vừa buồn bã, vừa kiêu hãnh và khoái trá đi lại tung tăng, ngạo ngược trong thế giới riêng của mình, chỉ thỉnh thoảng hào phóng mời vào một hai vị khách, rồi lại mời họ ra ngoài để ta đóng cửa lại.


              “Hạnh phúc làm con người mềm yếu và quên mất việc phải làm”. Rất nhiều người đã nói thế. Rất nhiều người đã được dạy cần cảnh giác với hạnh phúc. Nhưng “việc phải làm” ấy là để làm gì, nếu không phải để mang lại hạnh phúc? Và mục đích cuối cùng của mọi việc là gì nếu không phải hạnh phúc?


              Vì thế có lẽ chăng nên nuôi dưỡng trái tim như nuôi con mèo dùng vào việc bắt chuột: để mặc nó đói, nó sẽ phải tìm đường săn mồi. Con mèo đói đến lúc săn được mồi đã quá hao sức vào việc săn, đã quá đói, nên nuốt vội con chuột mà quên mất hưởng thụ thành quả. Và con chuột (hạnh phúc) chui tuột vào dạ dày mà chẳng để lại dư vị gì. Trái tim là một con mèo, đừng thử thách hay tấn công nó nhiều quá. Nó sẽ tự tìm được một khoảnh sân để duỗi dài sưởi nắng.


              Trong cái sân nắng ây, có lẽ cô đơn không phải là người bạn tốt.
              Cô đơn – tên của nó hàm chứa sợ hãi. Bởi dù theo nghĩa nào đi chăng nữa, cô đơn có nghĩa là khoanh riêng mọt vùng đất cho mình, đặt tên cho nó là “tôi”, rồi xây lên một thành trì bao bọc. Mà đã xây thành, có nghĩa là đứng trước nỗi sợ xâm lăng.
              Cô đn – tên của nó hàm chứa khổ đau. Bởi để giữ thành, thì phải chiến đu. Nếu không giữ đựợc đó là khổ đau. Nếu giữ được, thì một mình trong cái chiến thắng hoang tàn đó, chiến thắng trở nên 3 lần vô nghĩa.


              Cô đơn – tên của nó hàm chứa mất mát. Khi đã xây nên một thành trì khoanh thế giới của mình lại, có nghĩa là đã đánh mất thế giới bên ngoài kia.


              Mặc dù vậy, cô đơn dường nhu là một trạng thái mặc định cho mọi người.Tuy nhiên, cũng như một đưa trẻ chỉ lớn nếu cai sữa để ăn cơm, một người trẻ phải chối bỏ và thoát khỏi sự cô đơn để lớn lên.
              Nhưng trước khi chối bỏ, người đó phải ý thức được nó. Ngày xưa có một câu chuyện về người cha trong ngày sinh nhật của đứa con 3 tuổi. Đứa con khư khư giữ những quà tặng, không cho các bạn chơi cùng. Người cha quyết định dạy con mình biết chia sẻ bằng cách giật đồ chơi khỏi tay đưa con cho những đứa khác. Có một điều mà người cha đó quên: trước khi học cách chia sẻ " đứa bé phải học cách sở hữu". Người ta không thể cho đi cái gì người ta không có. Cũng vậy, người ta không thể thoát khỏi bức tường mà người ta không nhìn thấy.


              Thời gian để tự ý thức đó có thể là rất lâu. Để kiêu hãnh về
              thế-giới-riêng-tư không thể lặp lại của mình. Để thù địch với tất cả
              những gì không phải là nó. Để chiến đấu bảo vệ nó. Để thấy nó là chật hẹp và quyết tâm thoát khỏi.
              Thoát khỏi không có nghĩa là đánh mất, không có nghĩa là để cho thế giới của mình bị xâm lăng bời thế giới ngoại lai. Thoát khỏi có nghĩa là cho đi, là đem cái thế giới riêng tư ấy chia sẻ và hợp nhất với những thế giới khác thành một thế giới rộng lớn hơn. Thoát khỏi, có nghĩa là học cách sống với các sinh vật ngang bằng mình, tồn tại với mình, cần cho mình mà không đòi hỏi phải sở hữu. Những giấc mơ, khi đó, không mất đi. Chúng chỉ ít viển vông hơn. Khi đó người ta không còn mơ tung cánh giang hồ.


              Cô đơn có thể do khách quan hoặc chủ quan, nếu do khách quan thì đó quả thật là sự sợ hãi, khổ đau và mất mát. Nêu như cô đơn do tự ta tìm đến, nó sẽ không còn là sự sợ hãi khổ đau hay mất mát nữa.
              Nó sẽ là nơi mà thực sự cảm thấy an toàn, một nơi yên tĩnh vô cùng, nơi mà ta có thể bình tâm đánh giá mọi việc trên thế gian này, nơi mà ta có thể nhận thức được cái hay, cái dở …, và cũng có thể là nơi để tâm hồn ta chìm vào quên lãng. Và chính nhũng thời điểm như vậy, chúng ta sẽ cảm thấy lớn hơn rất nhiều, sẽ thay đổi cách nhìn của chúng ta về thế giới xung quanh, và sẽ trở nên hoàn thiện hơn rất nhiều.
              – Chỉnh sửa & Sưu tầm –
              -----------------------------
              Mai Văn Khải
              Software Engineering, University Information of Technology
              a07d26eb5cbc98f77b36a461eb629456

              Comment


              • #82
                Câu Chuyện chiếc cần câu và giỏ cá

                Ngày xưa, có hai người nọ gặp cảnh túng quẫn, đang lúc đói bụng cồn cào thì may mắn gặp được một ông lão râu tóc bạc phơ ban cho một món quà, đó là chiếc
                cần câu và giỏ cá đầy ắp. Một người hấp tấp chọn ngay giỏ cá to, người kia nhận lấy chiếc cần câu. Cám ơn ông già, họ chia tay nhau, mỗi người đi mỗi ngả.
                Người chọn chiếc cần câu, anh kiên trì lê từng bước khó nhọc về hướng biển, mặc cho cái bụng đang réo sôi vì đói. Ánh mắt anh bỗng người sáng khi trông thấy màu xanh nước biển thấp thoáng phía trước. Tiếc thay, anh đã kiệt sức, không thể tiếp tục cuộc hành trình, dù chỉ còn cách biển trong gang tấc. Đầu óc choáng
                váng, anh ngã nhào xuống đất, mắt vẫn nhìn về phía biển trong nỗi tiếc nuối khôn nguôi.

                Lại có hai người cũng rơi vào cảnh ngộ đói khát như thế, và cũng nhận được ân đức từ ông lão tóc bạc: chiếc cần câu và giỏ cá to. Khác với hai người trên, họ
                quyết định sẽ cùng nhau đi tìm biển lớn. Trên đường đi, mỗi lần dừng lại, họ chỉ nướng một con cá dằn bụng. Trải qua cuộc hành trình gian khổ, cuối cùng hai người cũng đến được bờ biển, bắt đầu cuộc sống mới, lập nghiệp bằng nghề đánh cá. Vài năm sau, họ xây nhà, tạo dựng tổ ấm với vợ hiền và những đứa con xinh đẹp. Góp nhặt từ mồ hôi công sức bấy lâu, họ đóng chiếc tàu đánh cá lớn làm phương tiện mưu sinh lâu dài, sống cuộc đời an vui hạnh phúc.

                Một người chỉ biết lợi ích trước mắt, cuối cùng chỉ tìm được niềm vui tạm thời. Một người có mục tiêu cao xa, nhưng lại không đủ sức vượt qua những khó khăn của thực tại. Chỉ khi nào cơ hội kết hợp với lý tưởng và hiện thực lại với nhau, khi ấy mới có thể chiến thắng.

                Lý tưởng luôn là một chặng đường rất xa nhưng thực tế lại là khó khăn ngay trước mắt. Muốn khắc phục khó khăn để thực hiện lý tưởng, chỉ có nghị lực thôi chưa đủ, còn phải biết cách hợp tác cùng người khác, lấy ngắn nuôi dài để mọi người cùng thành công.

                Nguồn: http://www.sponsell.com/2012/08/cau-...cau-va-gio-ca/

                Comment


                • #83
                  Cách đây hơn 10 năm, trên TV có chiếu 1 series phim dài tập rất hay có tên là "Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên" - "Little House on the Prairie" dựa theo tác phẩm cùng tên, rất hay và rất nhân văn, cả truyện và phim đều là best-selling series. Phim này nói về cuộc sống của gia đình Charles Phillip Ingalls.


                  Phim này có 1 vài tập có câu truyện như sau:
                  Năm đó cả làng bị thiên tai, mất mùa, dân đói quá, cả làng phải bỏ làng dẫn nhau đi đào vàng, gia đình Charles cũng vậy.


                  Lúc cả làng đi đến điểm đào vàng thì gặp 1 xe ngựa đi ngược lại, Charles hỏi: "Công việc (đào vàng) tốt không anh?". Người đàn ông trả lời: "Tốt, rất tốt."


                  Việc đi đào vàng vất vả và nguy hiểm vô cùng, có người được, người không, riêng gia đình Charles thì gặp nhiều rủi ro, suýt mất mạng. Sau 1 thời gian chịu hết xiết, cả làng rủ nhau quay về chốn cũ để mưu sinh, và hầu như ai cũng trắng tay - (trừ 1 gia đình Nelson Oleson).


                  Trong lúc quay về cả làng gặp 1 đoàn khác đang trên đường đi đến chỗ đào vàng. Đoàn kia có người hỏi Charles: " Công việc (đào vàng) tốt không anh?". Charles trả lời: "Tốt ,rất tốt". Thế là cả 2 đoàn tiếp tục con đường của mình.


                  Kịch tính ở chỗ này là câu trả lời của Charles. Nelson hỏi Charles: "Tại sao anh lại nói như vậy ?" (tại sao anh lại nói dối họ ?).


                  Charles trả lời: "Khi anh nói thật, liệu họ có tin anh không?"
                  -----------------------------
                  Mai Văn Khải
                  Software Engineering, University Information of Technology
                  a07d26eb5cbc98f77b36a461eb629456

                  Comment


                  • #84
                    cái Hân hay vậy... Ngắn mà cảm xúc
                    Let It Be

                    Comment


                    • #85
                      Originally posted by 12520274 View Post
                      cái Hân hay vậy... Ngắn mà cảm xúc
                      thì toàn những câu chuyện rất ngắn mà. nhưng đọng!
                      -----------------------------
                      Mai Văn Khải
                      Software Engineering, University Information of Technology
                      a07d26eb5cbc98f77b36a461eb629456

                      Comment


                      • #86
                        Thày và trò
                        Về hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan nhưng hơi chậm hiểu. Thôi thì lấy cần cù bù thông minh. Tôi kiên trì giảng đi giảng lại. Mỗi khi gương mặt cô bé bừng sáng vì đã hiểu, tôi thấy mọi mệt nhọc tan biến.
                        Mấy hôm nay, cô bé có vẻ lo ra không tập trung. Nhìn lên tờ lịch, tôi lờ mờ đọc được lý do. Cuối giờ, tôi chủ động bảo:
                        - Con đừng nhắc mẹ tiền học, khi nào đóng cũng được. Có điều con đừng vì chưa đóng tiền mà nghỉ học.
                        Cô bé thở ra như trút được gánh nặng. Ôi! Học trò của tôi...
                        Chuyện chậm hiểu với chưa có tiền đóng học em chẳng thấy liên quan gì.Chậm hiểu là kém thông minh,còn chưa có tiền đóng học thì chẳng liên quan gì đến IQ cả

                        Nội dung của câu truyện này như thế nào.Ai có thể nói ngắn gọn được không
                        Last edited by anewmember; 05-09-2012, 23:36.

                        Comment


                        • #87
                          Originally posted by anewmember View Post
                          Chuyện chậm hiểu với chưa có tiền đóng học em chẳng thấy liên quan gì.Chậm hiểu là kém thông minh,còn chưa có tiền đóng học thì chẳng liên quan gì đến IQ cả

                          Nội dung của câu truyện này như thế nào.Ai có thể nói ngắn gọn được không
                          ý câu truyện đó là nói lên nỗi niềm của cô bé nghèo, muốn đi học nhưng lại lo cho cha mẹ nghèo
                          -----------------------------
                          Mai Văn Khải
                          Software Engineering, University Information of Technology
                          a07d26eb5cbc98f77b36a461eb629456

                          Comment


                          • #88
                            Originally posted by 09520133 View Post
                            ý câu truyện đó là nói lên nỗi niềm của cô bé nghèo, muốn đi học nhưng lại lo cho cha mẹ nghèo
                            Vậy chỉ cần nói ề hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan là được rồi cần gì phải hơi chậm hiểu nữa
                            Last edited by anewmember; 06-09-2012, 00:05.

                            Comment


                            • #89
                              Originally posted by anewmember View Post
                              Vậy chỉ cần nói ề hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan là được rồi cần gì phải hơi chậm hiểu nữa
                              Nó chậm hiểu nhưng vẫn cố gằng đi học ~~> nó có í chí và mẹ em ấy cũng thương con . Biết con chậm hiểu , nhà nghèo nhưng vẫn cho em nó đi học :|

                              Comment


                              • #90
                                Originally posted by 12520804 View Post
                                Nó chậm hiểu nhưng vẫn cố gằng đi học ~~> nó có í chí và mẹ em ấy cũng thương con . Biết con chậm hiểu , nhà nghèo nhưng vẫn cho em nó đi học :|
                                À.Sao đơn giản vậy mà mình không nghĩ ra nhỉ thế mà vẫn hơn bao nhiêu người khác

                                Comment

                                LHQC

                                Collapse
                                Working...
                                X