Announcement

Collapse
No announcement yet.

Sao sinh viên trường có vẻ ít đọc sách nhỉ

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • 16520316
    replied
    Deleted post
    Last edited by 16520316; 07-07-2018, 18:42.

    Leave a comment:


  • 17520634
    replied
    Mình cũng là fan của Haruki Murakami, cuốn rừng Na Uy mình đọc cách đây 5 năm rồi, cách hàng văn và dẫn dắt câu chuyện của Haruki như có một ma lực vô hình cứ cuốn mình đi theo mãi (may mà mình cai nghiện được rồi )
    Mình thấy trong series mình đã đọc thì Rừng Na Uy và Kafka on the shore là 2 quyển mà mình thích nhất, cốt truyện của kafka có phần hơi lòng vòng nhưng rất hay , cuốn mình không thích nhất là Biên niên sử chim vặn dây cót
    Giờ đang cày cuốn phía nam biên giói, phía tây mặt trời

    Leave a comment:


  • phuongleeit
    replied
    Mình thấy các sách về kỹ năng mềm rất tốt cho dân IT vì đa phần ae hơi khô khan hehe

    Leave a comment:


  • 11520537
    replied
    Onepiece, naruto, dragon ball, ... đều là những manga nên đọc

    Leave a comment:


  • 15520596
    replied
    Tốn tiền quá hạn lắm

    Leave a comment:


  • 14520734
    replied
    sao lại ít đọc nhỉ, như mình năm nhất cup cả học để đọc truyện tiên hiệp đấy. )))
    p/s: truyện tiên hiệp cũng tính là sach chứ hã. :brick:

    Leave a comment:


  • jeahemera
    replied
    đã đọc, và thấy nhạt toẹt. Cảm giác dòng cảm xúc cứ bị đứt đoạn liên tục tháy khó chịu. Cái cuốn Thiếu nữ đánh cờ vây hay hơn nhiều

    Leave a comment:


  • 13520939
    replied
    Originally posted by laohac37 View Post
    Sáng nay ngồi buồn buồn đọc hết cả cuốn sách khá hay của Nhật (no sex)
    Quăng vô review biết đâu lại tìm được tri kỉ :cry::cry::cry:
    RỪNG NA UY

    "Một cảm giác luôn xuất hiện trong suy nghĩ của tôi là sự trống trải và hoang lạnh trong tâm hồn của các nhân vật, nó bao trùm và làm nền cho tất cả các diễn biến tâm lý. Thật không dễ đọc tiểu thuyết này nếu người ta không có một sự đồng cảm và trải nghiệm đủ sâu sắc để hiểu và thích nó.
    Mạch truyện thật sự bắt đầu từ khi xảy ra vụ tự tử đúng vào sinh nhật 17 tuổi của Kizuki. Cái chết này để lại nỗi đau và vết thương rỉ máu trong tâm hồn của người bạn thân Toru Watanabe và cô người yêu (đồng thời là bạn thân từ thuở nhỏ) Naoko. Hai người không thể nào đối mặt với thực tại đau khổ này và tìm cách chạy trốn nó, chạy trốn theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nhưng người ta có thể nào trốn chạy ký ức và nổi đau của chính mình? Mọi người đều sẽ đồng ý rằng: Không!
    Nỗi đau và những ký ức đau buồn đó ám ảnh suốt câu chuyện, nó đeo bám và hành hạ tâm trí của những người còn sống. Nó hiện ra hoang vu, yên tĩnh như cánh rừng rậm rạp nơi Naoko ẩn dật, điều trị tâm thần; nó lạnh lẽo và ngút ngàn như cánh đồng lau sậy sau núi; nó siêu nhiên và dữ dội như vách núi bên bờ biển cuộn sóng khi Toru đi tìm sự bình yên sau cái chết của Naoko…Tất cả đều ám ảnh và đau đớn!" - Thành Nam.
    Bạn đọc Rừng Na Uy chưa?
    Chắc không có vấn đề ấy ấy không :v mình đọc mà cũng khá là "kích thích", và đôi lúc lại trầm lắng não nề.... Nói chung là hay.
    Nhân tện có cuốn nào khác tâm đắc không bạn?

    Leave a comment:


  • 16520316
    replied
    Deleted post
    Last edited by 16520316; 07-07-2018, 18:42.

    Leave a comment:


  • 16521386
    replied
    Đọc sách không ít nhưng đọc sách chuyên ngành nhiều hơn so với các thể loại " Truyện " anh/chị ạ. :sunglasses:

    Leave a comment:


  • Sao sinh viên trường có vẻ ít đọc sách nhỉ

    Sáng nay ngồi buồn buồn đọc hết cả cuốn sách khá hay của Nhật (no sex)
    Quăng vô review biết đâu lại tìm được tri kỉ :cry::cry::cry:
    RỪNG NA UY

    "Một cảm giác luôn xuất hiện trong suy nghĩ của tôi là sự trống trải và hoang lạnh trong tâm hồn của các nhân vật, nó bao trùm và làm nền cho tất cả các diễn biến tâm lý. Thật không dễ đọc tiểu thuyết này nếu người ta không có một sự đồng cảm và trải nghiệm đủ sâu sắc để hiểu và thích nó.
    Mạch truyện thật sự bắt đầu từ khi xảy ra vụ tự tử đúng vào sinh nhật 17 tuổi của Kizuki. Cái chết này để lại nỗi đau và vết thương rỉ máu trong tâm hồn của người bạn thân Toru Watanabe và cô người yêu (đồng thời là bạn thân từ thuở nhỏ) Naoko. Hai người không thể nào đối mặt với thực tại đau khổ này và tìm cách chạy trốn nó, chạy trốn theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nhưng người ta có thể nào trốn chạy ký ức và nổi đau của chính mình? Mọi người đều sẽ đồng ý rằng: Không!
    Nỗi đau và những ký ức đau buồn đó ám ảnh suốt câu chuyện, nó đeo bám và hành hạ tâm trí của những người còn sống. Nó hiện ra hoang vu, yên tĩnh như cánh rừng rậm rạp nơi Naoko ẩn dật, điều trị tâm thần; nó lạnh lẽo và ngút ngàn như cánh đồng lau sậy sau núi; nó siêu nhiên và dữ dội như vách núi bên bờ biển cuộn sóng khi Toru đi tìm sự bình yên sau cái chết của Naoko…Tất cả đều ám ảnh và đau đớn!" - Thành Nam.
    Bạn đọc Rừng Na Uy chưa?

LHQC

Collapse
Working...
X