Bài Dự Thi Cuộc Thi UIT In My Eyes

Cuộc thi sẽ tiếp tục nhận bài dự thi gửi về email hinhanh.uit@gmail.com cho đến hết ngày 25/2/2011.

Bài dự thi bao gồm: hình + bài viết cảm nhận
Thông tin thí sinh gửi về: Họ tên, MSSV, Lớp

BTC nhận được 1 số bài dự thi không đủ tiêu chuẩn, có hình nhưng không có bài viết, các bạn vui lòng bổ sung bài viết cho đầy đủ.

====================================================

<b>1. Phan Đình Duy - 06520111 - KTMT</b>

<img src=‘http://a1.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183224_164325296953768_100001288959707_382931_5233558_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Uit tên gọi thân thuộc gắn liền với cuộc đời sinh viên của tôi và các bạn cùng chung mái trường đại học công nghệ thông tin. Tuy là một ngôi trường mới thành lập còn rất thiếu thốn về cơ sở vật chất, nhưng trường được may mắn thừa hưởng hạ tầng từ trung tâm giáo dục quốc phòng cũ, với một tòa nhà vững chãi theo kiến trúc Liên xô cũ và đã được các kiến trúc sư Liên xô thiết kế và chỉ đạo xây dựng. Thời gian đã làm rêu phong nhưng dãy giảng đường là nơi mà hàng ngày chúng tôi được truyền lại những kiến thức của những người thầy đi trước vẫn hiên ngang giữa đất trời bao la. Vườn cây xanh nằm giữa hai dãy giảng đường xâu tít đã tô điểm thêm cho ngôi trường và tạo cảm giác gần gũi với thiên nhiên. Bầu trời cao phía sau bức ảnh thể hiện sự vươn xa mãi mãi của trường trong tương lai. Sự cân bằng về ánh sáng giữa 2 bên trái phải và giữa phía gần và phía xa của bức ảnh càng tôn thêm vẻ cân bằng của ngôi trường.

<b>2. Huỳnh Xuân An - 07520003 - KTMT02</b>

Tên bài dự thi: Hịch UIT

<img src=‘http://a5.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/183256_164326186953679_100001288959707_382938_7401951_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Vẫn thường nghe, trường ta mới thành lập nên còn yếu. Sinh viên vẫn chưa tạo được nhiều tiếng vang so với các trường thành viên ĐHQG. Các vấn đề quản lý vẫn còn nhiều bất cập.

Nhưng thư hỏi, con đường nào chẳng có khó khăn, chẳng phải vượt qua chông gai mới thấy được hoa hồng. Các trường khác thời buổi đâu thành lập há cũng chẳng khó khăn hơn chúng ta sao. Vậy tại sao chúng ta còn không hành động, mà còn ngồi than trách này nọ kia.

Lửa thử vàng ,gian nan thử sức. Chút khó khăn buổi đầu chẳng phải là nguyên liệu tuyệt vời trui rèn những thanh sắt sinh viên chúng ta trước khi ra xã hội hay sao.

Khi chúng ta thắc mắc , đã có thầy cô. Khi khó khăn, lại có bạn bè. Cũng dễ dàng nhận thấy là tinh thần đoàn kết của sinh viên trường mình rất, rất cao. Vậy còn sợ gì những chướng ngại trong cuộc sống , trong học hành mà bất kì ai cũng phải gặp. Để chúng ta có nhiều hơn những Trần Ngọc Đức, Sv tiêu biểu ĐHQG. Những K2C4 Senior, giải 1 ITIC cup, những Võ Đình Chinh, giải khuyến khích ROBOMIN thành phố. Hay những… thầy Hiệu trưởng yêu mến của chúng ta, mà thành công không thể đo bằng giải thưởng…

ĐOÀN KẾT , ĐOÀN KẾT , ĐẠI ĐOÀN KẾT
THÀNH CÔNG , THÀNH CÔNG , ĐẠI THÀNH CÔNG

Vì vậy, các bạn UIT, hãy nắm tay đoàn kết cùng khoa KTMT chúng tôi, như trong bức ảnh kia. Mọi người nắm tay nhau, cùng giơ lên cao, thể hiện sự doàn kết và hoài bão vươn xa. Và trên đỉnh cao kia, lá cờ đỏ sao vàng vẫn ngàn đời bay phấp phới, cổ vũ cho tinh thần sinh viên. Những cánh tay chúng ta vẫn không che kín được bầu trời, vì bầu trời học thức thì bao la, Nhưng chúng ta đã góp sức lực của mình cho công cuộc xây dựng chung,đó đã là quý báu lắm.

Thông điệp của chúng tôi: Đoàn kết cho một tương lai tươi sáng.

Vì : Điều bạn ghét nhất trong đời sinh viên của bạn vẫn tốt hơn 100 lần những gì bạn sẽ gặp phải trên đường đời sau này!

<b>3. Vũ Đình Dũng - 07520064 - HTTT</b>

Tên bài dự thi: Nắng ấm sân trường

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/182848_164326406953657_100001288959707_382939_5088681_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…

<b>4. Ngô Thị Hồng Ngân - 07520240 - KTMT02</b>

Có lẽ đêm nay cũng như bao đêm khác, nhưng lạ kì một điều là trong lòng tôi có chút háo hức và bồi hồi. Còn 30 phút nữa là thời khắc giao niên. Tôi gỡ tấm lịch năm cũ, nhìn những con số bị khoanh tròn đánh dấu chi chít, chợt nhớ mình đã có một năm “ba chìm bảy nổi”, bao nhiêu lận đận chuyện học hành, thi cử.

List yahoo vắng hoe, mọi người đi chơi chưa về nhỉ? Ôi, ngày nộp đồ án đã cận kề. Thôi kệ! Tôi tự thưởng cho mình bằng một tách cà phê nóng. Vừa nhấm nháp, vừa lắng nghe một bài nhạc không lời. Bình yên quá! Tôi mở lại những thư mục ảnh đã lâu không xem. Vui quá, toàn ảnh lớp, nào ảnh cắm trại, ảnh đi bảo tàng, làm báo tường, ảnh 8-3…trong đó có hai bức ảnh hơi đặc biệt.

Bức thứ nhất, nhìn không kĩ chắc không ai nhận ra trong đó có thầy trưởng khoa của tôi. Nụ cười của thầy hòa lẫn với nụ cười tinh nghịch của đám học trò chúng tôi, dưới cái nắng chang chang khi mặt trời vừa đứng bóng. Còn nhớ trưa hôm ấy, thầy tình cờ đi qua, nhìn cả bọn học trò nhao nhao dưới sân trường, thầy chỉ biết lắc đầu cười. Thế rồi chúng tôi ồ lên “Thầy kìa, mau chạy theo thầy, mau mời thầy vào đi!”. Thầy đứng chịu nắng với chúng tôi, cười rồi lại cười, hết tấm này sang tấm khác. Một lần tình cờ thế thôi, ai cũng thấy thầy trưởng khoa gần gũi biết bao, vào cái buổi trưa hôm ấy.

<img src=‘http://a8.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/180964_164326576953640_100001288959707_382941_6300274_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Trưa hôm ấy là cái buổi mà cả khoa rủ nhau chụp ảnh chung làm kỉ niệm. Đầu tiên là kéo nhau quậy tưng dưới sảnh, cho ra đời những tác phẩm toàn cười toe toét. Khóa 2 khoác vai khóa 3, khóa 3 khoác vai khóa 4…, cứ thế thành một hàng dài những cánh tay siết chặt. Bác phó nháy lo chụp hình, đếm “1,2…” mãi mà không tới 3, làm ai cũng cười sái cả quai hàm. Chữ CE trong chốc lát được tạo thành. Nhìn không kĩ sẽ thấy giống như được kết từ những bông hoa trắng. Nhìn rõ hơn, thấy có hoa tươi, hoa “héo”, hoa bự, hoa nhỏ, hoa lúm đồng tiền, hoa không có lúm đồng tiền mà hở mười cái răng…

<img src=‘http://a2.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183272_164326546953643_100001288959707_382940_4980772_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Một buổi chụp hình chung thế thôi, rồi chào nhau về. Nhiều khi không nhớ mặt đứa nào mình đã khoác vai đâu. Nhưng ai cũng vui, cũng hớn hở, cũng thích hai chữ “CE”, vì nó do chính mình dệt nên mà.

Sắp ra trường, có những tấm ảnh thế này, có những giây phút thế này thật không dễ gì. Lâu lâu xem ảnh lại thấy yêu trường mình, yêu khoa mình quá. >,<

Năm mới rồi, ngủ sớm lấy hên nào. Ui cà phê đắng quá, lại thức trọn đêm nay sao?<!–emo&:(–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/sad.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘sad.gif’ /><!–endemo–>

<b>5. Nguyễn Nhật Tiến - 07520358 - CNPM</b>

Tên bài dự thi: Một góc đời tôi…

<img src=‘http://a6.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183864_164326696953628_100001288959707_382942_6079367_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Cứ như vậy,người ta khi mới sinh ra còn khóc oe oe,cái đứa bé còn đỏ hỏn nằm trong tay mẹ,còn vô tư vô cùng trong cái bao la bất tận của vũ trụ…

Cứ như vậy,người ta dần lớn lên từ những bước chập chững tập đi thuở ban đầu. Rồi đến những buổi học “i tờ” vỡ lòng,những vần chữ,những câu ca dao trìu mến của đất nước mình…

Cứ như vậy,người ta dần trưởng thành hơn từ những bài học sống,học làm người trong từng trải nghiệm của cuộc đời…

Tôi cũng vậy. Hôm nay dừng chân lại,chợt thấy mình đã 21 tuổi rồi. Cái tuổi không còn oe oe trong vòng tay mẹ,cũng là cái tuổi không còn ngồi trong lớp với đám bạn lóc chóc mà đánh vần “i tờ ” ngày xưa… Cái tuổi mà giờ nếu nói rằng mình chưa học tập được gì từ cuộc sống,chưa trưởng thành được bao nhiêu thì thật là đáng xấu hổ…

Dòng máu đất mẹ Việt Nam đang chảy tràn trong từng thớ thịt của mình,lòng yêu nước,yêu đồng bào mình không phải là 1 điều giả tạo,không thế sao mỗi lần chứng kiến những nỗi khổ của đồng bào mình mà nước mắt cứ chực trào ra…

Là con trai nên đâu dám khóc,sợ người ta cười mình ủy mị. Muốn giúp người ta lắm mà chưa làm được gì,cảm thấy gông xiềng giới hạn bao quanh,khó chịu biết bao nhiêu…

Là sinh viên của trường Đại học Công nghệ thông tin,dù chưa tốt nghiệp nhưng ít ra mình cũng đã có thể tự hào mà dặn với lòng mình rằng:”Hãy vững tin,mình là sinh viên Đại học Quốc gia cơ mà,sau này mình sẽ có nhiều cơ hội giúp đời,hãy luôn hy vọng như thế…

Con người là thế. Dù sống,học tập trong môi trường nào thì trái tim của họ cũng là máu thịt,làm sao ngăn được những dòng tâm tư,những mạch cảm xúc chảy trong con người. Bản thân mình học tập trong môi trường ngập tràn thuật toán khô khan nhưng đâu phải vì thế mà quả tim mình đập sai nhịp với mọi người…

Trách nhiệm với gia đình,với những người thân yêu của mình đã tạo được nơi mình một động lực để học và một cái nhìn sâu sắc hơn với con đường mình đã chọn. Mình đã thấy được trong những thuật toán khô khan ấy cái vẻ đẹp nghệ thuật của tư duy lo-gic,và rồi cái nghệ thuật ấy đã chắp cánh cho những dòng code của mình trở nên một người bạn tri kỉ,một mái nhà thứ hai nơi tâm hồn mình cư ngụ,rồi mình đã chợt nhận ra rằng những dòng code chạy trên máy cũng giống như những dòng máu chảy rần rần trong người mình rồi…

Cảm ơn UIT,tìm một nơi nào đó nghỉ chân trong khuôn viên trường,một bóng mát dưới gốc cây nhé. Nhìn ngắm mây trời nào,thả hồn mình ra đi,như một cánh diều theo gió vi vu vậy. Một hơi thở ra nhẹ nhõm,tai như nghe được tiếng máu,vẫn chạy đều trong tim…

<b>6. Nguyễn Văn Định - 09520062 - CNPM04</b>

Tên bài dự thi: Màu xanh của một mái trường!

<img src=‘http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/180864_164327150286916_100001288959707_382943_6804746_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường Đại Học thân yêu! Đã hai năm rồi kể từ khi bước vào môi trường mới, với những sự ngỡ ngàng, nhưng giờ đây đã trở nên thân thuộc biết bao! Những hàng cây ngày nào vẫn còn thấp lè tè nay đã cao đến thế! Cũng giống như chính bản thân mình ngày đầu bước vào mái trường, với bao ngỡ ngàng, với bao sự ước mơ khao khát vươn lên giống như một mầm non muốn vươn dậy để đón hứng từng giọt nắng! Thời gian thắm thoát qua nhanh, mới đây thì ngôi trường Đại Học mang tên Đại Học Công Nghệ Thông Tin đã không còn lạ lẵm nữa! Bạn bè, thầy cô giờ đã dần thân thuộc! Sống xa gia đình, bạn bè là nơi chúng ta chia sẽ niềm vui, nỗi buồn! Ai trên cõi đời này mà chẳng có bạn, không nhiều thì cũng ít! Cũng giống như những cái cây kia, chẳng khi nào chịu đứng một mình dưới bầu trời này! Chúng cùng đứng cạnh nhau trải qua bao sương nắng, gió mưa, bão táp! Nhưng vẫn đứng yên, để chứng kiến những đôi bạn cùng nhau bước đến trường, cùng nhau học tập! Xa xa trên dãy hành lang có những cu cậu đang xách balô cùng nhau cười nói, vui đùa hí hỏm sau những giờ học căng thẳng! Không chỉ vậy những cái cây này còn tạo nên một màu xanh mới mẻ cho mái trường chỉ toàn màu trắng, chúng còn là lá phổi xanh tạo nên không khí trong lành cho lớp học thêm thoải mái! Vậy tại sao chúng ta không làm cho mái trường Đại Học Công Nghệ Thông Tin them nhiều màu xanh nhỉ? Hãy góp một phần công sức của mình để thêm một phần màu xanh cho mái trường thân yêu của chúng ta!

BTC

<!–QuoteBegin-08520543+4 Mar 2011, 01:41 AM–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> (08520543 @ 4 Mar 2011, 01:41 AM)</td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–> <!–QuoteBegin–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> </td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–>
Đây là thể loại panorama, tức là chụp ảnh nhiều góc độ, liền nhau, rồi ghép lại.
<!–QuoteEnd–></td></tr></table><div class=‘postcolor’><!–QuoteEEnd–>

Mới nghe lần đầu. <!–emo&:)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/smile.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘smile.gif’ /><!–endemo–>
Ghép lại nghe sao giống như phải chỉnh sửa bằng các công cụ ấy nhỉ.
Nghe ko được tự nhiên.
^^ <!–QuoteEnd–> </td></tr></table><div class=‘postcolor’> <!–QuoteEEnd–>
Thực ra vấn đề này nó hơi zắc zối 1 tí <!–emo&;)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/wink.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘wink.gif’ /><!–endemo–>

Trong quy chế thi có ghi là ko dc sử dụng công cụ chỉnh sửa. nhưng may mắn là phần ghép ảnh máy ảnh nó tự làm nên có thể coi như là đã lách dc luật…

p/s : Bài dự thi của mình cũng panorama <!–emo&:lol:–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/laugh.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘laugh.gif’ /><!–endemo–>

Cái máy Sony mới có chữ 3D chụp được như thế á…<!–emo&:)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/smile.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘smile.gif’ /><!–endemo–>)

<!–QuoteBegin-07520256+24 Mar 2011, 03:02 PM–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> (07520256 @ 24 Mar 2011, 03:02 PM)</td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–> vụ này hình như chìm xuồng rồi nhỉ? ^^ <!–QuoteEnd–> </td></tr></table><div class=‘postcolor’> <!–QuoteEEnd–>
Giải sẽ có vào đầu tháng 4… đâu có chìm đâu… chưa đến lúc công bố thoy <!–emo&:D–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/biggrin.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘biggrin.gif’ /><!–endemo–>

<!–QuoteBegin-07520072+3 Mar 2011, 06:32 PM–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> (07520072 @ 3 Mar 2011, 06:32 PM)</td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–> Cái máy Sony mới có chữ 3D chụp được như thế á…<!–emo&:)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/smile.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘smile.gif’ /><!–endemo–>) <!–QuoteEnd–> </td></tr></table><div class=‘postcolor’> <!–QuoteEEnd–>
vậy hở, sắm 1 cái đi Đạo DD, sẵn cho t mượn luôn <!–emo&:)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/smile.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘smile.gif’ /><!–endemo–>)

<!–QuoteBegin-08520543+3 Mar 2011, 03:57 PM–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> (08520543 @ 3 Mar 2011, 03:57 PM)</td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–> Hi!
Xin phép anh Long cho em được phép comment ở đây được ko nhỉ?
Thank.
Thân!

<!–QuoteBegin–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> </td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–>
<span style=‘color:purple’>Nhóm Võ Quang Thịnh - 07520333 - HTTT
Phạm Nguyễn Trường An - 07520004 - KHMT
Lâm Anh Khoa - 07520178
</span><!–QuoteEnd–></td></tr></table><div class=‘postcolor’><!–QuoteEEnd–>

Hi nhóm trên. ^^
Mình rất thích các bức ảnh của các bạn.
Nó đặc biệt ở chỗ “những đường cong quyến rũ”.
Các bạn có Facebook hay gì ko nhỉ?
Mình rất muốn xem tất cả những bức ảnh mà các bạn đã chụp được.
Hy vọng các bạn ủng hộ tinh thần học hỏi cách chụp ảnh của mình.
Thanks. ^^ <!–QuoteEnd–></td></tr></table><div class=‘postcolor’><!–QuoteEEnd–>
Hỳ không sao, topic mở ra là để mọi ng bình luận mà.
Đây là thể loại panorama, tức là chụp ảnh nhiều góc độ, liền nhau, rồi ghép lại.

Theo cá nhân, thì bài viết của nhóm này hay và ý nghĩa. Hãy thử cảm giác lén lên sân thượng 1 lần… và nhìn xuống … <!–emo&;)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/wink.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘wink.gif’ /><!–endemo–>)

Về facebook của các bạn trên, thì em vô note bài dự thi phần 4 trên facebook Hội Sinh Viên có tag các tác giả này <!–emo&:D–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/biggrin.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘biggrin.gif’ /><!–endemo–>

Cuộc thi đã nhận được 25 bài dự thi gửi về. Những bài dự thi hay nhất, đẹp nhất sẽ được công bố, trao giải trong thời gian sớm nhất

<b>1. Trần Đức Huy - 08520543 - MMT03

UIT – Một Buổi Sáng Sớm …</b>

<img src=‘http://a7.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/182729_164834203569544_100001288959707_386299_2518040_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Cái se se lạnh của khí trời trong những buổi sáng sớm cuối năm lúc này, cũng đủ khiến cho khung cửa sổ tâm hồn của một số tối thiểu người nơi đây biết rằng … Một mùa đông lạnh giá ôm ấp một thứ tình yêu thương mãnh liệt bất chợt tìm đến bên cạnh chúng ta, ẩn hiện đâu đó xung quanh ta mà có thể, ta không cảm nhận ra, xa nhưng mà gần.

Gần nhưng lại xa, một UIT một khung cảnh thiên nhiên bình dị nhưng đa cảm, vì nó ẩn chứa nhiều điều kỳ diệu, nó, muôn màu sắc, đầy sức sống – Một buổi sáng sớm với làn tia nắng lấp lánh, khe khẽ và dịu êm, le lói giữa màn sương ảm đạm đang dần tan nhẹ trong những buổi đầu mùa đông.

Kìa những lá cỏ mảnh dẻ xanh mườn mượt sau những cơn mưa mùa hè mang theo sự sống nhấp nhô dưới gốc tán cây rợp bóng đang vươn cao đôi cánh tay khỏe khoắn như vẫy gọi nhau cùng đón chào ngày mới ấm áp. Bên cạnh các bác đại thụ là luồng sinh khí đang ẩn nấp đâu đó sau cánh cửa đã bị khóa chặt của căn nhà mộc mạc giản đơn, như đang chờ đợi để được bất ngờ bộc phát một khi cánh cửa được hé mở. Ở phía đằng xa, một vài chiếc xe ngay ngắn, rải rác của những anh bạn sinh viên trẻ tranh thủ đi học sớm, để, cầm trên tay ổ bánh mì nhỏ nhắn nhét nhanh vào bụng để chuẩn bị cho buổi học đầu tiên của ngày mới được bắt đầu. Và, một nét ảnh nhỏ bé lãng mạn, hình ảnh hẹn hò giữa người con trai và người con gái trong những buổi chiều tà khi màn hoàng hôn buông xuống trên chiếc ghế đá xinh xắn bên con đường không chỉ có hoa tráng lệ ấy, chỉ đủ để ngồi 2 người thôi nhưng cũng đã có thể kết nối được 2 tâm hồn ngây thơ và hồn nhiên lại với nhau, thật lãng mạn biết bao.

<b>2. Vũ Quốc Hoàng - 09520411 - khoa MMT

Mong</b>

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183135_166993920020239_100001288959707_399624_7313020_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Bức ảnh này, tôi chụp một cách tình cờ, khi nhìn thấy một cô bé đang ngồi bệt xuống đất, đầu ngẩng lên nhìn trời, suy nghĩ. Có lẽ những gì cô bé ấy đang suy nghĩ cũng chính là những nỗi niềm không chỉ của riêng tôi, mà còn là của các bạn sinh viên đang sống với ngôi trường này. Có thể là vài dòng suy nghĩ khô khan như mọi người vẫn thường nói về sinh viên Công nghệ Thông tin, nhưng biết đâu được sâu thẳm trong đó là đầy những suy nghĩ và trăn trở

Cô bé ngước lên, nở một nụ cười hi vọng, nụ cười như mong muốn một thứ gì đó.

Và nhìn cô bé, tôi cũng mong ước, những mong ước không phải cho bản thân tôi!

Mong sao các bạn sinh viên chủ động hơn trong việc tìm kiếm nguồn thông tin để hòa mình vào cuộc sống xung quanh. Chúng ta đang sống trong thời đại công nghệ thông tin hơn nữa lại là “dân IT” chính gốc, nhưng sao thấy các bạn sinh viên thờ ơ quá. Lớp mình có bao nhiêu bạn, hôm nay có những chuyện gì trên trường, hoặc cả thế giới đang xôn xao về điều gì? Hay các bạn chỉ suốt ngày cắm đầu vào điện tử để rồi chỉ biết mình và cái máy vi tính? Thay vì thức dậy trễ sau những “trận cầu game đêm”, các bạn có thể dậy sớm một tẹo, xem hôm nay có những chuyện gì đang xảy ra xung quanh chúng ta. Riết rồi thành thói quen, tôi tin các bạn sẽ thích cho mà xem!

Mong sao các bạn sinh viên không còn rụt rè, e sợ, mỗi khi nói chuyện trước đám đông. Cứ cắm đầu hàng ngày vào chiếc máy tính xách tay mà dân trường ta hay gọi là “vợ bé” thì một điều chắc chắn rằng, khi phải giao tiếp với nhiều người, sẽ rất khó cho bạn. Điều cốt lõi ở đây là đừng quá phụ thuộc vào cô “vợ bé” của mình các bạn nhé. Chúng ta không phải chỉ sống mãi với chúng được, chúng ta phải sống thực với hiện tại, với những người xung quanh. Khi giao tiếp, bạn sẽ học được nhiều thứ xung quanh, về cách ứng xử, cách ăn nói và dần dần những thứ ấy sẽ càng ngày được “tích tụ” trong suy nghĩ của bạn.

Mong sao các bạn hăng hái tham gia các hoạt động Đoàn – Hội. Tại sao các bạn lại thờ ơ? Vì các cán bộ Đoàn – Hội, hay vì các hoạt động nhàm chán? Hay vì chỉ cần tập trung vào việc học mà không cần quan tâm đến bất cứ những thứ gì khác trên đời? Hay tốn thời giờ của các bạn? Để có được một chương trình hoàn chỉnh dành cho các bạn, các anh chị cán bộ Đoàn – Hội đã và đang nỗ lực không ngừng. Chắc ít ai trong số các bạn biết được điều đó phải không? Theo tôi nghĩ, các hoạt động được tổ chức suy cho cùng là muốn tạo điều kiện cho chính các bạn. Các bạn có biết mình – chính các bạn là những nhân tố quyết định đến sự thành công của mỗi chương trình hay không. Một chương trình được coi là thành công nếu nó được đông đảo sinh viên hưởng ứng. Hơn nữa nếu tham nhiều chương trình, bạn sẽ có nhiều cơ hội được tiếp xúc với các bạn cùng trang lứa, hay các anh chị lớn tuổi. Bạn sẽ có nhiều hơn những điều thú vị, niềm vui, nụ cười khi bạn đến với các hoạt động giúp bạn rèn luyện bản thân như những hoạt động ở trường.

Mong sao các bạn ý thức được vai trò và trách nhiệm của mình đối với ngôi trường này. Tôi biết có rất nhiều bạn thật sự thất vọng khi bước chân vào ngôi trường này. Bao hoài bão mà các bạn ôm ấp bấy lâu bỗng chốc vụt cánh bay, thay vào đó là cái cảm giác buồn và tuyệt vọng . Nhưng đừng vì thế mà các bạn quay lưng lại với trường! Đừng bao giờ bạn ơi, vì chính nơi đây sẽ là một phần trong cuộc đời bạn. Hãy nhớ rằng nó là ngồi nhà thứ hai của bạn đấy! Phải làm hết sức mình để chung tay xây dựng một ngôi nhà to lớn, vững chắc, và tràn ngập những khát vọng các bạn nhé…

Thời còn là học sinh, mơ ước của tôi là trở thành sinh viên của một trường ĐH nổi tiếng, với tất cả những gì mà tôi cần cho tương lai tôi sau này. Và giờ đây, tôi đang là sinh viên của một trường ĐH, tuy không như những gì mà tôi kì vọng nhưng thật sự tôi đã có một suy nghĩ mới ở trong đầu: “Chúng ta không thể thay đổi cả thế giới mà cái ta thay đổi được đó chính là chúng ta”.

<b>3. Nhóm Võ Quang Thịnh - 07520333 - HTTT
Phạm Nguyễn Trường An - 07520004 - KHMT
Lâm Anh Khoa - 07520178</b>

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183795_166995580020073_100001288959707_399630_412071_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Đối với tôi thì góc đặc biệt nhất của giảng đường đại học này chính là đây - Sân thượng!. Chỉ có từ đây mới có thể nhìn được toàn cảnh trường đại học CNTT, và chỉ có cái “góc nhỏ” này là suốt 4 năm qua kể từ khi tôi tới đây chưa hề thay đổi.

Ngay từ ngày đầu tiên đặt chân vào trường khi nó hãy còn là một trung tâm giáo dục quốc phòng, tất cả chúng tôi, và chắc cũng có cả các anh/chị khóa 1, các bạn khóa 3, ai cũng ít nhiều muốn thử một lần trèo lên sân thượng. Để thõa trí tò mò, và cũng là để mặc sức ngắm cái khuôn viên mà rồi đây sẽ là trường của mình! Là mái nhà của mình! Là nơi mình được khoác bộ áo mình thích, đi học những thứ mình thích, làm những công việc mình thích chứ không phải vướng bận với bộ áo lính cũ nhèm này nữa.

Rồi thời gian trôi qua, những bãi tập quân sự trở thành bãi hoang. Bãi hoang hóa thành lùm bụi. Lùm bụi hóa thành “rừng”, rồi “rừng” bị đốn đi để nhường chỗ cho công trình. Phòng ốc được tân trang, tường vách được sơn mới, thiết bị được sắm sửa. Tất cả từ từ thay đổi, duy chỉ có cái sân thượng cũ này là chẳng ai đụng đến nó, mà hy vọng đừng ai đụng đến cả.

<img src=‘http://a5.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183940_166995606686737_100001288959707_399631_3753911_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Tôi vẫn nhớ những lần trốn bảo vệ lén lén lên sân thượng nhìn xuống, ngắm nhìn con người và cảnh vật đổi thay. Khoảng thời gian 4 năm của trường cứ như trôi qua như chớp mắt. Mới ngày nào cả đám lấp ló từng lượt lên sân thượng, thòng người xuống, sờ cái dòng chữ “Trường đại học Công nghệ thông tin” vừa mới được gắn lên thay cho chữ “Trung tâm Giáo dục quốc phòng”. Tôi nhớ lần cả lớp tham gia cắm trại tại trường nhưng có một đám trốn trại lên sân thượng ngủ… cho mát, quên mất rằng nếu có đứa nào chơi ác gài cửa từ bên dưới thì cả đám chỉ có kêu trời. Và nhớ vô số những lần buồn tình, buồn đời, buồn điểm trốn lên sân thượng ngồi ngắm tứ phía cho gió thổi vào người, nắng xiên vào ngực.

Ấy vậy mà gần cả năm nay tôi không còn trốn lên sân thượng lần nào nữa. Bài vở, đồ án, báo cáo, thi cử, tốt nghiệp! Đời thật lắm lý do để người ta bao biện khi quên mất cố nhân. Nếu giả hoặc không có dịp đi chụp những bức ảnh này không biết mai sau tôi còn có dịp đặt chân lên lại cái sân thượng thân quen này không nhỉ? Nhỡ mai sau nó bị người ta đập đi thay bằng một toà nhà khác hay biến thành sân bóng rồi thì sao?

Xin được phần nào giữ lại ký ức bên trong những bức hình và những con chữ này, để nhỡ mai sau…

Cuộc thi sẽ tiếp tục nhận bài dự thi gửi về email hinhanh.uit@gmail.com cho đến hết ngày 25/2/2011.

Bài dự thi bao gồm: hình + bài viết cảm nhận
Thông tin thí sinh gửi về: Họ tên, MSSV, Lớp

BTC nhận được 1 số bài dự thi không đủ tiêu chuẩn, có hình nhưng không có bài viết, các bạn vui lòng bổ sung bài viết cho đầy đủ.

=============================================

<b>1. Huỳnh Đức Huy - 09520112 - HTTT</b>

Tên bài dự thi: Thoáng nghĩ về UIT

<img src=‘http://a1.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/181980_164327263620238_100001288959707_382944_3415093_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Từ khi xa mái trường trung học phổ thông, xa mái nhà yêu thương, bạn bè, thầy cô, và bao nhiêu kỉ niệm đẹp thời học sinh.Thắm thoát đã trôi qua hai năm, tôi cất bước vào giảng đường đại học với bao nhiêu hoài bão và hy vọng. Nhớ lần đầu khi bước vào mái trường UIT này tôi bỡ ngỡ vô cùng; tôi chắc các bạn cũng như tôi! Tôi ngỡ ngàng trước ngôi trường này vì nó khác xa với gì tôi nghĩ trước đó! Có đôi chút thất vọng nhưng hơn thế đó chính là nỗi sợ bản thân, tôi cảm thấy cô đơn vì trước mắt tôi giờ đây mọi người điều lạ lẫm. Thời gian dần trôi qua, một tháng, hai tháng rồi một năm và đến nay gần vỏn vẹn hai năm rồi! Hiện tại trường đang được xây dựng, có thể chúng tôi sẽ không được học trong ngôi trường khang trang mang tên UIT. Nhưng tôi tin vào tương lai của trường mình, hơn thế ở đây tôi đã có rất nhiều bạn tốt, những người bạn từ khắp mọi miền đất nước. Chúng tôi cùng học, cùng chơi, sinh hoạt với nhau và đã có nhiều kĩ niệm có lẽ đi hết cuộc đời này tôi cũng chẳng thể nào quên được.Những người thầy, người cô rất tận tình; những người bạn dễ thương, cá tính. Và giờ đây thoáng nhìn lại những gì đã trải qua tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng, tôi cảm thấy yêu mái trường này lắm! Chúng tôi nguyện sẽ cố gắng hết sức cùng nhau góp một phần sức xây dựng mái trường này! Bởi vì chúng tôi là một gia đình! Chúng tôi yêu UIT

<b>2. Hoàng Anh Hùng - 09520114 - CNPM04</b>

<img src=‘http://a5.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash1/180540_164327466953551_100001288959707_382946_6285083_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

<img src=‘http://a7.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/183372_164327443620220_100001288959707_382945_6240423_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/182004_164327500286881_100001288959707_382947_5479485_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

<img src=‘http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/184944_164327533620211_100001288959707_382948_5124498_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Ở bậc đại học, việc học nhóm không còn quá xa lạ với mỗi sinh viên. Vì vậy, không riêng bất cứ trường đại học nào mà ngay ở Đại học Công nghệ thông tin (UIT), tôi luôn dễ dàng bắt gặp cảnh tượng năm bảy sinh viên cùng ngồi lại, học tập và chia sẽ kiến thức cho nhau. Tuy học nhóm khá phổ biến nhưng học nhóm ở UIT cũng có những đặc trưng riêng nhất định. Điều đầu tiên phải kể đến đó là laptop. Dân IT đi đâu thì chiếc laptop ở đó, người và máy hầu như luôn gắn chặt nhau như hình với bóng và gần như mỗi người đều có một “con lap” cho riêng mình. Vì vậy, trong một buổi học nhóm có bao nhiêu người thì hiển nhiên cũng xấp xỉ bấy nhiêu chiếc lap. Xung quanh ban công là nơi bàn ghế được bố trí nhiều nhất. Những chiếc bàn học được sắp xoay vòng kiểu bàn tròn, tiện lợi cho sinh viên trong việc trao đổi với nhau. Ngoài ra trên các cột đứng kế bên mỗi bàn đều có ổ cắm điện giúp các bạn sinh viên dễ dàng sạc điện trong khi dùng, tránh bị hết pin giữa chừng. Và hiển nhiên, wifi luôn có sẵn để sinh viên có thể lướt web tìm kiếm thông tin phục vụ cho việc học tập và giải trí. Do bố trí ở nơi thoáng đãng nên khu vực này luôn có nhiều nhóm ra đây học. Các bạn thường ra trao đổi về bài tập về nhà, những phần chưa hiểu hay những công nghệ mới cập nhật, …. Những buổi học như thế thường rất sôi nổi và đem hại hiệu quả cao vì các bạn có thể qua lại giữa các bàn một cách thoải mái, tự do phát biểu ý kiến riêng và không bị hạn chế nhiều về mặt thời gian. Tóm lại, tinh thần học tập sôi nổi, điều kiện vật chất khá đầy đủ cùng khung cảnh tự nhiên tươi mát ở khu vực xung quanh ban công đã góp phần tạo nên một bức tranh đẹp, góp phần tô điểm thêm cho ngôi trường UIT vốn đã bị gán với 2 chữ “khô khan”.

<b>3. Kiều Thắng - 09520281 - KHMT04</b>

<img src=‘http://a6.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/179888_164327753620189_100001288959707_382949_4598422_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Bức hình này được chụp nơi tôi đã từng học thể dục hồi năm nhất. Khi nhìn ở góc độ này tôi có rất nhiều cảm nhận. Ngôi trường được thành lập không lâu nhưng trông hơi cổ kính. Ngôi trường mang dáng dấp chững chạc hơn. Hai bên là những cây cổ thụ tượng trưng cho đại học quốc gia TPHCM. Bên cạnh đó lại có một cây dừa non đang vươn lên mạnh mẽ. Hi vọng đại học công nghệ thông tin chúng ta sẽ có vị thế trong khu vực phía nam nói riêng và cả nước nói chung.

<img src=‘http://a7.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/184128_164327780286853_100001288959707_382951_3955208_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Khi tôi chụp bức ảnh này là tôi đang ngồi trong lớp học lúc nghỉ giải lao. Tôi xem và theo dõi mỗi lúc tôi đi học trên trường. Đây sẽ là những nền mống đầu tiên cho bước phát triển trường chúng ta sau này. Chúng ta hãy cùng chung xây để phát triển một UIT mạnh mẽ hơn.

<b>4. Lê Thị Ngọc Thúy - 09520296 - CNPM04</b>

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183040_164328030286828_100001288959707_382953_392076_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Đó là UIT trong cậu ấy, cũng là UIT trong tôi.Một chiếc máy bay trên bầu trời.Con người ấy đứng dưới khoảng sân này, ngước lên trời và thấy lại chính mình trong chiếc máy bay đó. Tâm trạng, suy nghĩ trong con người ấy cũng giống như bao nhiều người khác và cũng giống tôi- mong muốn được bay cao bay xa như chiếc máy bay ấy.Chiếc máy bay như ngôi trường UIT xinh đẹp chở những “hành khách” sinh viên chúng tôi với biết bao ước mơ, hoài bão bay lên cao, tìm một chân trơi hằng mong ước.Mặc mây mù, gió mạnh và cái lạnh giá của thời tiết, các “hành khách” sinh viên chúng tôi vẫn không bao giờ lo sợ, vì chúng tôi tin rằng, chiếc máy bay mang tên UIT sẽ vượt qua tất cả mọi thử thách và sẽ theo chúng tôi suốt chặng đường đi tìm ước mơ !

<b>5. Trần Khắc Tiến - 09520300 - CNPM</b>

<img src=‘http://a2.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/180124_164328123620152_100001288959707_382954_2054783_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Hành lang dài, lặng thinh. Chỉ còn vài tia rẻ quạt của chiều tà, những con gió nhẹ vờn trên hang cau, rì rào rì rào làm bạn với em. Buổi chiều muộn. Tôi vô tình chụp được bức ảnh này khi em đang ngước lên hành lang tầng ba, đôi mắt nhìn xa xăm, vô định…Em đang lắng nghe âm thanh của những lớp học cuối cùng. Tôi chọn cách chụp trắng đen bởi nó đem lại cho tôi cảm giác thật lạ. Có gì đó tĩnh lặng, nhẹ nhàng trong hình ảnh một người con gái nhỏ bé đứng trên hành lang vắng vẻ. Một vẻ đẹp tinh khôi trong màu áo trắng và đâu đó trong đôi mắt em thoáng chút gợn buồn… Đó là cảm giác của em hay chính là cảm nhận của tôi về “con gái UIT”…

Phải, em không giống với nhiều nữ sinh viên trường khác. Cuộc sống khô khan của dân IT đã vô tình làm em, một người con gái, giống với lũ con trai chúng tôi. Có thể thấy điều đó qua cách ăn mặc của em, một cách ăn mặc rất con trai, áo khoác tay, vai mang cặp lệch và đi giày thể thao, trong khi nhiều nữ sinh viên cùng tuổi đã biết trang điểm, làm đẹp. Những người như em như bông hoa giữa sa mạc, là điểm nhấn về vẻ đẹp của toàn sa mạc nhưng bông hoa đó cũng trả giá khá nhiều, khi cát và gió sa mạc làm tàn phai……

Em đã dũng cảm chọn cho mình một con đường đầy thử thách, điều không phải ai cũng làm được.Tôi chúc không chỉ riêng em, mà là tất cả con gái UIT luôn giữ mãi một vẻ đẹp, không phải nữ tính mà là một vẻ đẹp mạnh mẽ. Chúc riêng em, không còn đứng một mình mà sẽ là bên cạnh một bờ vai ai đó. Người sẽ đưa em đi hết hành lang ấy - hành lang dài học đường…và cả mai sau………

Cuộc thi sẽ tiếp tục nhận bài dự thi gửi về email hinhanh.uit@gmail.com cho đến hết ngày 25/2/2011.

Bài dự thi bao gồm: hình + bài viết cảm nhận
Thông tin thí sinh gửi về: Họ tên, MSSV, Lớp

BTC nhận được 1 số bài dự thi không đủ tiêu chuẩn, có hình nhưng không có bài viết, các bạn vui lòng bổ sung bài viết cho đầy đủ.

<b>1. Mai Trọng Khang - 09520373 - CNPM</b>

Tên bài dự thi: <b>Lạ Lẫm</b>

<img src=‘http://a8.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/181772_164328206953477_100001288959707_382955_877655_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Có chút lạ lẫm vương vấn đâu đây khi lần đầu tiên tôi bước vào mái trường này, cảnh vật sao hoang sơ quá, nhưng sao cũng quá ư lãng mạn. UIT- Đại học công nghệ thông tin của tôi giống như một khu vườn thiên nhiên với những mảng xanh của cây, của lá, của bầu trời. Chút thiên nhiên ấy khiến tôi luôn có những cảm nhận rất riêng về mái trường này, dẫu có khi chỉ là một bụi cỏ, một gốc cây già cũng làm tôi xao xuyến.Có lẽ phải ngồi hàng giờ liền ngắm nhìn mới có thể hiểu hết vẻ đẹp của mái trường này, tôi cũng đã như thế, đã từng ngồi suy tư giữ khung cảnh thơ mộng này rất lâu nhưng khi rảnh rỗi để rồi nhận ra có những điều vốn rất đẹp bởi chính sự giản dị và đơn sơ của nó.

Tôi mang đến cuộc thi UIT in my eyes một bức tranh về cái quang cảnh thiên nhiên ấy, một đôi bạn đang cắp sách đến trường, một chút vàng của nắng, chút xanh, chút nâu của nền đất, chút yêu thương vương vấn trong tôi.

Tên bài dự thi: <b>Quá khứ nơi tương lai </b>

<img src=‘http://a6.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/184216_164328330286798_100001288959707_382956_2654699_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

“ Yêu là nhìn mọi vật rất nên thơ “ Có phải chăng đó là xúc cảm trong tôi lúc này, và có phải chăng tôi đang yêu nên chính tôi cũng không hiểu được vì sao một chút bình dị của ngôi trường này lại làm tôi xao xuyến đến vậy. Một vài bông cỏ ngẩn ngơ nhìn về cuối đông khiến ai đó cảm thấy se lạnh, một chút hoang sơ, cổ kính của kiến trúc làm cho không gian, thời gian thu mình đọng lại như một khoảnh khắc.
Một góc nhìn rất riêng về mái trường của tôi, chút nên thơ ấy khiến lòng tôi muốn dừng lại, muốn cảm nhận sâu sắc hơn một điều gì đó lãng mạng, mơ hồ, vì biêt đâu, cảnh vật ấy sẽ chỉ là “ quá khứ” nơi “tương lai” không xa.

  1. Phan Văn Tùng - 09520394 - CNPM04

<img src=‘http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/184024_164328420286789_100001288959707_382957_5754327_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

<img src=‘http://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/180752_164328446953453_100001288959707_382958_3723897_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Thời gian trôi sao mà nhanh quá! Mới đây thôi mà đã hết một năm và cái thời áo trắng cũng dần trở thành lạ lẫm. Cuộc sống mới mẽ ngày nào nay cũng dần thân thuộc. Những người bạn chẳng còn xa lạ bởi trong tim đã chứa đầy yêu thương. Còn ngỡ ngàng không? Còn hụt hẫng không với ngôi trường mới? Chẳng lẽ những ngày tháng sống dưới mái trường này, chẳng đủ để cho ta yêu hơn… Chẳng lẽ những giây phút lang thang, loanh quanh sau sân trường chẳng đủ cho ta tìm được một góc nhỏ than quen mà ta hằng mơ ước?

Tôi yêu UIT! Tôi yêu những con người ở đây!

<b>3. Nguyễn Thị Thiên Kiều - 09520417 - HTTT</b>

Tên bài dự thi: <b>UIT một ngày nắng</b>

<img src=‘http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/183852_164328540286777_100001288959707_382960_7157474_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

( Bức ảnh được chụp vào giờ giải lao một sáng thứ 5 từ đoạn hành lang 307-308. )

Gió thật mát và nắng rất ấm.Nhìn xuống, hàng cây màu xanh sao mà diu dàng quá, làm ta liên tưởng đến câu thơ của Hàn Mặc Tử :

“ Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt qua xanh như ngọc “

Chợt thấy yêu lắm ngôi trường này, sau những giờ học căng thẳng ta lại được hòa mình vào thiên nhiên 1 cách nhẹ nhàng đến vậy

Tên bài dự thi: <b>UIT một chiều mưa</b>

<img src=‘http://a5.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/185672_164328530286778_100001288959707_382959_4414077_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

(Bức ảnh được chụp vào một chiều thứ hai đầu tháng 12-2010)

Sài gòn bước vào mùa mưa rồi.Cả ngày trời nắng nóng là thế mà chỉ tầm 4-5h chiều thì mưa.Lúc thì râm râm, khi thì xối xả, đủ để cản bước chân UITTer nào đó có ý định về.Dường như mưa muốn níu kéo bước chân sinh viên ở lại trường lâu thêm chút nữa, 1 chút xíu thôi cũng được…

Đứng ở đại sảnh chờ mưa tạnh, ta vô tình ngước lên khoảng trời .Trời thật cao, thật xa nhưng lại cũng thật gần tựa như những ước mơ của sinh viên UIT và cho cả chính ta.

<b>4. Võ Thanh Lâm - 09520418 - CNPM</b>

<img src=‘http://a8.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183588_164328753620089_100001288959707_382962_5853470_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Các bạn có thể thấy tấm đầu tiên, là bức tranh công trường trường mình đang xây dựng.Đã gần xong phần móng và chập chững bắt đầu những viên gạch đầu tiên.Tôi bỗng thấy mình trong đó.Vì sao ư?

Các bạn thấy không, trên những cây cột thép là một bầu trời xám.Mưa gió bão bùng đang đến, ngăn cản sự vươn lên của tòa nhà sắp xây.Nhưng kệ, tất cả chúng ta, đều mang một bầu nhiệt huyết như các công nhân ngoài kia.Họ cố gắng mọi sức lực để tòa nhà đứng vững trước bao phong ba sóng gió, vừa vươn lên vững chắc, sừng sững giữa bầu trời.Chúng ta cũng vậy.Khi bước vô trường chúng ta chỉ như mảnh đất ngoài kia, gần như là con số không.Tuy vậy, mỗi học sinh UIT như những phiến đá nhỏ, xếp cạnh bên nhau, đoàn kết bên nhau, cùng thử thách sức chịu đựng, khả năng vượt gian khó trước sự xô bồ của cuộc sống, để từng bước làm nên một tòa nhà thương hiệu UIT.Họ, các công nhân ngoài kia và chúng ta, những sinh viên trường UIT tuy làm viẹc khác nhau nhưng lại cùng chung mục đích là đưa ngôi trường UIT xinh đẹp và đầy uy tín, xứng đáng là ngọn cờ đầu đưa nền công nghệ thong tin nước nhà lên một tầm cao mới !

<img src=‘http://a6.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/183472_164328706953427_100001288959707_382961_19351_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Tôi đang đứng đây với mô hình trường trong tương lai.Bụi bám đầy kính.Đặt trong một góc khuất của cầu thang.Tuy nhiên, các bạn có thể thấy luồng ánh sang từ phía sau chiếu tới.Nó hứa hẹn một tương lai tươi sáng cho ngôi trường chúng ta.Một ngày nào đó, cái công trình tuyệt mĩ kia sẽ không nằm trong khung kính đầy bụi đó nữa, mà sẽ “hiên ngang giữa đất trời”.Ngày đó, tôi sẽ một lần nữa chụp với mô hình, nhưng không phải mô hình bằng kính mà là với một công trình đáng ngưỡng mộ.Và dù thời gian trôi bao xa đi nữa, tôi ẫn sẽ chỉ với các con của mình với một niềm tự hào: ĐÓ LÀ NGÔI TRƯỜNG BỐ TỪNG THEO HỌC !

<b>5. Lê Hoàng Hòa - 10520326 - MMT05</b>

Tên bài dự thi: Khát vọng - UIT

<img src=‘http://a2.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/184768_164328836953414_100001288959707_382963_3252830_n.jpg’ border=‘0’ alt=‘user posted image’ />

Ngày trước thi đại học, bỏ qua mớ hồ sơ đủ trường giảng dạy công nghệ thông tin mà tôi đau đầu lựa chọn, cuối cùng UIT là điểm dừng tay của tôi.

Ngày gần thi, tập trung tối đa và “cày” cực lực vì tương lai.

Ngày có điểm, cùng với niềm hi vọng và nổ lực, giấc mơ sinh viên của tôi đã thành sự thực.

Ngày nhập học, trên mỗi ki-lô-mét tôi tới trường là niềm vui, tự hào của một tân sinh viên lần đầu bước vào giảng đường đại học…

Và ngày nay, sau hơn 3 tháng học tập tại trường, tôi nói lên cái nhìn của tôi đối với UIT…

Trường không hiện đại, nhưng thông tin luôn được cập nhập thường xuyên, nhiều những buổi hội thảo, triển lãm đem lại cho sinh viên nhiều cái bổ ích trong chuyên nghành hay ngoài xã hội, chưa kể sinh viên luôn biết tự học hỏi cái mới rồi chia sẽ cho nhau…

Trường không mới, nhưng luôn sạch sẽ, luôn có những món đồ trang trí, công trình sáng tạo của sinh viên tô điểm cho trường…

Phòng học không có máy lạnh, nhưng luôn đầy gió, với khoản sân trong, ngoài dãy phòng đầy cây xanh tạo ra không gian tươi mát, nhìn trường giống công viên hơn là trường…

Trường không lớn, nhưng tình người lại bao la. Với những con người không biết tên nhau cũng sẵn lòng giúp nhau khi gặp vấn đề không tự giải quyết được, với những thầy cô vui tính luôn vì học viên, với những ánh mắt, nụ cười thân thiện khi bước chân vào trường…

Nói tóm lại, UIT không có những thứ trong trí tưởng tưởng của tôi trước đây nhưng nó cũng có những thứ mà tôi không bao giờ nghĩ tới. không phải ai cũng vào được đại học và may mắn là tôi không phải nằm trong số đó. Niềm đam mê máy tính kể từ khi tôi rê con chuột đã dẫn tôi tới UIT. Hi vọng tại đây tôi có thể hoàn thiện mình, trang bị cho mình những hành trang tốt nhất để có thể tự mình chèo lái trên con đường công nghệ thông tin trắc trở. Khát vọng bay thật cao, thật xa vì mình và xã hội từ bệ phóng UIT.

UIT is a family in my eyes…

vụ này hình như chìm xuồng rồi nhỉ? ^^

<!–QuoteBegin–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> </td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–>
Đây là thể loại panorama, tức là chụp ảnh nhiều góc độ, liền nhau, rồi ghép lại.
<!–QuoteEnd–></td></tr></table><div class=‘postcolor’><!–QuoteEEnd–>

Mới nghe lần đầu. <!–emo&:)–><img src=‘http://www.uit.edu.vn/forum/html/emoticons/smile.gif’ border=‘0’ style=‘vertical-align:middle’ alt=‘smile.gif’ /><!–endemo–>
Ghép lại nghe sao giống như phải chỉnh sửa bằng các công cụ ấy nhỉ.
Nghe ko được tự nhiên.
^^

Hi!
Xin phép anh Long cho em được phép comment ở đây được ko nhỉ?
Thank.
Thân!

<!–QuoteBegin–></div><table border=‘0’ align=‘center’ width=‘95%’ cellpadding=‘3’ cellspacing=‘1’><tr><td><b>QUOTE</b> </td></tr><tr><td id=‘QUOTE’><!–QuoteEBegin–>
<span style=‘color:purple’>Nhóm Võ Quang Thịnh - 07520333 - HTTT
Phạm Nguyễn Trường An - 07520004 - KHMT
Lâm Anh Khoa - 07520178
</span><!–QuoteEnd–></td></tr></table><div class=‘postcolor’><!–QuoteEEnd–>

Hi nhóm trên. ^^
Mình rất thích các bức ảnh của các bạn.
Nó đặc biệt ở chỗ “những đường cong quyến rũ”.
Các bạn có Facebook hay gì ko nhỉ?
Mình rất muốn xem tất cả những bức ảnh mà các bạn đã chụp được.
Hy vọng các bạn ủng hộ tinh thần học hỏi cách chụp ảnh của mình.
Thanks. ^^