Chân dài: Tội gì không yêu đại gia!
Ai chả thích đi mua sắm, ăn uống rồi chơi bời này nọ, đi với người yêu mà cứ phải nhìn cái ví để chọn món thì chán lắm. Với lại ngồi xe ga quen rồi, giờ bảo mình ngồi xe số, eo ôi ngán…
Sống dựa, sống bám đang hiện hình rất rõ ở một bộ phận không nhỏ người trẻ. Thay vì lao động để tự nuôi sống mình, họ chọn cách sống như tầm gửi, chỉ biết leo bám vào cành cây. Thậm chí có người sẵn sàng “bán thân” để có cuộc sống an nhàn. “Nhắm mắt” làm bồ nhí đại gia** **
Được xếp vào hàng “mặt đẹp như hoa, thân hình chuẩn như người mẫu” nên Hà Thu (quê Hải Phòng) quyết tâm thực hiện mơ ước trở thành minh tinh màn bạc. Sau năm lần bảy lượt thi cử, Thu cũng đỗ vào một trường Cao đẳng đào tạo diễn viên ở Hà Nội ở tuổi 24.
Thời gian lên Hà Nội ôn thi, Thu không quản nặng nhọc làm đủ mọi thứ nghề để kiếm sống, nào bán quần áo, phục vụ quán cà phê. Từ khi thi đỗ, môi trường học tập cũng tạo cho Thu những cơ hội việc làm “nhàn nhã mà lương cao hơn”. Thu bỏ việc ở một quán cà phê để chuyên tâm theo các bạn đi diễn. Bởi dù làm diễn viên phụ, đóng mấy vở be bé thì thu nhập của Thu cũng hơn hẳn làm phục vụ quán cà phê.
Đi diễn cũng đồng nghĩa với việc Thu phải ăn mặc sành điệu hơn, hợp mốt hơn. Rồi bạn bè rủ đi bar để “mở rộng mối quan hệ” cô cũng gật đầu đồng ý. Dần dần cuộc sống sinh viên của Thu chỉ là thỉnh thoảng lên lớp, thỉnh thoảng đi diễn và tối nào cũng đi bar.
Như bạn bè vẫn nói, chăm đi bar cũng có cái lợi của nó, sau hai tháng “cày mặt” ở bar, Thu cũng lọt vào tầm ngắm của một vị đại gia bất động sản tuổi ngoại ngũ tuần. Ban đầu khi nhận được lời đề nghị của vị đại gia nọ - “làm bồ của anh, anh sẽ lo cho em tất cả”, Thu còn bĩu môi không thèm trả lời vì “ông già này đáng tuổi bố mình”.
Đến khi phải chìa tay vay từng đồng một sống qua ngày, Thu mới lần mò lại mẩu giấy ghi số điện thoại mà vị đại gia nọ giúi vào túi xách cô. Chỉ một lời đồng ý của Thu, lập tức cô được chuyển đến một căn hộ chung cư đầy đủ tiện nghi. “Anh” giao cho Thu một chiếc chìa khóa xe máy và dặn “em thích đi diễn thì đi, không thì ở nhà, anh lo tất”.
Được lo từ a tới z, cuộc sống sinh viên của Thu bây giờ là thỉnh thoảng lên lớp, thỉnh thoảng đi diễn, ngày ngày đi mua sắm, lúc nào đại gia alo là có mặt.
Nguyễn Huyền (ĐH Văn hóa Hà Nội) cũng có cô bạn “sống sướng nhờ sắc đẹp” như Thu. Huyền kể: “Có cô bạn cùng khoa với mình tên Ng., người Sơn La, cao ráo, trắng trẻo, được xếp vào hàng hotgirl của khoa. Hồi năm nhất mình thấy cô ấy ăn mặc giản dị, tóc đen nhánh, dễ thương lắm. Đến năm thứ hai bắt đầu biết ăn diện, tóc ép nhuộm vàng hoe. Bây giờ đến cuối năm ba rồi thì lột xác hẳn, mặt lúc nào cũng phấn son, váy áo toàn hàng hiệu, sành điệu nhất nhì khoa.
Nghe đâu nhà cô ấy trên Sơn La cũng nghèo, cô “đổi đời” vì cặp bồ với đại gia. Có lần đi thi mặt cô ấy bầm tím, phải đeo kính đen, mọi người xì xầm là cô ấy bị đánh ghen”.
Gái đẹp tội gì yêu trai nghèo!
Chuyện những kiều nữ có sắc đẹp, sẵn sàng đánh đổi tất cả để có cuộc sống an nhàn, đầy đủ giờ đây không còn hiếm. Thậm chí dù họ làm bồ nhí đại gia, cặp kè với người có gia đình vẫn “bô bô” cho thiên hạ biết chứ không còn giấu giếm như trước đây.
Như cô bạn tên Ng. người Sơn La của Nguyễn Huyền, bạn bè trong trường nhìn Ng. leo lên chiếc xế sang của “người yêu” đáng tuổi cha chú mình cũng chỉ trỏ, xì xầm bàn tán nhưng Ng. mặc kệ lời ra tiếng vào. Thậm chí cô này còn sẵn sàng “đáp trả” với những đối tượng không chịu “nói xấu sau lưng”.
Huyền kể: “Có lần mình chứng kiến Ng. đốp chát với hai người bạn cùng trường. Hai cô kia nhìn thấy Ng. bước về phía chiếc xe sang thì cười khuẩy rồi bảo chả khác nào con ca ve. Thế là Ng. tiến về phía hai bạn này hỏi thẳng “hai bạn cười cái gì”. Hai cô bạn kia chưa kịp phản ứng thì Ng. đã đốp luôn “chân ngắn thế thì còn ế dài dài”.
Chân dài đi với đại gia, trai nghèo thì đừng mơ yêu gái đẹp dường như đã trở thành logic tất yếu của cuộc sống. Hầu như cô gái nào có nhan sắc, dáng chuẩn cũng thường trực suy nghĩ “không việc gì phải yêu trai nghèo”.
K. A (một cô gái có nhan sắc được xếp vào hàng hotgirl của trường THPT N.T) không ngại ngùng tuyên bố “mình thế này, chả tội gì phải yêu trai nghèo”. Tiêu chí chọn người yêu của K.A là “không cần đẹp trai lắm nhưng phải có tiền và ga lăng”.
“Ai mà chả thế, mình đẹp tội gì yêu trai nghèo. Nói thì người ta bảo thực dụng nhưng yêu người nghèo khổ lắm. Ai chả thích đi mua sắm, ăn uống rồi chơi bời này nọ, đi với người yêu mà cứ phải nhìn cái ví để chọn món nọ món kia thì chán lắm. Với lại ngồi xe ga quen rồi, giờ bảo mình ngồi xe số, eo ôi ngán!”, K. A thẳng thắn.
“Thử tìm cả đất nước này xem có chân dài, mặt đẹp nào chịu lấy ông chồng nghèo không. Có mà tìm mòn mắt không ra”, K.A nói thêm.
Theo Vietnamnet
cũng đúng thôi, họ đẹp, họ có quyền, họ giàu, họ cũng có quyền =]]
“Trai tài, gái sắc” - Rất bình thường. ![]()
não phẳng lắm thế nhỉ :)) tự biesn mình thành món hàng mà còn vênh mặt, tặng nghe bài này nha =))
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tra-Gia-Karik/ZWZE6Z7A.html
[QUOTE=10520058;55274]não phẳng lắm thế nhỉ :)) tự biesn mình thành món hàng mà còn vênh mặt, tặng nghe bài này nha =))
[/QUOTE]
Phẳng chỗ nào bạn? Nó đẹp ko lẽ nó cặp với thằng nghèo mới là thông minh à?
[QUOTE=08520521;55259]“Trai tài, gái sắc” - Rất bình thường. :)[/QUOTE]
Trai tài - gái sắc là rất bình thường… người Do Thái còn khuyến khích điều này… nhưng trai già - gái trẻ hoặc trai trẻ - gái già thì là một điều bất bình thường… xã hội cực kỳ lên án… cả về mặt xã hội lẫn di truyền!!!:rolleyes::rolleyes:
Trong cái xã hội thực dụng này thì chuyện đó hết sức bình thường nếu không muốn nói là 1 xu thế gần như là hiển nhiên. Ai cũng muốn được cái lợi cho mình, đánh đổi chút ít nhan sắc thì có đáng là chi. Nhưng không hiểu rằng phần lớn những người con gái đó họ có nghĩ đến giai đoạn “hậu đại gia” khi mà nhan sắc hay vấn đề gì đấy khiến cho họ không còn có được tình trạng hiện giờ thì sẽ thế nào không nhỉ? Đi làm ư, làm gì nào khi mà học hành chẳng lo được? Yêu 1 người khác ư, yêu ai nào khi mà vốn dĩ mình đã như vậy rồi? Câu trả lời này phải do họ tự trả lời thôi, người ngoài không biết được.
đúng là: trai đẹp có quyền, gái đẹp có tiền ![]()
Cái gì cũng có cái giá của nó thôi…Yêu thằng giàu chưa chắc đã sướng. Có tiền chưa chắc đã vui. Đời là vô thường mà. Lên voi xuống chó mấy hồi. Giàu đó rồi trắng tay đó.Yêu đó rồi ghét đó…Mọi sự đều như trở bàn tay…Sống sao cho thỏa chí là được mà…
PS: “Bao gái được thì thải gái cũng được”…Câu này của bác nào trên báo đó…Không biết khi “thải” thì mấy hotgirl kia sống sao nhỉ:confused:
mấy bác ăn nói thâm thúy quá, e chốt lại 1 câu dân dã :
Không tiền nên chẳng có ai
Có tiền phải hốt chân dài vài em
Mình thì hơi đâu mà ngĩ ngợi nhiều đến chuyện này, người ta đẹp, giàu, người ta muốn gì làm gì là quyền người ta, miễn không làm hại ai là được. Mình là dân nghèo, từ những người làm nông mà ra, bây giờ chỉ nghĩ cố gắng học để cuối kỳ này điểm cao.
[QUOTE=10520409;55374]Mình thì hơi đâu mà ngĩ ngợi nhiều đến chuyện này, người ta đẹp, giàu, người ta muốn gì làm gì là quyền người ta, miễn không làm hại ai là được. Mình là dân nghèo, từ những người làm nông mà ra, bây giờ chỉ nghĩ cố gắng học để cuối kỳ này điểm cao.[/QUOTE]
Và có tiền học bổng…Có tiền dẫn bạn gái đi chơi;![]()
[QUOTE=08520599;55376]Và có tiền học bổng…Có tiền dẫn bạn gái đi chơi;;)[/QUOTE]
Anh cứ nói đùa… nếu có đi chăng nữa dc 1tr5 dẫn gái đi mấy ngày hết nó bỏ m* luôn! Thôi, không chơi trò này. Chỉ thích ăn uống thôi. ![]()
“Trai ham sắc, gái ham tài” là vậy đó. Xem clip này là biết ngay: http://www.youtube.com/watch?v=czmj1UKKgl8
[QUOTE=09520200;55301]Phẳng chỗ nào bạn? Nó đẹp ko lẽ nó cặp với thằng nghèo mới là thông minh à?[/QUOTE]
em có giửi thích mà “tự biến mình thành món hàng” =>> bonus cái bài của Karik nữa ![]()
Không đủ khả năng để bình luận cuộc sống của họ. Cuộc đời khó biết điều gì đúng điều gì sai lắm.
Vấn đề quan điểm mỗi người mà thôi!
Chà cái chủ đề này làm mình liên tưởng tới câu chuyện này:
Có 2 cô gái đến xin việc ở một công ty nọ mà công ty đang cần gấp một người thư ký. Giám đốc trực tiếp phỏng vấn họ. Một người học vấn ko cao nhưng chân dài, eo thon nõn nà, 3 vòng chuẩn cả 3 ![]()
Còn người thứ 2 thì học vấn uyên thâm, bằng cấp đầy cặp nhưng lại chân ngắn, kém sắc (ko đến nỗi như Hoàng Hoa Huyền Diệu trong Cô gái xấu xí). Dĩ nhiên khi phỏng vấn thì cô thứ 2 (chân ngắn) trả lời ngon lành cành đào hơn cô thứ 1 (chân dài). Nhưng trớ trêu thay cô thứ nhất được nhận, còn cô thứ 2 thì bị loại. Cô chân ngắn thấy uất ức hỏi lại và câu trả lời của ông giám đốc dành cho cô như sau: Kiến thức có thể bù đắp sau quá trình làm việc nhưng chân thì không thể dài ra theo thời gian!!! ![]()
Không có ý kiến gì. Chỉ ráng cày thành cho thành “đại” thui ![]()