[Tân sinh viên] Cần gì để trở thành sinh viên công nghệ thông tin?

Lâu ngày sinh rảnh rỗi ngồi viết chém tí cho vui, những thứ sắp viết 100% là hư cấu, có trúng ai cũng nhột nhột chớ đừng giật mình cầm gạch chặn đường mình nhé :stick:

Câu hỏi bự đối với mỗi sinh viên khi bước chân vào trường ĐH CNTT: học xong ra mình làm cái gì, có thất nghiệp không? Mình sẽ học cái gì? Và mình liệu sẽ leo lên được chỗ nào :boss: Rất ít người tự hỏi bản thân mình câu này: Để học Công nghệ thông tin thì bản thân mình cần những gì?

1. “Trời sinh voi sinh cỏ”

Câu này xưa nay người Việt Nam ít nhiều đều áp dụng, vô thức và cả có chủ đích.

  • Có thể ngày xưa bạn không biết gì, nhưng bố mẹ bạn muốn bạn thi vào ĐH CNTT. Thôi kệ, cứ thi vô đi, học miễn ra trường là được.
  • Ngày xưa mình rất thích chơi game, nên chắc là chui vô ĐH CNTT thì sẽ được tiếp tục ước mơ, hoặc chí ít là hiểu hiểu về cái mớ game mà mình chơi. Kệ nó, được miếng nào hay miếng đó :nose:
  • Rất hâm mộ cái máy tính, muốn làm chủ nó, nhưng không biết làm gì, thi vô ĐH CNTT để học về nó.

Còn những bạn đã định hướng rõ ràng là vô ĐH CNTT để trao dồi kiến thức, hoặc đã tự học lập trình ở những năm cấp 2, 3 và muốn mở rộng hơn nữa về nó thì không nói tới, vì đã có định hướng đường đi trước rồi. Còn thuộc 3 dạng kể trên thì đúng là rơi vô tư tưởng “trời sinh voi sinh cỏ” như trên.

Nhưng dù lý do là gì đi chăng nữa, thì đã đậu vào trường, đã chính thức làm sinh viên thì bạn phải chịu trách nhiệm về lựa chọn của mình. Suy cho cùng, ký tờ giấy xét tuyển NV1,2,3,4 là chữ kí của bạn :oh: nên cố gắng mà học cho tốt nhé.

2. Nhưng có sao đâu, vì… “trời sinh voi sinh cỏ mà”

Đại học ở VN vốn dĩ đầu ra khá dễ dàng. Chỉ cần chăm học, và tíêp thu được kiến thức mà các thầy cô muốn truyền dạy thì bạn đã cầm chắc tấm bằng cử nhân/kỹ sư trong tay rồi.
Tuy nhiên, bằng tốt nghiệp có khá có giỏi, có trung bình, sinh viên tốt nghiệp ra có sinh viên giỏi, có sinh viên khá, có sinh viên cầm bằng giỏi nhưng thất nghiệp, có sinh viên cầm bằng trung bình hoặc thậm chí đi xin việc chả cần ghi vào mình học trường gì, bằng cấp ra sao, nhưng hồ sơ đưa vô 3 công ty thì cả 3 đều gọi đi phỏng vấn, và vào công ty mình mơ ước với lương khởi điểm thì 15 củ trở lên :adore:

Vậy, sinh viên tốt nghiệp khác nhau ở chỗ nào mà thất nghiệp với >15 chai lương khởi điểm lạ vậy ta?

3. Những thứ cần chuẩn bị khi làm sinh viên Công nghệ thông tin

Có một câu mình khá tâm đắc, ngày xưa đã từng nói với các bạn tân sinh viên khóa 07: “Quan trọng không phải là bạn học được gì trên giảng đường đại học, mà quan trọng là những gì bạn học được trong quá trình học đại học” :go: Dưới đây sẽ là những tâm sự (chém gió) về những thứ bạn có thể quan tâm khi bước chân vào trường.

Ngôn ngữ thứ hai - In gờ lít

Phần 2: Ngôn ngữ thứ hai - In gờ lít

Ngày xưa, lúc làm luận văn, thầy bảo làm 2 đứa làm chung đề tài sẽ dễ hơn. Chung nhóm với mình là một đứa bạn cùng lớp.

Tuần đầu, về tìm tài liệu đọc.

Cuối tuần gặp thầy báo cáo và hỏi một số thứ, quay sang hỏi thằng kia: “Ê mày đọc tới đâu rồi” “Tao còn đang đọc tài liệu mày ơi” “ờh, mày đọc đi”. Quay đi quay lại, tới coi nó đọc tài liệu xem nó đọc cái gì mà lâu dữ vậy (mỗi thằng đọc có 4 cai báo cáo, mỗi cái tầm chục trang).
Ngó sang, ồh mai gốt :stick: nó bỏ cái báo cáo vô google translate, xong dịch ra tiếng Việt rồi đọc… :sweat: làm cái luận văn đọc không dưới 100 cái tài liệu tiếng Anh, toàn từ chuyên nghành. Ngồi đọc căng mắt ra còn chưa chắc hiểu hết, mà bỏ vô dịch máy xong đọc… Thánh àh :rap:

Lẳng lặng xin thầy “Thầy ơi cho em solo, em thấy không hợp làm việc nhóm”… Bỏ của chạy lấy người chớ biết làm sao. Dính tiếp có khi đến khi ra hội đồng nó vẫn còn đọc tài liệu chưa xong :confused:

Anh văn có quan trọng không?

Hồi xưa, có người bảo “anh văn không quan trọng” thì mình còn cười cười im re, nhưng giờ mà phán câu đó đảm bảo mình cự tới bến :shame:

Giờ thì làm nghề gì mà không cần In gờ lít?
Đến như chú gửi xe ở Vincom, lâu lâu có khách tây đi sang hỏi đường, cũng xổ dăm ba câu tiếng Anh “Du gâu đích quây, đen tân lép, đen tân rai, đát đờ đường nguyễn văn trỗi”. (You go this way, then turn left, then turn right, that the Đường Nguyễn Văn Trỗi)
Huống chi là sinh viên CNTT? Mở máy lên là tiếng Anh, lên mạng tìm một hồi cũng ra tiếng Anh, game chơi mở lên cũng là tiếng Anh…
Cái thế giới mà tài liệu thông tin toàn bằng tiếng tây tiếng u cả, còn tài liệu tiếng Việt thì “dịch 30%, 40% chém và 30% đoán” thì thôi thà ngồi đọc hẳn tài liệu tiếng Anh còn dễ hiểu hơn.

Còn mà ngồi trông chờ “ta là người Việt, ta chỉ đọc tiếng Việt” để ngụy biện cho cái sự kém tiếng Anh của mình thì mãi mãi không thể chấp nhận được.

Hồi xưa em không có học anh Văn giỏi, do không có điều kiện thế này thế nọ blah blah…

Hồi xưa là chuyện của hồi xưa, còn ngày nay thì phải tính chuyện ngày nay.

Vô trung tâm, học phí đắt ve kêu :sweat: cả chục triệu 1 tháng ấy chứ. Nhưng đâu phải chỗ đó là chỗ duy nhất để học đâu. Bỏ ba nghìn ra quán net, vô du túp, gõ vô “dạy học tiếng Anh” - thế là ta bắt đầu học. :misdoubt:

Nhịn ăn sáng 1 tuần, cầm bảy chục ngàn vô nhà sách hay tiệm sách cũ gì đó, lựa cuốn từ điển nhỏ nhỏ gọn gọn bỏ túi. Mỗi ngày lấy giấy viết ra vài ba từ, bỏ vô túi, nhẩm cho thuộc, viết chục lần cho nhớ từ nhớ nghĩa. Một ngày 3 từ, một tuần 20 từ, một tháng 80 từ. Một năm gần 1000 từ vựng vô đầu. Thế là đủ dùng. :sunglasses:

Mở tài liệu tiếng Anh ra đọc, điều tối kị nhất là ném hết vô tran sờ lây nhờ máy dịch. Cái đó là máy nó dịch, còn người viết, ý tưởng gì đó thì đi hết ráo. Ráng ngồi căng mắt ra mà dịch, từ nào không biết thì bật từ điển trên máy, trên mạng, hoặc tra cuốn từ điển mua hồi hôm bữa. Lần sau hoặc lát nữa gặp lại từ đó, thì tự nhớ để khỏi mắc công tra nữa, tự nhiên cái từ nó vô đầu mình.

Trường có hội thảo tiếng Anh, nghe không tốt cũng nên đi nghe thử xem họ nói nhanh cỡ nào, mình nghe được chữ nào, về nhà mở từ điển ra, coi lại chữ nào mình nghe chưa rõ, nghe bập bõm. Vô gú gồ tran sờ lây, gõ từ đó vô rồi bấm nghe nó đọc, rồi đọc theo. Lên du túp tiếp tục mở mấy cờ líp anh văn ra nghe. Nghe đến khi nào ổn, thì lại đi hội thảo, lại nghe, lại tiếp tục tra từ. Dăm bảy lần, tự cái lỗ tai nghe được. “Đọc đúng là sẽ nghe đúng” - câu này hồi xưa học anh văn thầy có nói với mình, giờ nói lại y chang nè.

Tự tin rồi, thì có thể năng động hơn, tham gia các lớp tiếng Anh cuối tuần, trong NVH Thanh Niên hay tổ chức, hay mấy trung tâm lâu lâu cũng có, dĩ nhiên là free. Vô đó ai cũng như ai, họ phát cho tờ giấy chủ đề, đọc cho hiểu, rồi nói theo nhóm hoặc chia cặp. Nói sai cũng được, có tình nguyện viên họ nghe họ chỉnh cho mình, đừng sợ mắc cỡ, vì bị chỉnh khi đi nói nhóm, hơn là sau này ngồi nói chuyện với khách hàng họ chỉnh càng nhục hơn. :sweat: chưa kể tranh thủ cơ hội giao lưu các bạn sinh viên Kinh tế, Nhân Văn… đông lắm :beauty:

Kết

Tiếng Anh là một phần quan trọng không thể thiếu nếu bạn muốn theo đuổi công nghệ thông tin. Không thể trông chờ mọi thứ sẽ được chỉ dạy hoặc hướng dẫn tận tay cho bạn. Thế giới công nghệ thay đổi mỗi ngày, mỗi ngày có cả tỉ vấn đề xuất hiện và cả tỉ cách giai quyết, và những thứ đó đều bằng một hoặc vài ngôn ngữ, và nhiều nhất vẫn là tiếng Anh.

Học tiếng Anh không khó và không bao giờ muộn, quan trọng là bạn quyết tâm thế nào thôi. Có kế hoạch, đặt ra mục tiêu và thêm 1 phần quyết tâm. Đừng để 4 năm đại học trôi qua mà vốn tiếng Anh của bạn còn kém khi ra trường thì không thể đổ lỗi cho ai được ngoài việc tự trách mình, OK?

Cảm ơn anh —

Máy vi tính - ve chai đây mại zô~

Phần 3: Máy vi tính - ve chai đây mại zô~

Đối với mình, sử dụng máy tính có 2 loại:

  • Loại dùng như đồ trang sức/công cụ: chỉ dùng máy tính với chức năng của nó. Nói nôm na là người dùng bình thường. Mở máy lên, mở chương trình, dùng chương trình, tắt máy. Và hết.
  • Loại dùng như ve chai: mở chương trình, cài, hư thì sửa, hư nữa thì… sửa tiếp. Lâu lâu thấy yếu thì nâng cấp (tự tháo hoặc đem ra tiệm thay, đem đồ cũ về rao ve chai).

Với loại thứ hai thì máy vi tính không khác gì đồ ve chai thật sự :sure: muốn nó là công cụ cũng được, mà buồn buồn đem ra cài lại ủi sạch máy thành đồ ve chai cũng được.

Sinh viên công nghệ thông tin nhất định phải có máy tính?

Tất nhiên. Tuy nhiên bạn không cần thiết phải có ngay máy tính từ lúc vào trường. Nhưng tối thiểu năm thứ ba thì bạn phải có cái máy tính cá nhân cho riêng mình.

Ở đây, mình chỉ sử dụng từ “máy tính” vì không nhất thiết nó phải là laptop, máy bàn cũng được vậy :nosebleed: miễn là có chỗ để bạn cài phần mềm vào, chạy lên, vọc, và làm cái luận văn trên đó.

Nhưng mà nhà em nghèo, em không có điều kiện blah blah

Nói thật, mình vô cùng kì thị những bạn nói câu này. Đâu phải cứ chuyện gì cũng lôi hoàn cảnh ra để nói được.

Thời gian cần kíp để các bạn có máy tính là năm thứ 3 đại học. Trong hai năm đầu, nếu bạn đi làm thêm, mỗi tháng để dành 100 nghìn thôi, thì hai năm bạn sẽ có hơn 2 triệu đồng. Số tiền này đủ mua cái máy tính để bàn cũ. Bạn có thể bắt xe bus vô trong các khu đồ cũ trong thành phố, khu Tôn Thất Tùng chẳng hạn. Đừng lười, hãy tự vận động cho bản thân mình một công việc. Dùng cái máy tính do công sức mình làm ra, tự bắt xe đi lựa, và tự lưạ chọn rồi vác về, lắp vào, nó “sướng” dữ lắm. Không cần máy i3 i7 gì cho quan trọng, cái máy Celeron cũ cũng dùng được rồi. Quan trọng nó chạy được Windows 7, chạy được cái phần mềm lập trình mà bạn cần, thế là đủ. :love:

Ngoài lề: hồi xưa, năm nhất có quen thằng bạn. Tết nó không về nhà, ở lại thành phố đi phụ xếp dưa hấu. Sau đợt đó nó dư tiền mua cái laptop đủ dùng. Thay vì tết nhất, hè, lễ… về quê chơi, đi mùa hè xanh, tình nguyện không công này nọ, thì để dành thời gian đó xin đi làm bán thời gian, phụ chạy bàn này nọ. Đừng sợ khổ, đừng sợ quê, mình lao động chân chính, kiếm tiền chân chính, có gì đâu mà sợ? Nhưng nhớ tránh mấy chỗ đa cấp ra. Đừng nghe lời đóng tiền này nọ là một đi không trở lại đó nghen.

Có máy tính rồi, thì dùng nó làm cái gì?

Thứ nhất, chịu khó đọc những gì có trên màn hình. 80% các vấn đề máy tính đều có thể giải quyết được khi đọc những thứ này. Vừa luyện anh văn, vừa luyện ít từ chuyên ngành.
Nên nhớ: thông báo lỗi là do con người viết ra, để người khác nhìn vào mà khắc phục lỗi. Rất nhiều bạn thấy thông báo lỗi thì không thèm đọc nữa mà nhảy lên hô hoán “ai giúp em với”, “lỗi này là lỗi gì”, mặc dù lỗi thông báo “ổ đĩa nó đầy không cài đặt được” :shame:

Thứ hai, máy tính là của mình, thì chịu khó vọc. Nhiều bạn cầm cái máy tính của mình mà cứ như của ai: phần mềm chỗ nào không biết, ram bao nhiêu và CPU cũng chả hay, thậm chí máy mình win gì cũng chả biết nốt (ngoài lề: “Máy em cài win7 hay win8 vậy? Mà bản 64bit hay 32bit?” “Dạ máy em cài win “đâu”, anh cứ gửi driver cho em đi” :confuse:)

Và thứ ba, phải làm chủ cái máy tính của mình. Biết cài phần mềm, biết cài win, biết xử lý vấn đề. Đây là điều tối quan trọng nhất.

Nhưng sinh viên công nghệ thông tin có phải sửa máy dạo đâu mà cần biết cài phần mềm?

Cách đây không lâu, trên vnexpress có một bài chia sẻ nếu nhớ không lầm nói về vấn đề Kĩ sư công nghệ thông tin không biết cài hệ điều hành.
Có vô số các thảo luận, chửi có, thông cảm có, giải thích có, ủng hộ luận điểm trên cũng có. Không bàn cãi nhiều vấn đề về mẩu tin trên, nhưng hãy tưởng tượng những trường hợp sau:

  • Máy thiếu font chữ, không biết cài, phải đem ra tiệm cài hoặc nhờ thằng bạn cài.
  • Năm thứ 2, học C#, không biết cài, phải đem ra tiệm cài hoặc nhờ thằng bạn cài.
  • Năm thứ 3, học Java, không biết cài, phải đem ra tiệm cài hoặc nhờ thằng bạn cài.
  • Năm xyz, cần cài abc, không biết cài, phải đem ra tiệm cài hoặc nhờ thằng bạn cài.

Và còn vô số những thứ cần cài, có cả ngàn thứ các bạn sẽ phải cài, gỡ, sửa lỗi trong quá trình cài đặt trong suốt 4 năm học ở trường. Chưa kể những vấn đề đó sẽ đi theo bạn suốt cả đời, miễn là bạn còn đụng vô cái máy tính. Và khi đó cứ có vấn đề thì bạn lại nhờ người khác sửa giúp? Hay thậm chí muốn chơi game mà cài vô còn không biết đường cũng phải đi nhờ? :doubt: nghe có vẻ nhục.

Kết

Thế nên, là sinh viên công nghệ thông tin, hãy làm chủ cái máy vi tính của chính mình. Không cần pro tới mức cái gì cũng biết, nhưng ít nhất cũng biết cài, biết xóa, biết bị hư cái gì và cần sửa cái gì. Máy tính là của bạn, nó ở bên bạn cũng trên 20 tiếng/ngày, thế thì tội gì mà không vọc nó cho rành? Mua về xong đắp chiếu, lâu lâu đem ra gõ word thì… phí cái máy lắm.

chém quá anh, ngoài lên fb em không biết làm gì với nó :shame:

[QUOTE=10520058;325552]chém quá anh, ngoài lên fb em không biết làm gì với nó :shame:[/QUOTE]

Có biết cài phần mềm không? :nosebleed: biết là được rồi.

[QUOTE=10520058;325552]chém quá anh, ngoài lên fb em không biết làm gì với nó :shame:[/QUOTE]
Chú có xài “win đâu” đâu mà biết :shame::shame:

[QUOTE=07520182;325559]Có biết cài phần mềm không? :nosebleed: biết là được rồi.[/QUOTE]
Em chỉ biết down về next next next, hư thì next next next lại thôi :shame:

[QUOTE=09520548;325581]Chú có xài “win đâu” đâu mà biết :shame::shame:[/QUOTE]
em không cài được win đâu XP :pudency:

[QUOTE=10520058;325607]Em chỉ biết down về next next next, hư thì next next next lại thôi :shame:[/QUOTE]

Thì cài phần mềm có vậy thôi :beatbrick: đâu có gì cao siêu đâu. Mà có muốn cao siêu cũng hết nút để bấm rồi.

[QUOTE=07520182;325647]Thì cài phần mềm có vậy thôi :beatbrick: đâu có gì cao siêu đâu. Mà có muốn cao siêu cũng hết nút để bấm rồi.[/QUOTE]
thấy nút nâng cao, chỉnh chỉnh gì đó chọn cài thêm, mù tiếng anh nên không hiểu :shame:

Google~ anh là ai?
Phần 4: Google~ anh là ai?
“Cái gì không biết thì tra gú gồ”
Đã trở thành câu ca dao quen thuộc ở thời đại công nghệ thông tin :shy: nhưng đáng buồn thay một bộ phận không nhỏ giới trẻ (và kể cả sinh viên Công nghệ thông tin) lại chưa dùng đúng cách hoặc thậm chí còn chưa biết sử dụng google.
Google anh là ai?
Google là một công ty khởi điểm từ Mỹ do… stop stop :go: giờ không phải học lịch sử, chúng ta có thể tìm hiểu về lịch sử và quá trình xây dựng Google sau. Google gồm một số dịch vụ nổi bật mà bạn có thể thường dùng sau: Search, Gmail, Docs, Drive, Maps, Translate, Scholar, Chrome.
Mấy cái thứ đó thì ai mà chả xài, có cần quan trọng hóa vậy không?
Cần chứ.
Hiện nay một số bạn vô cùng mù mờ về cách sử dụng Google, nhất là thứ mà gần như ngày nào ai cũng xài: Google Search và GMail. Đến việc đơn giản như copy thông báo lỗi để bê vào tìm, hoặc bỏ cụm từ cần tìm chính xác vào nháy đôi để tìm, hay forward một cái email đi cho người khác, thì cũng bó tay hoàn toàn :confused:
Đi học, lên giảng đường thầy về bảo tìm tài liệu đọc, thì lật đật lên forum, lên mailgroup hỏi xin loạn cả lên, trong khi chỉ cần gõ tên tài liệu cùng vài từ khóa như download hay pdf file là ra cả nùi kết quả.
Làm bài, báo lỗi biên dịch, cũng không dành được 20 giây bỏ cái thông báo lỗi vô Google xem chính xác do vấn đề gì, chụp cả cái màn hình đưa lên forum hỏi. Hóa ra là cài thiếu gói…
Thực hành, cần cài Java vào máy tính. Thay vì tìm chỗ tải, search cách cài, và search thông báo lỗi cũng như cách chỉnh environment thì lại không biết, “bó tay chấm cơm” rồi đem máy đi cho bạn nhờ cài.
Máy hư, phải cài lại một số thứ, lại chẳng cần tìm bộ cài đâu cho mệt mỏi, hay tìm thử xem máy của mình bị lỗi gì, cứ vác ra tiệm cho nó lẹ :boss: mặc dù tốn tiền cắn răng. Còn thằng bạn thì nhờ nó hoài cũng kì kì.:ops:
Còn một cái tối quan trọng nữa là email: mọi thông tin cá nhân, liên lạc, nộp bài, gửi CV, phỏng vấn, tài khoản thư viện, forum, thậm chí cả iBanking đều nằm trong mail cả. Vậy mà nhiều bạn còn không biết đặt cái password cho nó khó đoán một chút, hay bật cái tin nhắn confirm 2 lớp, hay thêm cái email dự phòng vào. Chỉ biết đăng kí cái tài khoản email xong vất đó, ngày ngày vô check, chả cần biết là bấm chỗ nào khác ngoài nút reply, nút newmail và nút gắn file. CC là gì cũng không biết, Bcc cũng không biết nốt :shock: cái nút Option nó như cái cực hình hay trở thành long đàm hổ huyệt, không dám click vào :hellboy:
Rồi cái email trường cấp, cả tỉ năm không thèm vào đổi mật khẩu, cũng không biết set email để phục hồi mật khẩu, cũng không biết set forward sang mail chính là cái gì. Xong tới lúc có chuyện cần dùng như lấy tài khoản MSDN AA, lấy lại mật khẩu của forum/tài khoản chứng thực để xem điểm, xin xác nhận, thì bắt đầu loạn cào cào cả lên.
Dùng thì biết dùng rồi, nhưng…
Không phải lúc nào quá dựa dẫm vào những thứ Google cung cấp. Bạn nên nhớ, Google cũng chỉ là một công cụ.
Google Search có thể cung cấp cho bạn nhiều thông tin, nhưng chính bạn phải lọc chọn và đảm bảo những kiến thức search ra bạn học hỏi được ít nhiều. Bài tập thầy giao về nhà, có thể tìm giải thuật, sau đó ngồi code lại, chứ search ra bài giải rồi bê nguyên xi, tới khi đi thi lôi phao chép hay ngồi cắn bút thì không ổn.
Google Translate có thể giúp đỡ chút chút trong khi bạn đang học tiếng Anh, nhưng bê tất cả mọi thứ bỏ vô dịch ra tiếng Việt rồi đọc thì… cũng như không. Chả giúp gì cho trình độ tiếng Anh của bạn cả. Xem lại phần 2 để biết thêm một số cách dùng Google Translate để học tiếng Anh nhé.
Google Mail, Google Drive cũng tốt, nhưng vẫn còn nhiều dịch vụ khác như Live.com, dropbox, Adrive… Ta có thể tham khảo, cái nào phù hợp nhất cho nhu cầu thì ta dùng, không cần cứng nhắc quá. Và đã dùng, thì mò thử settings xem nó cho mình chỉnh cái gì, có gì mình không chỉnh được, có tinh chỉnh gì cho nó chạy tốt hơn không.
Kết
Mỗi người có thể dùng các sản phẩm công nghệ theo cách khác nhau. Có người dùng nhiều, có người dùng ít. Nhưng sản phẩm con người tạo ra thì nên dùng nó để phục vụ cho mục đích của con người. Đừng để mình trở thành người lạc hậu, ngu dốt vì không theo kịp thời đại, hay trở thành một con sâu mọt quá phụ thuộc vào những sản phẩm ấy, để rồi khi bị cắt mạng hay vô phòng thi không sử dụng được thì… không làm bài được :nose:
p/s: Nãy giờ quên nhắc tới Google Scholar. Cái món này thì ai chưa dùng cũng nên xem qua nhé, khá hay đó, nhất là các bạn sắp tốt nghiệp hoặc đang làm đồ án. :smiley:

cài phần mềm dễ mà
thấy chỗ nào thì đem usb ra coppy cái icon đem về xài :look_down:

[QUOTE=chihuy105;331144]cài phần mềm dễ mà
thấy chỗ nào thì đem usb ra coppy cái icon đem về xài :look_down:[/QUOTE]

icon đã may, chơi lun cái Shortcut từ desktop mới đau :salute::salute::salute::salute:

[QUOTE=chihuy105;331144]cài phần mềm dễ mà
thấy chỗ nào thì đem usb ra coppy cái icon đem về xài :look_down:[/QUOTE]
cảm ơn bạn đã chỉ, windows phức tạp vãi, tưởng mỗi next next next là xong rồi :sosad:

[QUOTE=10520058;331464]cảm ơn bạn đã chỉ, windows phức tạp vãi, tưởng mỗi next next next là xong rồi :sosad:[/QUOTE]
Đùa à, đang troll đó, copy icon về chạy bằng niềm tin à

Phần 5: Câu lạc bộ? Đội, nhóm? Mùa hè xanh, có nên không?

Phần 5: Câu lạc bộ? Đội, nhóm? Mùa hè xanh, có nên không?

Môi trường Đại học, bạn sẽ gặp rất nhiều bạn mới, học tập và làm việc ở môi trường mới, gặp gỡ thầy cô mới, và một món đặc sản mà ít khi thấy ở các trường cấp III tại Việt Nam: hoạt động của các CLB, đội, nhóm.
Và hè tới, thay vì đi học thêm này nọ, bạn sẽ có lựa chọn tham gia một trong những công việc có ý nghĩa nhất đời sinh viên: chiến dịch Mùa hè xanh.

Câu lạc bộ, đội, nhóm là gì?

Thông thường, câu lạc bộ, đội hay nhóm là một tập thể gồm một vài, hoặc có khi cả trăm sinh viên/giảng viên/cựu sinh viên hoạt động dưới 1 danh nghĩa nào đó, và vì 1 hướng nào đó.
Ví dụ như các câu lạc bộ có sự tham gia và hỗ trợ từ các công ty như ITIC, hoặc các câu lạc bộ/đội/nhóm do Đoàn trường tổ chức.
Hoặc đơn giản, trong lớp tổ chức một nhóm học tập, để mỗi tháng/tuần 1-2 lần có 1 buổi gặp mặt nho nhỏ, để hướng dẫn lẫn nhau các vấn đề khó hiểu về học tập, hoặc seminar một vài vấn đề khó trên lớp.
Hoặc đơn giản hơn nữa, là một nhóm vài người chuyên tổ chức học nhóm, làm đồ án chung, chơi game chung.

Tham gia có ích lợi gì?

  1. Bạn sẽ được gặp nhiều bạn bè mới.
  2. Được tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa.
    Đôi khi, bạn sẽ có cơ hội được tham gia sinh hoạt gặp gỡ các trường khác, hoặc được giao nhiệm vụ nghiên cứu 1 vấn đề/đề tài và seminar nó với toàn bộ thành viên CLB/đội/nhóm.
  3. Được tham gia thực tập/tham quan tại công ty mà CLB/nhóm đó hỗ trợ. Như Fsoft, Microsoft, Intel…
  4. Có thể tham gia một số project nếu nhóm/CLB/đội của bạn có yêu cầu thực hiện phần mềm/dự án nào đó. Bạn sẽ có cơ hội trải nghiệm công việc thực sự và trao dồi khả năng teamwork của mình rất nhiều.

Thế có hại gì không?

Cái hại nhất khi tham gia đó là bạn sẽ tốn thời gian cho công việc này.
Bạn phải xác định rõ thời gian của mình lúc nào dành cho việc học, lúc nào dành cho việc giải quyết các vấn đề ở CLB/đội/nhóm mình tham gia. Và luôn nhớ rằng: khi bạn đã tham gia, thì phải có trách nhiệm với công việc của mình, không được bỏ dở, cũng không viện cớ này nọ mà ảnh hướng đến việc học tập hoặc công việc chung của nhóm/đội/CLB.

Mùa hè xanh thì sao? Nghe có vẻ hấp dẫn

Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn… :sexy:
Hình như hơi lạc đề tí :brick:

Chiến dịch mùa hè xanh được Thành Đoàn phát động vào mỗi dịp hè cho sinh viên các trường đại học tham gia. Nếu như hè có thời gian (không phải học lại, về quê phụ giúp gia đình) thì các bạn nên tham gia. Tuy nhiên vẫn có một số vấn đề cần lưu ý như sau:

1. Tham gia mùa hè xanh là để làm việc.
Sẽ không có chuyện tham gia xong rồi bạn chỉ đi để chụp hình/check-in/làm biếng.

2. Sắp xếp thời gian được thì mới nên tham gia.
Nếu bạn bắt buộc phải về quê, hoặc phải đi làm thêm, hoặc học trả nợ trong dịp hè, thì mình khuyên bạn nên trở về/đi làm thêm/trả nợ. Đừng viện lý do mùa hè xanh để bỏ qua những việc khác, vì bạn có 4 năm để tham gia mùa hè xanh, và đừng tham gia mùa hè xanh khi đầu óc cứ canh cánh lo nghĩ việc khác.

3. Cung cấp cho mình đủ những kĩ năng cần thiết để tự bảo vệ bản thân.
Nếu bạn không biết bơi, nên tránh xa khu vực sông, suối, ao, hồ. Nếu bạn không giỏi định hướng, đừng dại dột theo bạn bè thám hiểm các khu vực hoang sơ khi đi chiến dịch.
Nếu bạn không quen sống điều kiện khắc nghiệt như ở nhờ nhà dân/nạo vét kênh mương/tham gia làm đường thì nên chọn công việc khác phù hợp hơn như sửa máy tính/dạy vi tính.

Đừng ham vui theo chân nhóm bạn trong khi kĩ năng của mình không đủ

Kết

Chung quy trong bài viết này, cái quan trọng nhất vẫn là trách nhiệm khi bạn tham gia CLB/đội/nhóm hay đăng ký tham gia chiến dịch Mùa hè xanh. Không chỉ là trách nhiệm với bản thân, còn là trách nhiệm với các thành viên tham gia chung và trách nhiệm với việc tự quản lý thời gian của bạn.
Việc tham gia vào các phong trào trong quá trình học đại học sẽ là con đường nhanh nhất và thiết thực nhất trui rèn cho bạn nhiều kĩ năng quý báu và cần thiết để bạn trưởng thành hơn, làm tốt hơn công việc bạn định hướng trong tương lai. Và biết đâu, nếu bạn nào đó không biết sau này mình ra trường sẽ làm gì, thì lại tìm thấy việc đó trong một buổi seminar với nhóm thì sao? :smiley:

Hóng phần 6 đại ca ơi :smiley:

Phần 6: Game hay không game?

Phần 6: Game hay không game?

Game là một phần tất yếu của sinh viên :sexy:
Thuở nhỏ, bạn đã từng mê mẩn với các máy điện tử 4 nút, thì nay, học ĐH với chiếc laptop sau lưng, bạn có thể dễ dàng chơi game gần như bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào :sure:

Vậy, câu hỏi quan trọng bây giờ là: game và học đại học, có liên quan và ảnh hưởng đến nhau hay không?

Game có hại gì?

Bản thân cũng là 1 tay khá nghiệm game =] những năm 2005-2006 thì mình cũng ghiền VLTK thôi rồi :love:
Lúc đó là lớp 11-12 nữa… Mà cứ cắm đầu cày hẳn 1 lúc 3 account cho nó máu :sure:
Hên là cuối năm lớp 12 thì bỏ game để ôn thi ĐH chứ không thì giờ cũng không có được cái account trường cấp để ngồi đây gõ chuyện phiếm cho mọi người đọc rồi :unhappy:

Giờ thì đỡ hơn nhưng 1 ngày cũng vài tiếng game… Hậu quả là…

  • Thời gian ngủ ít đi.
  • Lâu lâu trễ bữa. Cái này bạn nào có tiền sử đau bao tử mà còn trễ bữa thì…
  • Thời gian ngồi trước máy tính nhiều hơn thời gian ở ngoài…
  • Thời gian làm việc cũng ít lại để dành thời gian cho game :funny:

Game có lợi ích gì?

Thường thì đọc báo toàn thấy “Mê game, một thanh niên xyz này nọ”, hoặc “Thanh niên abc vì quá mê game”.
Thế thực ra game có tác dụng gì hay chỉ là toàn hại?

Chỉ đơn giản là một câu: Lợi hay hại, đều nằm ở chính bản thân mình.

Có nhiều bạn, trong thời gian học ĐH, chơi game triền miên. Nói thật là coi cái lịch 1 ngày của các bạn ấy, mình thực sự hoảng:

  • Sáng, đánh răng ăn sáng, thậm chí còn không đánh răng, làm ván game đã.
  • Lên lớp ngồi ngáp được nửa tiếng thì nghỉ sớm, ra quán net làm tiếp vài ván.
  • Trưa ăn vội ít cơm ở quán đối diện tiệm net.
  • Chiều có tiết, nhưng nhờ thằng bạn điểm danh dùm, rồi lại ngồi tiếp tới 8h tối.
  • 9h lết về tới phòng cầm ổ bánh mỳ, vừa chờ match vừa gặm.
  • 2h sáng chuẩn bị ngủ, nhưng vẫn cố cày cho nốt.:beatbrick:

Hệ quả:

  • Đi học không tập trung.
  • Ngủ không đủ giấc.
  • Ăn uống thất thường.
  • Ảnh hưởng nhiều đến học tập.
  • Làm việc nhóm kém, chỉ dựa vào bạn bè để làm bài tập nhóm hoặc qua loa cho xong môn.
  • Và quan trọng, đối với sinh viên thì chưa có thu nhập, chỉ chờ trợ cấp của gia đình thì đối với những game có trả tiền, bạn “nướng” một số tiền quá lớn hoặc nhỏ nhưng đều đặn vào game thì đó thực sự là một vấn đề đáng lo ngại.

Và điểm quan trọng nhất: không tích lũy được kiến thức gì với thời gian bạn bỏ ra chơi game cả.

Đánh giá 1 sinh viên nghiện game?
Sở thích của mỗi người khác nhau, không ai có quyền phán xét, ý kiến hay nhận xét gì về sở thích của người khác cả.
Mỗi người có toàn quyền quyết định để sử dụng thời gian của mình một cách hợp lý và phù hợp nhất.

Nhưng nếu, có thời gian suy nghĩ, hãy nghĩ thật kĩ xem nó có ảnh hưởng nhiều đến bản thân hiện tại, và quan trọng nhất là tương lai của mình hay không, thì đó mới là điều quan trọng.

Bạn có làm chủ được sự “nghiện game” của mình hay không?
Nếu mỗi ngày, bạn dành vài tiếng để chơi game, và nó không ảnh hưởng đến việc học tập, thì không có vấn đề gì to tát cả.
Nếu cuối tuần, bạn dành vài tiếng để dạo 1 vòng quanh game mình ưa thích, để xả stress sau 1 tuần làm việc học tập căng thẳng, thì không có vấn đề gì to tát cả.
Nếu kì thi đến, bạn có thể nghỉ game trong thời gian đó để làm bài tập, hoàn thành project nhóm, ôn lại vài công thức toán để thi cho tốt, thì thật sự, bạn đang làm tốt việc cân bằng giữa sở thích, công việc và học tập.

Còn nếu, bạn mê game đến mức chả quan tâm đến việc học hành, tương lai của bản thân nữa, thì… chẳng ổn chút nào cả :aboom:

Kết

Thời gian là của bạn, tuổi trẻ là của bạn. Bạn sử dụng nó để làm gì, không ai ngăn cấm hay chỉ bảo được cho bạn.
Hãy tự cho bản thân mình câu trả lời, và tự nhìn lại quỹ thời gian mình đã sử dụng để làm gì.
Nó đã hợp lý chưa?
Nó đã thỏa mãn những mục tiêu khi bạn vào học đại học chưa?
Nó có giúp gì cho tương lai vài năm sắp đến của bạn hay không?

Câu trả lời, là của mỗi người :slight_smile:

Phần 7: CV là gì? Có ăn được hem?
Phần 7: CV là gì? Có ăn được hem?
CV là thứ đầu tiên trên con đường khẳng định năng lực của bản thân mỗi người.
Có thể nói, CV quan trọng đôi khi còn hơn cả tấm bằng Đại học của bạn nữa :boss:
Nhưng tại sao lại nói như vậy? Một mảnh giấy đánh vài chữ, in giấy A4 lại quan trọng hơn cả tấm bằng bạn mài mòn cả đít quần 4-5 năm trời trên giảng đường sao? :stick:
Tầm quan trọng của bằng Đại học
Tuy ngày nay, việc ảnh hưởng của tấm bằng ĐH đã ít nhiều giảm đi so với 2-3 năm trước, tuy nhiên bạn vẫn sẽ cần bằng ĐH để có thể qua được vòng “gửi xe” của một số công ty.
Và mục đích của tấm bằng ĐH, thì… cũng chỉ có vậy?
Thực ra, tấm bằng ĐH không nói lên gì quá nhiều. Nó chỉ nói lên được rằng: bạn có khả năng và trình độ làm việc ở một mức độ nào đó, để có thể sinh lợi cho công ty mà bạn đến ứng tuyển.
Và không hơn không kém, thực sự nếu bạn không có bằng ĐH, đó cũng chẳng phải là chuyện to tát hay quá quan trọng.
Như vậy, thứ gì có cân lượng hơn khi bạn muốn khẳng định bản thân mình với nhà tuyển dụng?
CV là gì?
Cơ bản, CV là một tờ giấy (hoặc nhiều tờ) đánh máy hoặc viết tay, ghi lại toàn bộ những thứ gì bạn làm được và những gì bạn có thể làm được trong tương lai.
Nó là thứ đầu tiên và gần như là cơ hội duy nhất để bạn gây sự chú ý với bộ phận tuyển dụng của công ty mà bạn gửi vào.
Những thông tin cơ bản nên có trong CV của một người ứng tuyển cho vị trí trong ngành IT

  • Một ít thông tin cá nhân.
  • Thông tin những ngôn ngữ lập trình/nền tảng bạn có thể sử dụng được.
  • Thông tin những dự án/đồ án bạn đã từng làm qua. Có thể là đồ án môn học, đồ án riêng với bạn bè, ở một công ty bạn thực tập, hoặc ở một công ty bạn đã từng làm trước đây.
  • Có thể ghi thêm những thứ bạn ưa thích, sở thích cá nhân, những ngôn ngữ bạn thông thạo, hoặc kĩ năng mềm mà bạn có. Chi tiết thì càng tốt.
    Thế CV có ăn được không? Và CV so với bằng ĐH thì thế nào?
    Nếu CV của bạn tốt, bạn có thể gần như 80% gây ấn tượng và nắm chắc 99% cơ hội được tuyển.
    Thông tin về bằng ĐH, bạn có thể chả cần ghi vào CV cũng được. Nếu những project của bạn đủ “độ bự” và “ấn tượng” thì mình chắc chắn, công ty nào cũng sẽ rất hoan nghênh chào đón bạn, cho dù, bạn có bỏ ngang việc học của mình để theo đuổi đam mê.
    Đó là điều khác biệt lớn nhất giữa CV và bằng ĐH: đặt lên bàn cân, tấm bằng chả quan trọng với những gì bạn làm được và ghi vào CV của mình.
    Làm thế nào để có CV “tốt”?
    Bằng nỗ lực, mồ hôi và nước mắt? :stick:
    Dẹp nha… Đang viết CV tìm việc chứ không phải đóng phim tình cảm lâm ly nhiều tập…
    Lời khuyên của mình dành cho những bạn sắp ra trường, đang ở giữa thời gian học ĐH hoặc thậm chí là mới vào trường: hãy tận dụng thời gian thật tốt!
    Đừng ngại bỏ thời gian để học 1 ngôn ngữ mới.
    Đừng ngại tham gia 1 khóa học miễn phí ở trường.
    Đừng ngại bắt tay vào nghiên cứu 1 project mà mình hứng thú, mặc dù nó chả liên quan gì tới môn mình học hoặc chả giúp ích gì cho những gì mình làm trong trường cả.
    Đừng ngại thử sức với vai trò intern ở một công ty xa lạ, bạn sẽ học được nhiều điều thú vị và có thêm 1 gạch đầu dòng quý giá vào CV của mình.
    Và, quan trọng nhất là, đừng ngại hết lòng vì đam mê của mình.
    Bạn có thể học Khoa học máy tính hoặc hệ thống thông tin hoặc một khoa nào đó chả liên quan nhiều đến lập trình, nhưng nếu đam mê lập trình game/web hoặc thậm chí là về bảo mật, thì đừng ngại thử sức và làm thứ gì đó nhỏ nhỏ cho đam mê đó của mình.
    Đừng tự bó buộc mình trong khuôn khổ môn học trong trường.
    Học phần mềm, không nhất thiết phải đi làm lập trình.
    Học khoa học máy tính, không nhất thiết phải đi nghiên cứu.
    Vâng vâng và vâng vâng.

    Trích lời một dân Khoa học máy tính và ra trường đi lập trình Web :boss:
    Kết
    Quan trọng nhất không phải là bạn học được gì trên giảng đường đại học, mà quan trọng nhất, là những gì bạn học được khi đang ngồi trên giảng đường Đại học.
    Hãy làm thật tốt, và làm hết mình cho đam mê của bản thân. Lúc nào đó, bạn sẽ thấy đam mê của mình trở thành niềm vui và giúp ích rất nhiều cho công việc sau này.

Hóng phần tiếp theo huynh ơi :v