Announcement

Collapse
No announcement yet.

Nếu tôi còn là sinh viên năm nhất

Collapse
X
 
  • Filter
  • Time
  • Show
Clear All
new posts

  • Nếu tôi còn là sinh viên năm nhất

    Là sinh viên năm nhất tôi là người vừa chiến thắng vinh quang trở về sau một kì thi cam go của cuộc đời. Chiến thắng nhiều người và chiến thắng chính mình để trở thành một sinh viên oanh liệt trong mắt gia đình, bà con hàng xóm. Và sau vài tháng trên đỉnh cao chiến thắng bỗng chợt nhận ra rằng, hình như tôi không còn mục tiêu nào khác ngoài đậu đại học. Tôi từng nghĩ mình thích chút ít máy móc, giỏi lướt web hơn khối đứa bạn trong trường, chạy được vài dòng lệnh pascal hay đơn giản chỉ là hoàn thành tất cả các bài tập word và excel thầy cô ra trong ánh mắt long lanh đầy thán phục của tụi bạn trong lớp. Thế thì thi công nghệ thông tin là đỗ chắc rồi. Và đúng thật là tôi đã đỗ và đã trở thành sinh viên năm nhất của ngôi trường bắt đầu có chút tiếng tăm này. Chỉ có điều tôi chưa biết mình sẽ phải làm gì tiếp theo ngoài đi học.

    Như bao người khác, tôi cũng cắp sách đến trường, cũng ngồi học như một sinh viên nhưng lại tiếp thu theo kiểu học sinh trung học. Khổ nỗi trung học ngày học năm tiết nhiều lắm cũng năm bài, còn đại học thì lại tính theo chương, có băm nhỏ cái khối óc này cũng làm sao nhét hết bao nhiêu đó chữ. Bài thì nhiều, hiểu chẳng bao nhiêu nhưng vẫn cứ im lặng cắm cúi đi theo cái sự học. Để sau một học kì trên tay kết quả thảm hại không bằng một nửa mấy đứa vừa học vừa chơi trong lớp, tôi mới sực nhận ra rằng mình đã mất thời gian để cố nhớ những điều không đáng nhớ. Đến học kì thứ hai, dù vật vã hơn nhiều lần nhưng kết quả vượt quá sự mong đợi, không còn sợ khi mang bảng điểm về cho bố mẹ xem như kì trước nữa. Vì vậy nếu còn là sinh viên năm nhất tôi sẽ tìm ngay phương pháp học hiệu quả từ những ngày đầu, học để hiểu, để làm chứ không phải thuộc lòng hôm trước rồi hôm sau quên mất.

    Học đã nhiều ấy thế mà năm nhất tôi lại không có lấy một người bạn. Tự cho mình là người nhút nhát và thụ động nên khi đặt bút viết nguyện vọng, cái ngành học làm bạn với máy tính còn gì thú vị bằng. Thế nhưng sau một kì lầm lũi ra vào, nhìn mấy đứa trong lớp rủ nhau ăn chơi, tôi chợt nhận ra dù học ngành nào, tiếp xúc nhiều với người hay máy tôi cũng cần có ít nhất một vài đứa bạn để ăn chơi và than thở chuyện học hành. Nếu còn là sinh viên năm nhất tôi sẽ kiếm ngay cạ cứng cho mình.

    Tùy hoàn cảnh gia đình mà nhiều đứa trong lớp đã tất bật kiếm việc ngược xuôi. Đứa thì dạy thêm, đứa bưng bê, … đủ thứ việc. Năm hai, năm ba thậm chí năm tư chúng nó vẫn làm những việc đó để bây giờ lại than thở ước gì dành thời gian đi học hoặc làm việc có liên quan với nghề. Bản thân tôi từ đầu đã nghĩ rằng làm việc gì có ích cho việc học mới làm nên sau một thời gian làm gia sư cuối năm nhất, tôi đã nghỉ để tập trung vào học. Sau đó tôi kiếm vài chỗ thực tập và làm đúng với cái sự học của mình, công ty nhỏ có, lớn có để tìm hiểu cơ hội và đánh giá môi trường thực tế. Nếu là sinh viên năm nhất tôi cũng sẽ như vậy, không vội lao đầu đi làm ngay mà làm quen với việc học tập đã rồi mới tính đến bước tiếp theo.

    Thế giới đổi thay và hòa nhập từng ngày, và để trở thành công dân toàn cầu, tiếp xúc và học hỏi công nghệ mới thì có việc gì quan trọng hơn là học tiếng anh? Rủ một đứa, hai đứa không đứa nào đi cùng. Tức quá tự đăng kí và đi học một mình. Thế là sau gần ba năm, tiếng anh của tôi cũng đã đủ dùng cho nhiều việc, thậm chí sau đó còn có thời gian học thêm tiếng Nhật mà mình yêu thích. Và khi bước ra khỏi trường đi tìm việc, tôi tự tin với ngoại ngữ của mình biết bao nhiêu và tự phục mình không vì bạn mà bỏ rơi việc học. Nếu là sinh viên năm nhất tôi sẽ chăm chỉ hơn nữa thì giờ chắc tôi cũng phải có nhiều hơn hai thứ ngôn ngữ đủ để xì xầm.

    Trường này vốn đào tạo nhiều thứ, nào làm web, nào làm game, ứng dụng mobile cho android, ios, … Nhìn cái nào cũng thích để lưỡng lự suốt mấy năm trời. Cuối cùng thì nhận ra mình có thể đi theo nhiều hướng. Tất cả những cái trên đều đã làm qua. Chỉ có điều xác định hướng mình muốn đi và tập trung nhất là được. Nếu thích web thì làm ngay một cái web, thích app thì làm ngay một cái app rồi sẽ có cái thứ hai, thứ ba. Nếu là sinh viên năm nhất tôi sẽ chẳng băn khoăn mãi mình sẽ làm cái nào, mà trước mắt sẽ tập trung học thật tốt các môn tin đại cương, còn thích cái nào thì tự đọc thêm để biết rồi tự mò mẫm làm theo google là được. Tôi cũng sẽ tự nhắc mình rằng các môn đại cương không thừa một chút nào. Nắm càng rõ, làm bài tập càng nhiều thì tôi sẽ càng học nhanh và tốt những môn chuyên ngành về sau.

    Không ít người nói là sinh viên thì rớt hay nợ môn là chuyện bình thường. Tôi thấy nó bất thường bởi chính bản thân trong những kì học tệ cũng chưa từng rớt. Thời gian của sinh viên không phải để chơi và học đi học lại cho qua môn. Vì vậy nếu là sinh viên năm nhất hay không phải năm nhất tôi cũng nhất quyết không để nợ môn. Một người có khả năng thi đâu đại học thì sẽ có khả năng thi đậu các môn học của nghề mà mình theo đuổi.

    Năm nhất và năm hai là thời gian để học và chơi hết mình. Hoàn toàn đúng. Bên cạnh việc học thì Đoàn Hội hay bất kì hoạt động xã hội nào cũng đều mang lại cho sinh viên nhiều điều bổ ích. Bạn sẽ biết cách tổ chức trò chơi, biết nói chuyện, thuyết phục mọi người hoặc đơn giản là cải thiện khả năng kết bạn. Tôi muốn học đàn, tôi muốn học bơi, tôi muốn học chơi một môn thể thao yêu thích. Nếu là sinh viên năm nhất tôi cũng sẽ lên kế hoạch để thức hiện điều này muộn nhất là từ học kì hai. Tại sao ư? Bởi là sinh viên năm nhất, tôi chính là tỉ phú thời gian miễn sao tổi lên kế hoạch và thực hiện nó.

    Nếu là sinh viên năm nhất, tôi sẽ nghĩ đến kết quả khi ra trường. Tôi sẽ không để mình lĩnh tấm bằng loại khá 7.99 điểm chỉ vì vài môn đại cương lặt vặt, thiếu điểm rèn luyện hay vì rớt quá số tín chỉ quy định của nhà trường. Là sinh viên năm nhất tôi sẽ lo sợ một chút thôi và nhanh chóng hòa nhập với môi trường mới, lên kế hoạch thực hiện những dự định, những mơ ước của mình mà khi là học sinh chưa từng dám thử. Là sinh viên năm nhất tôi sẽ nghĩ đến con đường tương lai của mình, dù mơ hồ nhưng một điều chắc chắn tôi phải tự nhủ mình rất yêu nghề này thì mới có thể ưỡn ngực nhìn thẳng đi hết bốn - năm năm của quãng đời sinh viên. Là sinh viên năm nhất tôi cần có mục tiêu mới của cuộc đời mình sau khi mục tiêu lớn nhất trước đó – đậu đại học – vừa mới hoàn thành.
    Last edited by 09520114; 06-08-2017, 23:58.

  • #2
    Mới đó mà đã được 1 lứa nữa rồi :salute:

    Comment


    • #3
      Cảm ơn a. Rất hay và bổ ích

      Comment


      • #4
        Bài viết rất bổ ích cho tụi "ma mới" như tụi em.

        Comment


        • #5
          lúc tôi còn là sv năm nhất bước chân lên HN mọi thứ còn mới mẻ và nhiều cám dỗ. lúc đó rất ngây thơ và chả být gì

          Comment

          LHQC

          Collapse
          Working...
          X