Originally posted by 11520065
View Post
Announcement
Collapse
No announcement yet.
[Giao lưu] Cuộc thi :”Viết về tuổi thơ tôi”
Collapse
X
-
-
Originally posted by 11520288 View Postem chỉ cần điểm rèn luyện ko cần vật chất,có được trao ko huhu
Đó là suy nghĩ + mục đích của riêng cá nhân mình. Nhưng nếu các bạn hưởng ứng nhiệt tình + thực sự bài viết có chất lượng + đạt được yêu cầu và số lượng tham gia thi nhiều thì mình sẽ suy nghĩ + cố gắng để đi xin ĐRL cho cuộc thi này.
nghỉ tết mình sẽ có topic về các điều tốt đẹp về các vùng miền giúp bạnLast edited by 11520065; 18-11-2012, 08:56.
Comment
-
Cũng "dự thi" 1 bài :d
"Tìm về trong giấc mơ tuổi thơ tôi đắm say
Tìm về trong phút giây kỉ niệm thời thơ ấu
Như vòng tay hiền hòa đưa thuyền tôi trở về bến bờ xưa
Như lời ru ngọt ngào thuở nào mẹ ru tôi lớn khôn...."
Chợt nghe bài Tìm về Tuổi Thơ, ký ức ùa về... với bao kỷ niệm...
Tuổi thơ tôi...
không gắn liền với cây đa, bến nước, sân đình
cũng không có những còn đường đất quanh quanh bản làng,
cũng không có những ngày tắm sông lội suối...
Tuổi thơ tôi...
là những ngày gắn với những con phố thẳng tắp và bình dị
là những ngày rảo bước trên hàng cây cổ thụ hiên ngang rợp bóng
là những ngày thả diều trên sân thượng những tòa nhà, trên những mảnh đất trống hiếm hoi của mảnh đất Sài thành.
Tuổi thơ tôi...
lớn lên trong sự chăm sóc của mẹ của ba..
lớn lên trọng sự bao bọc của ngoại...
là những ngày tập đạp xe đi học, chập chững vào ngôi trường tiểu học...
là những ngày khóc nức nở bị ba đánh, mẹ rầy vì những lần lười học, điểm thấp...
Tuổi thơ tôi...
là những ngày bước vào cấp 2, xa gia đình để lên trung tâm thành phố học...
xa lạ, lạc lõng, và khác biệt...
là những lần lạc đường, là những lần chờ đợi để được về nhà...
là những ngày kẹt xe vì đường ngập nước...
là những ngày bắt đầu đi học lúc 5h sáng và về nhà lúc 7h tối...
Tuổi thơ tôi...
là những lần những ngày học tối tăm mặt mày...
là những ngày bên thầy bên cô, là những buổi túm tụm cầu thang với nhỏ..
là những lần kiểm tra thi cử, là những lần giả bịnh trốn trả bài...
là những buổi la cà canteen, là những lần xỉu lên xỉu xuống vì học thể dục
là những ngày cấm túc, là những ngày cúp tiết đi chơi :d
Tuổi thơ tôi...
là những lần cười nghiêng ngả với lũ bạn,
là những ngày hạnh phúc với đám bạn mà mình gọi nó là con...
là lần khóe mắt rưng rưng những ngày kỷ niệm của đại gia đình M* Long...
là những đêm lành lạnh của Đà Lạt, là những buổi đi ka lạt cả giọng...
Sài Thành... ồn ào nhưng lặng lẽ
Tuổi thơ tôi cũng vậy, lớn lên nơi ấy..
Có những lúc thật hối hả, nhưng cũng có lúc bình dị đến lạ thường...
êm ả của những ngày đi học và dữ dội của những ngày túm tụm cùng lũ bạn...
Có lẽ tuổi thơ Sài Thành không mơ mộng... như những nơi khác
Không có những con đò, những ngọn đồi bạt ngàn...
Nhưng còn đó giọng ru của bà, câu hát của mẹ...
Là những tháng ngày bồng bế trên tay mẹ...
Là những đêm mẹ khóc mẹ lo khi con lên cơn sốt...
Là những ngày mẹ chăm con trong viện...
Là những lần ba cõng trên lưng ê a câu hát...
Nhong nhong nhong ba là con ngựa, ba là xe hơi, ba là tàu lửa....
Là những ngày ba đón ba đưa... mỗi lần về trễ...
Là những lần trong vòng tay của ngoại...
Những lần ngoại rầy vì nghịch đồ của ngoại...
Là những lần ngoại chạy đến ôm con... mỗi lần bị ba đánh...
Là những buổi tối ngoại ru con, nằm xoa lưng kể chiện con nghe...
Là những lần về quê thăm nội...
Tắm sông, lội đầm, bắt ốc thả câu...
Quê yên bình, lẳng lặng lắm...
Cái nghèo, cái khó của quê... làm con xa nội hẳn...
Trong con nội xa lắm.... và giờ nội xa thật rồi...
Thời gian trôi...
Tuổi thơ qua...
Không còn những ngày mẹ ru, ba chở
Không còn những ngày nhõng nhẻo bên ngoại...
Không còn những lần về với nội...
Tuổi thơ Tôi....
chỉ còn là kỷ niệm...
Muốn tìm về?..
chỉ ước vọng mà thôi!
Người còn đây..
nhưng đã đậm dấu thời gian...
Chỉ có tuổi thơ
đã đi vào dĩ vãng...
"Thầm mong, mong cho thời gian trở lại
Để tuổi thơ tôi được trôi trên khung trời mơ
Lòng ước ao được tìm về vòng tay mẹ
Nghe lời ru ầu ơ con hời...."Last edited by longdp; 19-11-2012, 00:00."We hold information,we own the world"
------------o0o------------
Comment
-
có bài thơ rất hay về quê hương, thấy na ná như mình hồi nhỏ. đây là bài thơ quê hương của Giang Nam. post lên cho mọi người đọc lấy cảm xúc viết văn.
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
"Ai bảo chăn trâu là khổ''
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng...
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
Comment
-
Tuổi thơ tôi
Cái thời mà tôi còn là 1 thằng bé cấp 1, những ngày đó làm tôi luôn nhớ về nó......
........Cái thời cả đám bạn chung xóm cùng nhau đi trộm xoài nhà Bác hàng xóm rồi bị bác phát hiện rồi các nhóm chạy tán loạn...
.................Cái thời cả đám bạn cùng chơi những trò chơi dân gian tạc hình, tạc long, Cùng đi rước trung thu cùng những cái lon lồng đèn quay lon ton khắp khu phố,
.........................Cái thời mà cùng vời thằng bạn chung lớp đánh lộn nhau trong trường, tôi tuy nhỏ con nhưng đã vật 1 chú nằm lăn ra đấy.....
......................Cái thời chọc nhỏ lớp trưởng, giật nón bã chạy vòng vòng trong xóm..... trốn đã rồi lại đem ra lại đưa nhỏ.....
.............Cái thời không có những buổi học thêm không có internet không có những thiết bị hiện đại như ngày nay, chỉ có cái bàn binh bàng, có cái bấm điện tử băng, có những trò chơi chọc phá hàng xóm, có những chiều trên ngoại đi câu cá, đi hái rau chột (rau chạy) trong biền rừng, sợ rắn cắn muốn chết......
Vào những mùa nước lũ, lại leo xuống thuyền được chở đi vòng vòng.....
Những buổi tối tự chơi trò xây nhà cùng mềm gối trong nhà, cây cột từ gối ôm, rồi mềm trùm lên,........
Những buổi chiều chơi trong nhà nội dùng là bông bụt + xà phòng làm ra nước để thổi bong bóng khí,.....
Rồi ăn cắp vặt bị ba đánh cho lê lết cả ngày....... ôi...... vẫn còn đau hì.
Được ông nội đẫn đi xem những trận đá gà, ôgn cõng đi vòng vòng chơi thật là vui, nhớ cái món gà đấp đất của ông nội cho ăn.
Rồi ông cũng đi xa, mọi thứ trong tuổi thơ cũng đi xa, giờ này còn lại một con người với bào bài học được dạy bảo trong một thời để nhớ..... cái thời mà chẳng bao giờ mình được trở lại .....
.AI là người đặt chân đầu tiên là Mặt Trăng ????
--> Ai cũng sẽ trả lời là Neil Armstrong
Vậy ai là người thứ 2 ????
---> Không ai quan tâm cả
Bạn phải là người dẫn đầu. Không ai chú ý đến người thứ 2 cả !
Hãy học bằng cả trái tim, thành công sẽ theo đuổi bạn
Comment
-
Dự thi một bài
Tuổi thơ,,hai tiếng gọi nghe như là một kỉ niệm thật đẹp về thời thơ ấu..Có lẽ,mỗi người có một tuổi thơ riêng,có một tâm hồn riêng,có thể là vui,buồn,hạnh phúc....Riêng tôi,tôi cũng giống như mọi người,tôi cũng có một tuổi thơ,,Nhưng tuổi thơ của tôi không được đẹp,không được hạnh phúc,thiếu đi sự hồn nhiên, tinh nghịch của những đứa trẻ cùng thời thơ ấu.Tôi sinh ra và lớn lên ở miền tây sông nước,nơi mà có những chiếc xuồng,chiếc ghe đỗ bến,nơi là cái nôi của chiếc áo bà ba,của chiếc nón lá,,của những điệu cải lương ngọt ngào,đầm thắm,nơi có những con người Nam Bộ chất phác,phóng khoáng.Kiên Giang cũng bình dị,cũng nghèo như những nơi khác..Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường,nghèo khó,,ba mẹ tôi kể lại rằng họ đã từng mua từng lon gạo để sống sót qua ngày,đã từng nhường nhau từng nửa bát cơm.Ngày 10/11/1994, tôi ra đời...Khi ra đời, tôi đã định sẵn là một thằng bé trai ốm yếu,lại vừa lúc trước sân nhà tôi làm đường,đổ đất đỏ.Từ đó,tôi hay mắc nhiều bệnh và không được khỏe như những đứa bé khác...Tôi còn nhớ như in bên cạnh nhà tôi có một chỗ làm cửa sắt, tối tối nhà bên cạnh đập sắt một cái bốp là bên đây tôi la lên một cái á ),Và tôi còn nhớ như in cái tên mà được người ba cửa sắt đặt tên: tên Cọ ).Đến giờ,tôi vẫn không hiểu cái tên đó lắm...Tôi thích viết và chỉ có một lần tinh nghịch hơn nữa là đốt lửa xém nữa là cháy nhà .Bữa đó,tôi bị mẹ tôi đánh lê lết cả ngày,rồi phạt quì trước sân,mẹ bảo đó là ngôi nhà của ba mẹ,ngôi nhà chứa bao kỉ niệm của tình vợ chồng.Chắc có lẽ tôi ốm yếu nên ba mẹ đã bảo bọc,chăm chút từng chút,,,tôi không được chơi bắn bi,không được tắm sông như những đứa bé hàng xóm,,,nên tuổi thơ của tôi chỉ thấm đẫm chất buồn bã...Tôi ít được đi chơi với mấy đứa bạn xung quanh,nhiều lúc tôi chỉ dám nhìn tụi nó chơi bằng ánh mắt ngưỡng mộ,chắc có lẽ một phần vì nghe lời ba mẹ và một phần vì sợ bệnh...Tôi sợ phải uống thuốc và kim tiêm,sợ mãi cho đến bây giờ.Vì thế tính tình tôi hơi rụt rè và trầm…Tuổi thơ chỉ đơn giản là thế thôi,không cầu kì,không đẹp,không được vui,,,nhưng đó là tuổi thơ của tôi,tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi qua "tiệm cửa sắt hàng xóm" quạy mạt sắt ,với những tiếng bốp bốp và những tiếng á của tôi,nhưng tôi nhớ nó. đến bây giờ,tôi muốn làm một điều mà tôi chưa thực hiện được,vâng là TÔI phải đi tìm những người bạn uit-er của cuộc đời SV…..CHO TÔI MỘT VÉ VỀ TUỔI THƠ...........................................
Comment
-
Originally posted by 12520212 View PostDự thi một bài
.Chắc có lẽ tôi ốm yếu nên ba mẹ đã bảo bọc,chăm chút từng chút,,,tôi không được chơi bắn bi,không được tắm sông như những đứa bé hàng xóm,,,nên tuổi thơ của tôi chỉ thấm đẫm chất buồn bã...
Tôi ít được đi chơi với mấy đứa bạn xung quanh,nhiều lúc tôi chỉ dám nhìn tụi nó chơi bằng ánh mắt ngưỡng mộ,chắc có lẽ một phần vì nghe lời ba mẹ và một phần vì sợ bệnh...Tôi sợ phải uống thuốc và kim tiêm,sợ mãi cho đến bây giờ.Vì thế tính tình tôi hơi rụt rè và trầm…Tuổi thơ chỉ đơn giản là thế thôi,không cầu kì,không đẹp,không được vui,,,nhưng đó là tuổi thơ của tôi,tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi qua "tiệm cửa sắt hàng xóm" quạy mạt sắt ,với những tiếng bốp bốp và những tiếng á của tôi,nhưng tôi nhớ nó. đến bây giờ,tôi muốn làm một điều mà tôi chưa thực hiện được,vâng là TÔI phải đi tìm những người bạn uit-er của cuộc đời SV….
CHO TÔI MỘT VÉ VỀ TUỔI THƠ...........................................
Comment
Comment