Khóa luận ký sự
Lời tác giả: Bài này tôi viết đã lâu từ thời Lớp MMT01 khoa Mạng làm bảo vệ tốt nghiệp đợt 1. Tuy những người liên quan giờ chẳng còn mấy ai nhớ tới bài này nhưng hôm nay tìm thấy trong diễn đàn cũ nên tôi đăng lại để thúc đẩy động lực cho các khóa sau.
Vào một ngày không mây không mưa, chỉ đầy nắng và không khí yên lặng (cho nên đứa nào chém gió là chết chắc), Đàm giáo chủ của Giáo phái Mờ Mờ Tê Tê Tê bước chậm rãi lên đỉnh 302, trong lòng trầm tư lo lắng. Hôm nay là ngày khai mạc kỳ sát hạch cuối cùng của chúng đệ tử trong Giáo. Chỉ sau khi vượt qua được kỳ sát hạch kéo dài 2 ngày này đệ tử mới có thể được phép xuống núi. Nếu không, thật không thể nghĩ ra được hậu quả gì có thể xảy ra…
Bước vào giờ Thìn, các nhóm đệ tử có nhiệm vụ chuẩn bị nhanh chóng hoàn tất nốt các công việc chuẩn bị cho sự kiện trọng đại này. Giáo chủ quan sát lần cuối, ngài cảm thấy rất hài lòng.
Giờ khai mạc đã đến, tuy nhiên vẫn chưa thấy bóng dáng của các vị trưởng lão trong giáo. Giáo chủ hết sức lo lắng vì ngay cả Khâm sai đại nhân thay mặt triều đình đến dự khai mạc kỳ sát hạch cũng bặt vô âm tín. Một lát sau, Tô trưởng lão bước vào thông báo:
- Tình hình là công xa đang mắc kẹt trên đường, trên đường đi bần đạo gặp một vụ tai nạn. Lưu thông ách tắc, nên Giáo chủ bình tĩnh chờ thêm một lúc.
Cuối cùng, công xa cũng tới nơi. Các vị trưởng lão lần lượt bước vào. Mọi người trịnh trọng chào đón Khâm sai đại nhân Đỗ Phúc. Ngài cũng rất vui mừng được đích thân tham gia theo dõi kỳ sát hạch này.
Buổi khai mạc được bắt đầu. Nguyễn Duy sư phụ bước lên trịnh trọng giới thiệu các vị chức sắc trong Giáo và đề nghị Đàm giáo chủ nói đôi lời với chúng đệ tử. Nhìn chúng đệ tử, Ngài rưng rưng xúc động ôn lại những cảm xúc ngày xưa chợt tràn về trong tâm trí. Nhớ ngày xưa đó, ngài cũng từng đứng ở đây như các đệ tử hôm nay, bước vào kỳ sát hạch cuối cùng. Ngài chúc các đệ tử thành công.
Về quy định của kỳ sát hạch này, vì đây là lớp đệ tử được chọn lọc, tinh hoa trong tinh hoa, nên Giáo chủ và các bậc trưởng lão trong Giáo đều đặt kỳ vọng rất cao. Giáo chủ đã tuyên bố từ ngày đăng cáo thị sát hạch:
- Chúng đệ tử phải tìm hiểu được các công phu mới, từ đó xây dựng lên được thành quả riêng cho mình. Những ai chỉ học công phu của người khác, binh khí cũng đi mượn mà không có đóng góp gì thì bị loại.
Các vị trưởng lão nghe vậy cũng thầm lo lắng cho đệ tử của mình. Thể lệ là các nhóm đệ tử sau kỳ luyện tập sẽ phải giao đấu với các vị trưởng lão để được đánh giá về công phu của bản thân, chỉ những ai mà tất cả các vị trưởng lão đều chấp nhận đạt mới được coi là vượt qua vòng sát hạch cuối cùng này.
Các đệ tử tuy đã qua nhiều luyện tập gian khổ nhưng đứng trước khả năng phải xa luân chiến với tất cả các bậc trưởng lão trong Giáo kể cả Đàm giáo chủ đều thấy áp lực rất lớn trong lòng. Có những kẻ khóc cười bất chợt, có những đêm nhìn status Yahoo làm động lòng người… Ai goo!!!! Thật là thương cảm!!!
Cuộc tỉ thí bắt đầu! Các nhóm đệ tử lần lượt bước lên thể hiện công phu của mình. Cứ sau mỗi nhát chém của các bậc trưởng lão, các đệ tử ngồi dưới lại thấy lo cho huynh đệ đồng môn. Sau khi sát hạch kết thúc, nhìn đệ tử và đống thịt băm thật chả thể nào nhận ra được sự khác biệt. Ta và Tô trưởng lão ngồi xót xa trong lòng!!! Chỉ chực ngất!!! (Đã bảo rồi, đỡ được thì đỡ, không đỡ được thì né. Sao lại chém gió, có gió đâu mà chém, chém bằng niềm tin à!!!) Không rõ các đệ tử đời thứ 2, thứ 3 và sau nữa cảm giác thế nào. Ta thiết nghĩ cần phải dò la tình hình ngoài giang hồ để nhanh chóng vỗ về, giải tỏa các tình trạng tâm lý trầm uất nếu có.
Đặc biệt, sau khi thương lượng, Giáo chủ và các vị trưởng lão trong Giáo phái có dự tính giữ lại 2 đệ tử xuất sắc nhất để làm gương cho các lớp đệ tử đời sau. Cho nên đối với 2 đệ tử này, thời gian xa luân chiến không giới hạn, cho phép các đệ tử bọc lộ hết tinh hoa của mình. Kết quả quả thật xứng đáng như mong đợi.
Tuy nhiên, người vui mừng nhất không phải là Đàm giáo chủ, các trưởng lão hay thậm chí 2 đệ tử Tôn Thị Cẳng Cò và Trần Chân Hạc này mà chính là Bùi tổng quản. Từ trước đến nay, vì Giáo phái chỉ tập hợp tinh hoa trong tinh hoa nên số lượng nhân sự rất ít. Bao nhiêu công việc chung đều đến tay Bùi tổng quản xử lý. Thế mà nay, Bùi tổng quản sẽ được thăng chức lên thành Bùi ma ma đại tổng quản quản lý 2 đệ tử này. Cẳng Cò và Chân Hạc sẽ chia sẻ công việc phụ giúp cho Bùi ma ma. Để kỷ niệm sự kiện trọng đại này, Tô trưởng lão hứa sẽ tặng Bùi ma ma một chiếc khăn tay để Bùi ma ma vẫy như trong phim.
TD Vũ
Ngày Quý Hợi, Tháng Tân Mão, Năm Tân Mão
Lời tác giả: Bài này tôi viết đã lâu từ thời Lớp MMT01 khoa Mạng làm bảo vệ tốt nghiệp đợt 1. Tuy những người liên quan giờ chẳng còn mấy ai nhớ tới bài này nhưng hôm nay tìm thấy trong diễn đàn cũ nên tôi đăng lại để thúc đẩy động lực cho các khóa sau.
Vào một ngày không mây không mưa, chỉ đầy nắng và không khí yên lặng (cho nên đứa nào chém gió là chết chắc), Đàm giáo chủ của Giáo phái Mờ Mờ Tê Tê Tê bước chậm rãi lên đỉnh 302, trong lòng trầm tư lo lắng. Hôm nay là ngày khai mạc kỳ sát hạch cuối cùng của chúng đệ tử trong Giáo. Chỉ sau khi vượt qua được kỳ sát hạch kéo dài 2 ngày này đệ tử mới có thể được phép xuống núi. Nếu không, thật không thể nghĩ ra được hậu quả gì có thể xảy ra…
Bước vào giờ Thìn, các nhóm đệ tử có nhiệm vụ chuẩn bị nhanh chóng hoàn tất nốt các công việc chuẩn bị cho sự kiện trọng đại này. Giáo chủ quan sát lần cuối, ngài cảm thấy rất hài lòng.
Giờ khai mạc đã đến, tuy nhiên vẫn chưa thấy bóng dáng của các vị trưởng lão trong giáo. Giáo chủ hết sức lo lắng vì ngay cả Khâm sai đại nhân thay mặt triều đình đến dự khai mạc kỳ sát hạch cũng bặt vô âm tín. Một lát sau, Tô trưởng lão bước vào thông báo:
- Tình hình là công xa đang mắc kẹt trên đường, trên đường đi bần đạo gặp một vụ tai nạn. Lưu thông ách tắc, nên Giáo chủ bình tĩnh chờ thêm một lúc.
Cuối cùng, công xa cũng tới nơi. Các vị trưởng lão lần lượt bước vào. Mọi người trịnh trọng chào đón Khâm sai đại nhân Đỗ Phúc. Ngài cũng rất vui mừng được đích thân tham gia theo dõi kỳ sát hạch này.
Buổi khai mạc được bắt đầu. Nguyễn Duy sư phụ bước lên trịnh trọng giới thiệu các vị chức sắc trong Giáo và đề nghị Đàm giáo chủ nói đôi lời với chúng đệ tử. Nhìn chúng đệ tử, Ngài rưng rưng xúc động ôn lại những cảm xúc ngày xưa chợt tràn về trong tâm trí. Nhớ ngày xưa đó, ngài cũng từng đứng ở đây như các đệ tử hôm nay, bước vào kỳ sát hạch cuối cùng. Ngài chúc các đệ tử thành công.
Về quy định của kỳ sát hạch này, vì đây là lớp đệ tử được chọn lọc, tinh hoa trong tinh hoa, nên Giáo chủ và các bậc trưởng lão trong Giáo đều đặt kỳ vọng rất cao. Giáo chủ đã tuyên bố từ ngày đăng cáo thị sát hạch:
- Chúng đệ tử phải tìm hiểu được các công phu mới, từ đó xây dựng lên được thành quả riêng cho mình. Những ai chỉ học công phu của người khác, binh khí cũng đi mượn mà không có đóng góp gì thì bị loại.
Các vị trưởng lão nghe vậy cũng thầm lo lắng cho đệ tử của mình. Thể lệ là các nhóm đệ tử sau kỳ luyện tập sẽ phải giao đấu với các vị trưởng lão để được đánh giá về công phu của bản thân, chỉ những ai mà tất cả các vị trưởng lão đều chấp nhận đạt mới được coi là vượt qua vòng sát hạch cuối cùng này.
Các đệ tử tuy đã qua nhiều luyện tập gian khổ nhưng đứng trước khả năng phải xa luân chiến với tất cả các bậc trưởng lão trong Giáo kể cả Đàm giáo chủ đều thấy áp lực rất lớn trong lòng. Có những kẻ khóc cười bất chợt, có những đêm nhìn status Yahoo làm động lòng người… Ai goo!!!! Thật là thương cảm!!!
Cuộc tỉ thí bắt đầu! Các nhóm đệ tử lần lượt bước lên thể hiện công phu của mình. Cứ sau mỗi nhát chém của các bậc trưởng lão, các đệ tử ngồi dưới lại thấy lo cho huynh đệ đồng môn. Sau khi sát hạch kết thúc, nhìn đệ tử và đống thịt băm thật chả thể nào nhận ra được sự khác biệt. Ta và Tô trưởng lão ngồi xót xa trong lòng!!! Chỉ chực ngất!!! (Đã bảo rồi, đỡ được thì đỡ, không đỡ được thì né. Sao lại chém gió, có gió đâu mà chém, chém bằng niềm tin à!!!) Không rõ các đệ tử đời thứ 2, thứ 3 và sau nữa cảm giác thế nào. Ta thiết nghĩ cần phải dò la tình hình ngoài giang hồ để nhanh chóng vỗ về, giải tỏa các tình trạng tâm lý trầm uất nếu có.
Đặc biệt, sau khi thương lượng, Giáo chủ và các vị trưởng lão trong Giáo phái có dự tính giữ lại 2 đệ tử xuất sắc nhất để làm gương cho các lớp đệ tử đời sau. Cho nên đối với 2 đệ tử này, thời gian xa luân chiến không giới hạn, cho phép các đệ tử bọc lộ hết tinh hoa của mình. Kết quả quả thật xứng đáng như mong đợi.
Tuy nhiên, người vui mừng nhất không phải là Đàm giáo chủ, các trưởng lão hay thậm chí 2 đệ tử Tôn Thị Cẳng Cò và Trần Chân Hạc này mà chính là Bùi tổng quản. Từ trước đến nay, vì Giáo phái chỉ tập hợp tinh hoa trong tinh hoa nên số lượng nhân sự rất ít. Bao nhiêu công việc chung đều đến tay Bùi tổng quản xử lý. Thế mà nay, Bùi tổng quản sẽ được thăng chức lên thành Bùi ma ma đại tổng quản quản lý 2 đệ tử này. Cẳng Cò và Chân Hạc sẽ chia sẻ công việc phụ giúp cho Bùi ma ma. Để kỷ niệm sự kiện trọng đại này, Tô trưởng lão hứa sẽ tặng Bùi ma ma một chiếc khăn tay để Bùi ma ma vẫy như trong phim.
TD Vũ
Ngày Quý Hợi, Tháng Tân Mão, Năm Tân Mão
Comment