Bài viết này tôi mạn phép lấy từ blog của anh bạn tôi, một tâm trạng của tôi, rất hợp. Biết bao điều cần suy nghĩ. Trong bài viết có ngon từ không lịch sự, tuy nhiên để tôn trọng tác quyền, tôi không chỉnh sửa, mời các bạn tham khảo.
Hôm qua đi chơi 20-10 cùng cả lớp. Chiều 1 h tất cả mọi người cùng lững thững ra về.
/me cũng lững thững ra về ...
Lên xe bus, gần về đến nhà rồi lại ngủ quên mất ( hay cố tình ngủ quên ???), ngủ để cố quên đi vài điều lại sống dậy, vài điều mới, và vô số điều cũ. Nhắc mình, hãy luôn là mình, đừng là người khác, đừng không phải là chính bản thân mình nữa !!! Cuộc sống đã bị xáo trộn quá nhiều, hãy cố tìm những khoảng lặng, suy nghĩ cho chính mình, suy nghĩ cho tương lai cuộc đời đang còn phía trước. Đừng là thằng Tux HDB nữa, hãy là Mad Tux, Crazy Tux & Mr.Tux !!!
Có vẻ như rất nhiều người không tin vào những điều mình sẽ làm trong thời gian tới. Thật buồn là trong đó còn có cả chính mình. Tự nhiên mất đi một cái lòng tin vào bản thân. Uhm, mình biết dù sao cái quyết định đó của mình, cũng đột ngột với rất nhiều người. Mình còn rất nhiều điều níu kéo, nhưng có lẽ cách này là tốt nhất. Mình cần một cái gì đó làm "mục tiêu sống" cho thời gian tới !
Ngủ quên trên xe bus trong mớ hỗn mang những suy nghĩ về cuộc đời và bản thân. Rồi tĩnh dậy trong các cảm giác sợ sệt tất cả mọi thứ. Mọi thứ cứ như có một cái gì đó lôi kéo những kỉ niệm, tát mạnh vào má mình một cái rồi bảo "Tự mày chỉ làm khổ mày, chẳng ai làm điều đó cả". Mày đã sai lầm khi chọn một người để yêu, chọn một người để làm "bạn", mày đã sai lầm khi đã chọn một nơi để trú chân. Đừng trách bản thân làm gì. Mày đã làm thì mày chấp nhận mọi hậu quả mà nó gây ra mà. Hãy nhớ đó là một bài học !
Bài học về sự tin tưởng với bạn bè, bài học rằng "Nếu ai đó quá tốt với mình, thì chắc chắn họ có một mục đích nào đó với mình". Đừng tin rằng, có cái gì vô tư khi người nào đó "tự nhiên" và hầu như làm mọi việc tốt cho bạn. Họ cần gì đó từ bạn. Chắc chắn cần cái gì đó !!! Họ đang muốn lợi dụng cái bạn đang có để làm cái gì đó phục vụ cho lợi ích của họ. Và nếu là người khác giới, không chắc họ đang có tình cảm với bạn. Đừng nghĩ rằng, tự nhiên có một "người bạn" lại quá tốt với mình như vậy.
Và điều này nữa, đừng tin những lời hứa nhất là trong tình cảm, từ những "người bạn thân nhất" của mình. Họ không bao giờ nói cho bạn biết suy nghĩ thật của mình, họ sẵn sàng đâm sau lưng mình nếu cần thiết ! Vì thế mới có câu "Tin bạn thì mất vợ, và tin vợ thì mất bạn" ... Có những người chẳng bao giờ hiểu "tình bạn" là gì !? Có những người không "cầu xin" để có được tình cảm <= Mà sự thật ra thằng nào cầu xin, thì đó 100% éo phải là bạn bình thường, chứ éo nói gì là bạn thân, nhưng những thằng nói được câu đó, thì cũng éo biết "tình bạn" là cái gì. Có những kẻ không đáng được tha thứ, có những kẻ cố tạo cho mình vẻ đáng thương "cô độc" trong khi bản thân lại éo làm được. Tự "trừng phạt mình" chỉ là điều nói láo, có thằng éo nào mà không đặt "lợi ích" của bản thân lên đằng trước !!!
Chơi với những kẻ có tham vọng, anh em ạ, phải luôn cẩn thận, vì éo biết lúc nào chúng ta sẽ thành "món hàng" trong "cuộc buôn" danh vọng của họ. Và khi không còn lợi dụng được nữa, thì cũng chẳng còn éo gì níu kéo cả. Với họ, éo gì quan trọng hơn "danh tiếng" và "địa vị" họ đang có. /me có thể chỉ từ một chiều, nhưng mà anh em có thích thì cứ trải niệm bigsmile =))
Tiếp nữa, có những loại đàn bà luôn làm khổ đàn ông, cũng như một số loại đàn ông luôn làm khổ đàn bà !!! Đàn bà, bản chất chung đứa éo nào đa số cũng ích kỉ, nhiều khi chỉ muốn tốt cho mình, mà éo để ý rằng người khác thế nào. Không yêu, nhưng vẫn cứ muốn "làm bạn", để mà nhiều khi còn được quan tâm, còn được phổng mũi trước tụi bạn gái "Có gì đâu, là bạn thôi mà ... ?!?" hay "Chúng mày chỉ nghĩ linh tinh, chỉ là bạn thôi !" ... Nói chung là Đkm đKm và đkM ...
Gần 2 năm học ở cái Thủy Lội, cũng tiếp thu được vài điểm :
01 - Kiểu éo gì SV mới vào cũng bị mấy lão khóa trên lòe và dắt mũi. Hết đời này đến đời khác. Mấy lão khóa trên, thì nhiểu khi cũng éo biết mấy đâu, nhưng mà thích "chém dzó" thích hoành tráng, lúc éo nào cũng tạo ra một cái "màn sương" bí ẩn. Ra vẻ mình "thần linh" cao thủ trong khi chắc éo đã bằng ai ... "Cao thủ Cờ Cọng cọng" thế mà thua 1 chú năm 2, đi thi éo có giải giếc gì <= Cái này hết là SV năm nhứt mới bít p
02 - Ở Việt Nam, nhất là cơ chế nhà nước, và kiểu "già nên lão làng" thì éo có chú nào năm nhất nói ra ý kiến dù đúng mà được chấp nhận hết ! Tất cả phải "đúng quy trình" như kiểu thằng nào đến trước, thì đi trước. Còn một số thằng đi sau thì chắc là tụt giày hay là vất phải cái éo gì.
03 - Khen thưởng của nhà trường, cũng éo chứng minh được ai đó, hay nhóm người nào đó hoạt động tốt hay không. Thành tích thế éo nào thì thế, hoạt động thực sự có hiệu quả hay không, thằng éo nào tham gia vào đều biết hết. Khen thưởng của nhà trưởng chỉ là một cái thước đo 1 phần nào đó mà thôi. Túm lại, đừng nhìn vào thành tích mà đánh giá trình độ, vì cứ phải tiếp xúc thực sự mới biết thế éo nào !!!
04 - Nhận ra sớm những cái hoạt động éo ra gì và sớm rời bỏ, tham gia những cái khác, hiệu quả thực tế hơn. "Cơ chế vẫn là cơ chế" éo thoát được. Cố gượng dậy một cái gì đó mà gần như éo có hy vọng thì éo lên làm, bạn bè rồi người thân thiếc gì cũng mặc kệ. Đường nào tốt thì nên đi, éo lên cố vì nể thằng chó nào cả !
05 - Éo tin những cái gì những người "hoành tráng" hứa, vì họ hứa nhưng éo làm đâu vì còn bận hàng đống việc "hoành tráng" như họp hành, ăn nhậu, zui chơi, tự sướng, kiếm $$$ còn cái hướng "đưa SV tiếp cận đến CN" thì éo thấy đâu. Mọi thứ "hoành tráng" đều đi kèm 1 tá "hoành tráng" giả tạo khác ... "Lúc nào đến hạn thì call ..." và cứ thế ngồi đợi mòn cổ liếm láp sự hoành tráng phải hem bigsmile
06 - Một luật quan trọng, ở môi trường ít cạnh tranh, tự tạo cạnh tranh cho mình bắt việc bắt đầu những thách thức lớn hơn đến từ những chỗ khác. Túm lại là đừng ngủ quên trên cái vinh quang hão huyền. tất cả chỉ làm u mê đầu óc và kéo tụt sự tiến lên của bạn. Và ... nếu cần hãy tìm đến môi trường mới, nhiều cạnh tranh hơn !!!!
Thoắt cái quãng đời 2 năm lại sắp trôi qua, thế là từ một thằng bé vừa tốt nghiệp THPT thành một thằng SV thấm thoắt cũng 2 năm. Uồng trà đá, nhân trần, cơm bụi cũng vẹt cả mỏ rồi. ĐKm, thế mà cũng nhanh thật, mình lại sắp 20.
20 tuổi đời mà đéo làm được cái gì ra hồn đáng để nhớ. Tin nhầm 1 vài người, khiến bản thân mất đi một khối thời gian, cố làm cho nó "tốt nên" nhưng rồi éo hiểu sao, cái kiểu "chỉ cho nó hướng đi" lại bị biến thành "phụ thuộc" (mà mình nhớ éo có bao giờ muốn nó phụ thuộc hay là bắt nó phụ thuộc). Nó tự chọn, vì thế mặc bà nó !!!
Gần 20 tuổi đời, còn 3 tháng nữa chứ mấy, đủ cái quyền cuối cùng của thằng Đàn ông rồi còn éo gì nữa chứ ! Nhiều lúc tự nhủ, mình đã định làm gì vào cái tuổi 20 này nhỉ ? Hồi cấp 3 nghĩ về nó nhiều lắm, nghĩ rằng nó sẽ đẹp, tràn đầy nhiệt huyết. À mà đấy, đến 19 vẫn còn đầy nhiệt huyết để cống hiến, để yêu, nhưng mà rồi seo. Đkm những nhiệt huyết mình dành cho éo được đáp lại. Cố gắng làm điều tốt, nhưng mà họ éo thích "tốt", còn yêu đương, đkm giờ này muốn thoát, éo muốn nhắc đến nữa, mất quá nhiều thời gian , nước mắt và đinh+máu cho trái tim đã tím đen bằng sắt òi.
20 tuổi éo có gì, 20 tuổi lại bắt đầu từ con số 0. Nghĩ mình điên, mà cũng điên thật. Hôm qua đi xe bus lòng vòng quanh cái Hà Lội đầy bụi bặm ồn ã này, éo biết là đang đi đâu luôn. Bắt xe từ Bến Xe yên nghĩa lên, ngủ tới tận chỗ Nhà Hát Lớn hay sao ấy, thấy 1 thằng bên cạnh nhảy xuống, thế là cũng nhảy như điên xuống. Ngồi phệt xuống bãi cỏ, mở cái bản đồ 9 mảnh (hôm nọ đi mưa, rách cha mất sad ) ra xem đang đứng ở chỗ nèo, phán đoán Nhà Hát Lớn p Ngồi được 1 lúc, đkm có đôi ngay mắt mình cứ vuốt ve, bực thấy con 11 nhảy lên => để xem thằng này chạy đi đâu ...
Lò dò bản đồ một hồi, thấy Huế nhảy lên xe bus. Hỏi ra mới biết xe này đi Nông Nghiệp. Ờ thì sang đó chơi, đằng éo nào cũng có con bạn bên đó. Đi mình thế này, lại sang đột ngột, thằng bạn nó chém bỏ mẹ p Dọc đường đi qua sông Hồng, hôm nay nước cạn, lộ mấy cái bãi ở giữa sông. Lại nghĩ lại cuộc đời mình. Lúc nào tĩnh lặng, cũng ngộ ra được vô số điều, chẳng khác éo gì những cồn cát giữa sông, qua sống gió, nước lặng, bể yên là nhô ra, trần trụi, trần trụi đến khó tả ...
Bên Long Biên còn rừng rú thật, chẳng trách quân Nông Nghiệp ngụ cư bên đó. Sang đến nơi, thấy có mấy cái hồ sen hồ súng, đi dạo một vòng linh tinh. Rút điện thoại, tìm mãi éo thấy số con bạn, chắc là éo lưu cũng nên, nhắn cho thằng bạn, lấy số rồi call => Con bạn đang ở nhà => Lủi thủi ra về. Mẹ, trên xe bus ngó nghiêng mãi éo thấy trại thương điên Trâu Quỳ ở chỗ éo nào =))
/me thế là cứ tiếp tục lòng vòng đến tối .... về nhà, lăn ra ngủ, sáng dậy. Vẫn thấy tiếng chim hót, thấy nắng vàng, vươn vai 1 cái.
Một ngày mới lại bắt đầu !!!
Hãy bắt đầu 1 cuộc sống mới, với những dự định mới, ước mơ mới !!!
Sống thật nhiệt huyết vào !!! Nhưng nhiệt huyết phải đặt đúng chỗ !!!
Sống như thế, mới là thằng Thuận xưa kia, mới là thằng Tux thật !!!
P/S : Ngày mới nữa lại bắt đầu, Ngày mai của ngày hôm nay roài ...
/me cũng lững thững ra về ...
Lên xe bus, gần về đến nhà rồi lại ngủ quên mất ( hay cố tình ngủ quên ???), ngủ để cố quên đi vài điều lại sống dậy, vài điều mới, và vô số điều cũ. Nhắc mình, hãy luôn là mình, đừng là người khác, đừng không phải là chính bản thân mình nữa !!! Cuộc sống đã bị xáo trộn quá nhiều, hãy cố tìm những khoảng lặng, suy nghĩ cho chính mình, suy nghĩ cho tương lai cuộc đời đang còn phía trước. Đừng là thằng Tux HDB nữa, hãy là Mad Tux, Crazy Tux & Mr.Tux !!!
Có vẻ như rất nhiều người không tin vào những điều mình sẽ làm trong thời gian tới. Thật buồn là trong đó còn có cả chính mình. Tự nhiên mất đi một cái lòng tin vào bản thân. Uhm, mình biết dù sao cái quyết định đó của mình, cũng đột ngột với rất nhiều người. Mình còn rất nhiều điều níu kéo, nhưng có lẽ cách này là tốt nhất. Mình cần một cái gì đó làm "mục tiêu sống" cho thời gian tới !
Ngủ quên trên xe bus trong mớ hỗn mang những suy nghĩ về cuộc đời và bản thân. Rồi tĩnh dậy trong các cảm giác sợ sệt tất cả mọi thứ. Mọi thứ cứ như có một cái gì đó lôi kéo những kỉ niệm, tát mạnh vào má mình một cái rồi bảo "Tự mày chỉ làm khổ mày, chẳng ai làm điều đó cả". Mày đã sai lầm khi chọn một người để yêu, chọn một người để làm "bạn", mày đã sai lầm khi đã chọn một nơi để trú chân. Đừng trách bản thân làm gì. Mày đã làm thì mày chấp nhận mọi hậu quả mà nó gây ra mà. Hãy nhớ đó là một bài học !
Bài học về sự tin tưởng với bạn bè, bài học rằng "Nếu ai đó quá tốt với mình, thì chắc chắn họ có một mục đích nào đó với mình". Đừng tin rằng, có cái gì vô tư khi người nào đó "tự nhiên" và hầu như làm mọi việc tốt cho bạn. Họ cần gì đó từ bạn. Chắc chắn cần cái gì đó !!! Họ đang muốn lợi dụng cái bạn đang có để làm cái gì đó phục vụ cho lợi ích của họ. Và nếu là người khác giới, không chắc họ đang có tình cảm với bạn. Đừng nghĩ rằng, tự nhiên có một "người bạn" lại quá tốt với mình như vậy.
Và điều này nữa, đừng tin những lời hứa nhất là trong tình cảm, từ những "người bạn thân nhất" của mình. Họ không bao giờ nói cho bạn biết suy nghĩ thật của mình, họ sẵn sàng đâm sau lưng mình nếu cần thiết ! Vì thế mới có câu "Tin bạn thì mất vợ, và tin vợ thì mất bạn" ... Có những người chẳng bao giờ hiểu "tình bạn" là gì !? Có những người không "cầu xin" để có được tình cảm <= Mà sự thật ra thằng nào cầu xin, thì đó 100% éo phải là bạn bình thường, chứ éo nói gì là bạn thân, nhưng những thằng nói được câu đó, thì cũng éo biết "tình bạn" là cái gì. Có những kẻ không đáng được tha thứ, có những kẻ cố tạo cho mình vẻ đáng thương "cô độc" trong khi bản thân lại éo làm được. Tự "trừng phạt mình" chỉ là điều nói láo, có thằng éo nào mà không đặt "lợi ích" của bản thân lên đằng trước !!!
Chơi với những kẻ có tham vọng, anh em ạ, phải luôn cẩn thận, vì éo biết lúc nào chúng ta sẽ thành "món hàng" trong "cuộc buôn" danh vọng của họ. Và khi không còn lợi dụng được nữa, thì cũng chẳng còn éo gì níu kéo cả. Với họ, éo gì quan trọng hơn "danh tiếng" và "địa vị" họ đang có. /me có thể chỉ từ một chiều, nhưng mà anh em có thích thì cứ trải niệm bigsmile =))
Tiếp nữa, có những loại đàn bà luôn làm khổ đàn ông, cũng như một số loại đàn ông luôn làm khổ đàn bà !!! Đàn bà, bản chất chung đứa éo nào đa số cũng ích kỉ, nhiều khi chỉ muốn tốt cho mình, mà éo để ý rằng người khác thế nào. Không yêu, nhưng vẫn cứ muốn "làm bạn", để mà nhiều khi còn được quan tâm, còn được phổng mũi trước tụi bạn gái "Có gì đâu, là bạn thôi mà ... ?!?" hay "Chúng mày chỉ nghĩ linh tinh, chỉ là bạn thôi !" ... Nói chung là Đkm đKm và đkM ...
Gần 2 năm học ở cái Thủy Lội, cũng tiếp thu được vài điểm :
01 - Kiểu éo gì SV mới vào cũng bị mấy lão khóa trên lòe và dắt mũi. Hết đời này đến đời khác. Mấy lão khóa trên, thì nhiểu khi cũng éo biết mấy đâu, nhưng mà thích "chém dzó" thích hoành tráng, lúc éo nào cũng tạo ra một cái "màn sương" bí ẩn. Ra vẻ mình "thần linh" cao thủ trong khi chắc éo đã bằng ai ... "Cao thủ Cờ Cọng cọng" thế mà thua 1 chú năm 2, đi thi éo có giải giếc gì <= Cái này hết là SV năm nhứt mới bít p
02 - Ở Việt Nam, nhất là cơ chế nhà nước, và kiểu "già nên lão làng" thì éo có chú nào năm nhất nói ra ý kiến dù đúng mà được chấp nhận hết ! Tất cả phải "đúng quy trình" như kiểu thằng nào đến trước, thì đi trước. Còn một số thằng đi sau thì chắc là tụt giày hay là vất phải cái éo gì.
03 - Khen thưởng của nhà trường, cũng éo chứng minh được ai đó, hay nhóm người nào đó hoạt động tốt hay không. Thành tích thế éo nào thì thế, hoạt động thực sự có hiệu quả hay không, thằng éo nào tham gia vào đều biết hết. Khen thưởng của nhà trưởng chỉ là một cái thước đo 1 phần nào đó mà thôi. Túm lại, đừng nhìn vào thành tích mà đánh giá trình độ, vì cứ phải tiếp xúc thực sự mới biết thế éo nào !!!
04 - Nhận ra sớm những cái hoạt động éo ra gì và sớm rời bỏ, tham gia những cái khác, hiệu quả thực tế hơn. "Cơ chế vẫn là cơ chế" éo thoát được. Cố gượng dậy một cái gì đó mà gần như éo có hy vọng thì éo lên làm, bạn bè rồi người thân thiếc gì cũng mặc kệ. Đường nào tốt thì nên đi, éo lên cố vì nể thằng chó nào cả !
05 - Éo tin những cái gì những người "hoành tráng" hứa, vì họ hứa nhưng éo làm đâu vì còn bận hàng đống việc "hoành tráng" như họp hành, ăn nhậu, zui chơi, tự sướng, kiếm $$$ còn cái hướng "đưa SV tiếp cận đến CN" thì éo thấy đâu. Mọi thứ "hoành tráng" đều đi kèm 1 tá "hoành tráng" giả tạo khác ... "Lúc nào đến hạn thì call ..." và cứ thế ngồi đợi mòn cổ liếm láp sự hoành tráng phải hem bigsmile
06 - Một luật quan trọng, ở môi trường ít cạnh tranh, tự tạo cạnh tranh cho mình bắt việc bắt đầu những thách thức lớn hơn đến từ những chỗ khác. Túm lại là đừng ngủ quên trên cái vinh quang hão huyền. tất cả chỉ làm u mê đầu óc và kéo tụt sự tiến lên của bạn. Và ... nếu cần hãy tìm đến môi trường mới, nhiều cạnh tranh hơn !!!!
Thoắt cái quãng đời 2 năm lại sắp trôi qua, thế là từ một thằng bé vừa tốt nghiệp THPT thành một thằng SV thấm thoắt cũng 2 năm. Uồng trà đá, nhân trần, cơm bụi cũng vẹt cả mỏ rồi. ĐKm, thế mà cũng nhanh thật, mình lại sắp 20.
20 tuổi đời mà đéo làm được cái gì ra hồn đáng để nhớ. Tin nhầm 1 vài người, khiến bản thân mất đi một khối thời gian, cố làm cho nó "tốt nên" nhưng rồi éo hiểu sao, cái kiểu "chỉ cho nó hướng đi" lại bị biến thành "phụ thuộc" (mà mình nhớ éo có bao giờ muốn nó phụ thuộc hay là bắt nó phụ thuộc). Nó tự chọn, vì thế mặc bà nó !!!
Gần 20 tuổi đời, còn 3 tháng nữa chứ mấy, đủ cái quyền cuối cùng của thằng Đàn ông rồi còn éo gì nữa chứ ! Nhiều lúc tự nhủ, mình đã định làm gì vào cái tuổi 20 này nhỉ ? Hồi cấp 3 nghĩ về nó nhiều lắm, nghĩ rằng nó sẽ đẹp, tràn đầy nhiệt huyết. À mà đấy, đến 19 vẫn còn đầy nhiệt huyết để cống hiến, để yêu, nhưng mà rồi seo. Đkm những nhiệt huyết mình dành cho éo được đáp lại. Cố gắng làm điều tốt, nhưng mà họ éo thích "tốt", còn yêu đương, đkm giờ này muốn thoát, éo muốn nhắc đến nữa, mất quá nhiều thời gian , nước mắt và đinh+máu cho trái tim đã tím đen bằng sắt òi.
20 tuổi éo có gì, 20 tuổi lại bắt đầu từ con số 0. Nghĩ mình điên, mà cũng điên thật. Hôm qua đi xe bus lòng vòng quanh cái Hà Lội đầy bụi bặm ồn ã này, éo biết là đang đi đâu luôn. Bắt xe từ Bến Xe yên nghĩa lên, ngủ tới tận chỗ Nhà Hát Lớn hay sao ấy, thấy 1 thằng bên cạnh nhảy xuống, thế là cũng nhảy như điên xuống. Ngồi phệt xuống bãi cỏ, mở cái bản đồ 9 mảnh (hôm nọ đi mưa, rách cha mất sad ) ra xem đang đứng ở chỗ nèo, phán đoán Nhà Hát Lớn p Ngồi được 1 lúc, đkm có đôi ngay mắt mình cứ vuốt ve, bực thấy con 11 nhảy lên => để xem thằng này chạy đi đâu ...
Lò dò bản đồ một hồi, thấy Huế nhảy lên xe bus. Hỏi ra mới biết xe này đi Nông Nghiệp. Ờ thì sang đó chơi, đằng éo nào cũng có con bạn bên đó. Đi mình thế này, lại sang đột ngột, thằng bạn nó chém bỏ mẹ p Dọc đường đi qua sông Hồng, hôm nay nước cạn, lộ mấy cái bãi ở giữa sông. Lại nghĩ lại cuộc đời mình. Lúc nào tĩnh lặng, cũng ngộ ra được vô số điều, chẳng khác éo gì những cồn cát giữa sông, qua sống gió, nước lặng, bể yên là nhô ra, trần trụi, trần trụi đến khó tả ...
Bên Long Biên còn rừng rú thật, chẳng trách quân Nông Nghiệp ngụ cư bên đó. Sang đến nơi, thấy có mấy cái hồ sen hồ súng, đi dạo một vòng linh tinh. Rút điện thoại, tìm mãi éo thấy số con bạn, chắc là éo lưu cũng nên, nhắn cho thằng bạn, lấy số rồi call => Con bạn đang ở nhà => Lủi thủi ra về. Mẹ, trên xe bus ngó nghiêng mãi éo thấy trại thương điên Trâu Quỳ ở chỗ éo nào =))
/me thế là cứ tiếp tục lòng vòng đến tối .... về nhà, lăn ra ngủ, sáng dậy. Vẫn thấy tiếng chim hót, thấy nắng vàng, vươn vai 1 cái.
Một ngày mới lại bắt đầu !!!
Hãy bắt đầu 1 cuộc sống mới, với những dự định mới, ước mơ mới !!!
Sống thật nhiệt huyết vào !!! Nhưng nhiệt huyết phải đặt đúng chỗ !!!
Sống như thế, mới là thằng Thuận xưa kia, mới là thằng Tux thật !!!
P/S : Ngày mới nữa lại bắt đầu, Ngày mai của ngày hôm nay roài ...
Leave a comment: